Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 243: Test Nhân Phẩm.

- Cái này là Boss ư, cảm giác dường như không mạnh lắm a!
Kiều Phượng Nhi chạy đến bên Thẩm Ngôn, nhìn đống xương trước mặt, lúc nãy nàng còn tưởng Thẩm ngôn sẽ bị thương đâu, ai ngờ nó lại yếu như thế.
- Anh cũng không rõ, nó thực sự yếu hơn anh tưởng!


Nhìn hai con hàng này một người xướng một người họa, nếu Khô Lâu Pháp Sư có nghe thấy sẽ khóc không ra nước mắt.
- Ngươi mới là cái Boss, là cái quái vật, khi không vào lãnh địa khi dễ ta làm gì? Bộ vui lắm sao?
« giết chết Khô Lâu Pháp Sư, + 50 gCoin! »


Đinh! Chinh phục thành công u ám phế tích, thu được Hắc Thiết bảo rương × 1!
Thanh âm thông báo vừa vang lên, trước mặt Thẩm ngôn chợt xuất hiện một cái hòm báo đã rỉ sét nhưng kích thước cũng khá lớn.


Cái này cơ chế tặng thưởng, vẫn là khiến Thẩm Ngôn phấn khích không thôi, mở rương test nhân phẩm, làm hắn có cảm giác giống như chơi game vậy, vô cùng thoải mái.
« Hắc Thiết bảo rương cũ », phá được u ám phế tích thu được bảo rương, từ đó có thể thu được phần thưởng ngẫu nhiên.


Bảo rương là có hai loại.
Loại thứ nhất, vận khí bảo rương.
Bảo rương loại này xuất hiện trong bất kỳ cái xó xỉnh nào của thế giới này, bình thường chúng tồn tại ở những vùng hẻo lánh, chim không thèm ị tới, những bảo rương này phẩm chất cũng ngẫu nhiên, toàn bộ nhờ vào vận khí cả.


Loại thứ hai, bảo rương được thưởng cho.
Loại bảo rương này xuất hiện khi các địa khu, phế tích hay hầm mỏ bị công phá, thanh tẩy hết thảy mối nguy hại trong khu vực đó, độ khó của khu vực này ảnh hưởng trực tiếp đến phẩm chất của rương rơi ra.


« Mở ra Hắc Thiết bảo rương, thu được gCoin × 200, "Bản vẽ: Xương khô chi mộ" × 1! »
« bản vẽ: Xương khô chi mộ », tiêu hao Vong Linh Bảo Thạch × 1, gỗ thường × 20, đá cuội × 30, gCoin × 300, có thể chế tạo một cái huyệt mộ khô lâu ở bên trong lãnh địa.


Phần huyệt mộ này sau khi xây dựng, có thể triệu hồi ra một số Khô Lâu Binh, về chức năng thì nó giống như một cái quân doanh vậy, có thể cung cấp một lương binh chủng cho lãnh địa


Thật sự mà nói, Thẩm Ngôn không xem trọng mấy cái Khô Lâu Binh này cho lắm, cái đồ chơi này không có trí tuệ gì đáng nói, sức chiến đấu lại yếu đến thương cảm, nhưng bù lại, loại này sẽ không cần ăn uống, không tạo thành gánh nặng cho lãnh địa, chiến đấu không giỏi nhưng nhất định là một cái khổ sai chuẩn mực.


Rương này Thẩm Ngôn mở ra xem như không tệ, dù không tính bản vẽ nhưng tiêu diệt 30 con Khô Lâu Binh được 150 gCoin, giết một con Khô Lâu Pháp Sư thu được 50 gCoin, tổng cộng có 200 gCoin.
Nhiêu đây tiền có thể triệu hoán ra 40 cái Long khổ sai hoặc là 4 cái Long binh.
- Chúng ta nên làm gì đây?


Kiều Phượng Nhi liếc nhìn Thẩm Ngôn hỏi, boss dù sao cũng đã chết, giờ lại đi qua khu khác sao?
- Không! Chúng ta tiếp tục vào sâu bên trong xem thế nào, nơi đó là nơi ở của cái Khô Lâu Pháp Sư này, không chừng lại có thu hoạch ngoài ý muốn thì sao!


Đợi Kiều Hoàng Nhi chữa trị sơ bộ qua cho tên Long binh, bốn người lại tiếp tục đi về phía trước.
Trải qua một phen thăm dò, thật là để hắn tìm được một cái hầm ngầm bị che lắp dưới đống phế tích.


Ngạnh khách mở ra cửa hầm, lập tức một cỗ mùi vị tanh tửi của năm tháng đập vào mặt bốn người, dọa hai nữ suýt ngất, quả thực là rất thối, không thể nào chịu đựng được.
- Hai em ở ngoài đây chờ anh, anh lên ngay!
- Dạ, anh nhớ cẩn thận một chút!


Thẩm Ngôn nói với hai nữ, sau đó phong bế khứu giác của mình, mang theo Long binh vào bên trong.
Trong mật thất, trên bàn, mặt đất rơi đầy chai lọ cùng một đống sách vở, dược tề thảo dược các loại đã sớm thối rữa.


Bỏ qua hết đám này, hắn đi về cuối phòng, quả nhiên tìm được một cái rương bị ẩn giấu từ lâu.
« lĩnh chủ bảo rương », loại bảo rương này sau khi mở ra sẽ đạt được tài liệu phục vụ cho lãnh địa.
Không nói hai lời, Thẩm Ngôn lập tức mở cái rương này ra.


Lập tức trong gian phòng tối bỗng nhiên lóe sáng ra quang hoa, làm Thẩm Ngôn suýt mù mắt, định thần nhìn lại, cái rương này bên trong chứa toàn là vàng, gCoin cùng với bảo thạch.
- Ngọa tào! Phát tài!
Thẩm Ngôn nhanh chóng thể hiện ngón tay vàng của mình.


« thu được Vong Linh Bảo Thạch nhất tinh × 1, thu được Đại Địa Bảo Thạch nhất tinh × 1, thu được Thủy Lam Bảo Thạch × 1 nhất tinh. . . »
Bảo thạch là có giá trị không nhỏ. Nó có thể dùng để đoán tạo cùng kiến thiết.


Tương tự vàng cũng thế, thế giới này vẫn có các lại tài nguyên như vàng sắt kẽm, chúng được dùng làm vật trang trí hoặc được đổi thành gCoin.
Trải qua một hồi tìm kiếm trên khu mua sắm, rốt cục hắn tìm đến rồi một tên chuyên thu mua kim loại, đống vàng của Thẩm Ngôn nháy mắt bị bán xong.


« Hoàng Kim chuyển hóa thành công, gCoin + 1200! »
Thật quá sung sướng!

Phế tích cũng đã càn quét xong, Thẩm Ngôn vui vẻ dắt tay hai nàng đi trở về.
Nhìn ở phụ cận Tế Đàn, 15 cái Long Nhân khổ sai đang điên cuồng làm việc, hiệu sất rất không tệ.


Nửa ngày bọn họ đã săn bắt được mấy chục con Đại Cước Điểu cùng Độc Giác Lộc, mà trên bãi đất trống lúc này cũng xuất hiện một căn nhà đá.
« nhà đá đơn sơ », tốc độ khôi phục + 1%.


Đơn sơ thì đơn sơ đấy, bất quá có một nơi che nắng che mưa cũng là khá tốt rồi. Hơn nữa, Thẩm Ngôn cũng kông dự định ở trong nhà đá này.
Ba người trong sân rộng bắt đầu lấy ra một con robot, đây là một trong những phần thưởng mà công hội cung cấp cho người khai hoang.


Những thế thân, để đảm bảo khi người cường hóa trở về thế giới thực, thì lãnh địa ở nơi đây vẫn có thể hoạt động trơn tru.


Tất nhiên những con robot thế thân này chẳng có thực lực gì đáng nói, nhiệm vụ chính của nó là duy trì lãnh địa hoạt động, còn việc phát triễn lãnh địa vẫn phải là bản thân người khai hoang đi làm.


Nhanh chống [Đồng Hóa] thế thân này, con robot trước mặt Thẩm Ngôn thân thể run lên một cái, ánh mắt lóe sáng nhìn Thẩm Ngôn, bản thân hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của robot này có nhãn thần giống hắn đến mấy phần, nó quỳ một chân trên đất, cung kính với Thẩm Ngôn.
- Chủ nhân!


- Được rồi! Sau này ngươi là Thẩm Nhị đi, nhiệm vụ của ngươi là duy trì cái lãnh địa này hoạt động những lúc ta vắng mặt!
Thẩm Nhị cử động hoàn toàn giống Thẩm Ngôn như đúc, chỉ cần thêm túi da ở bên ngoài, e rằng người ngoài nhìn vào sẽ không thể nào phán đoán được.


- Tuân lệnh chủ nhân!
Sỡ hữu ý chí, trí tuệ cùng tính cách như Thẩm Ngôn, Thẩm Nhi cung kính đứng ở một bên, mắt nhìn sang hai robot thế thân của Phượng Nhi cùng Hoàng Nhi.
Hai nữ rất nhanh cũng [Đồng hóa] xong robot của mình, phân biệt gọi là Đại Kiều cùng Tiểu Kiều, cái tên vừa khả ái lại vừa dễ nhớ.


Nhìn hai con robot bộ dạng nữ nhân bước đi sau lưng hai nàng, Thẩm Ngôn khóe mắt giật mấy cái, một cái toàn thân kim loại, đi từng bước yểu điệu như nữ nhân, nhìn như thế nào cũng không đúng cho lắm.
- Chào chủ mẫu!


Không đợi Thẩm Ngôn phân phó, Thẩm Nhị khi thấy hai nàng Kiều Phượng Nhi, nhanh chóng bái chào, có lẽ tiếp thu ý chí của Thẩm Ngôn, nên Thẩm Nhị cũng biết vị thế của hai nữ trong lòng chủ nhân mình


Nhìn lại một chút đồng hồ, còn khoảng một tiếng nữa là trời sáng, Thẩm Ngôn đi đến Tế Đàn, trực tiếp lấy ra 500 gCoin một lần chiêu mộ 100 cái Long Nhân khổ sai, lại bỏ ra 400 gCoin chiêu mộ 4 cái Long binh, như vậy lãnh địa hắn đã có 5 đơn vị chiến đấu rồi.


Binh chủng không có năng lực sản xuất, mỗi ngày tiêu hao thức ăn lại cực kỳ nhiều, so với đám Long Nhân khổ sai cao hơn mấy lần, bởi vậy hiện tại Thẩm Ngôn triệu hoán số lượng đủ dùng là được.
Hiện tại việc kiến thiếc vẫn là quan trọng hơn.


Thấy thời gian đã không sai biệt lắm, Thẩm Ngôn giao « bản vẽ: Xương khô chi mộ » cho Kiều Phượng Nhi.


Bởi vì khác với Thẩm Ngôn còn có việc ở bên ngoài, hai nữ Kiều Phượng Nhi là toàn tâm toàn ý cho Tử Giới Vực rất nhiều, nên thời gian hai nữ ở thế giới này sẽ dài hơn, chỉ khi ăn uống, đi vệ sinh cá nhân hay luyện tập thể dục mới ra ngoài thôi, thời gian còn lại vẫn là tập trung xây dựng cái lãnh địa này.


- Đây là bản vẽ kiến tạo binh doanh, hai em xem thuộc tính của nó một chút rồi xây dựng đi nhé!
Hắn bàn giao tất cả sự vụ lại cho hai nàng, có Thẩm Nhị ở đây, nếu có gì bất trắc, Thẩm Nhị sẽ trực tiếp thông báo cho hắn, Thẩm Ngôn sẽ mau chóng vào Tử Giới Vực để giúp hai nàng.


- Em biết rồi! Gặp lại anh sau nhé!
Kiều Phượng Nhi mỉm cười ôm lấy eo hắn, đánh bạo vươn người lên hôn hắn một ngụm.
Chụt!
Nhìn thấy thân ảnh Kiều Phượng Nhi xấu hổ li khai, Thẩm Ngôn sờ sờ đôi môi mình mà cười hắc hắc. Sau đó hắn lại nhìn sang Kiều Hoàng Nhi.


- Anh nhìn em làm gì? Đừng có qua đây!!!
- Em biết mà còn hỏi!!
- Á…sắc lang…
Chụt! Chụt!
…………………….