Trương Chí Toàn không lập tức lên tiếng, ông bình thản cầm tách trà lên uống một ngụm, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua ba người Đông Lỵ Á như thể đang đánh giá cái gì đó.
Ý tứ của Trương Chí Toàn rất rõ ràng, vị đạo diễn nổi danh này muốn ba cô gái đi ra ngoài, để cho ông và Thẩm Ngôn có thời gian nói chuyện riêng với nhau một lát.
Nhưng các nàng dường như không hiểu ánh mắt của Trương Chí Toàn. Ba người vẫn như cũ, không có tiếng động nào nhìn chằm chằm vào Thẩm Ngôn và Trương Chí Toàn ngồi đó, hoàn toàn không có ý định nhúc nhích.
Kỳ thật làm sao mà bọn họ không hiểu được, đều là người thông minh, giỏi quan sát nét mặt của kẻ khác, đương nhiên Na Trát các nàng thừa sức tinh ý nhận ra trong lòng Trương Chí Toàn đang tính toán cái gì.
Các nàng giả vờ ngốc nghếch như vậy bởi vì đơn giản họ không muốn đi mà thôi, không phải là ba nàng đang tùy hứng nghịch ngợm, mà là trong lòng bọn họ vẫn ôm tâm lý lo lắng cho Thẩm Ngôn.
Mặc dù các nàng thừa biết Thẩm Ngôn rất giỏi, hơn nữa cũng thành thục, ổn trọng, không phải là mấy thanh niên dễ dàng bị người ta dắt mũi. Thế nhưng dù sao thì Thẩm Ngôn cũng chỉ mới 20 tuổi, lại không quen với sự đời nay trắng mai đen trong giới showbiz này, đối mặt với lão hồ ly như Trương Chí Toàn, chẳng may bị chịu thua thiệt thì phải làm sao đây?
Các nàng là vợ của hắn, dù các nàng độ tuổi cũng sàng sàng với Thẩm Ngôn thôi nhưng thời điểm này đương nhiên cảm thấy có trách nhiệm phải ở bên cạnh hắn. Nhỡ đâu chẳng may Trương Chí Toàn thật sự giăng bẫy Thẩm Ngôn thì các nàng nhất định phải thay hắn lật mặt ông ta, tuyệt đối không thể để cho Thẩm Ngôn chịu thiệt thòi được.
Thẩm Ngôn mà chịu thiệt thòi. . . Thì khác nào người chịu thiệt thòi là các nàng.
Khụ khụ!
Trương Chí Toàn ho nhẹ mấy tiếng, cảm thấy thật sự bất đắc dĩ. Ông đã dùng ánh mắt nhắc nhở như vậy rồi mà ba cô nương kia lại coi như không nhìn thấy, Trương Chí Toàn có biện pháp khác sao? Ông cũng không thể trực tiếp mở miệng đuổi người, như thế khác gì đánh vào thể diện của người ta.
Hơn nữa nhìn bộ dáng của Thẩm Ngôn cũng không có vẻ gì là muốn nhắc nhở các nàng ấy ra ngoài, thôi vậy, Trương Chí Toàn ông cũng không nên làm mất mặt bọn họ.
- Vậy chúng ta bắt đầu nhé, có thể nói, anh hôm nay là mang theo tất cả thành tâm và thành ý tới, cho nên anh cũng sẽ không nói những lời khách sáo nữa. Nha Nha, Sư Sư, Na Trát, các em đều là người trong vòng giải trí này, các em có thể lắng nghe một chút, nếu như anh có nửa câu nói dối hoặc định lừa gạt gì Thẩm Ngôn thì sau này các em muốn nói như thế nào anh cũng xin chịu.
Đông Lỵ Á nghe vậy bèn mỉm cười bảo:
- Trương đạo diễn, anh khách khí quá rồi, uy tín của anh chẳng lẽ bọn em còn không biết nữa sao? Chúng ta quen biết nhau bao lâu rồi chứ?
Lưu Sư Sư, Cổ Lệ Na Trát phối hợp phụ họa theo bên cạnh, ai cũng gật gù tỏ ý "tụi em vô cùng tin tưởng cách làm người của anh."
Trương Chí Toàn khó xử cười cười, lời này nghe kiểu gì cũng cảm thấy là các nàng ấy đang nói móc ông ấy nhỉ.
- Anh không phủ nhận, anh tới đây lần này là để thương lượng chuyện cát-sê, cũng là bởi vì giá trị trên người của Thẩm Ngôn đáng giá để nâng giá cát-sê lên, hơn nữa ai nhìn cũng thấy rõ Thẩm Ngôn đang là nhân tố đáng chú ý nhất trong tiết mục này của chúng ta. Cát-sê cụ thể. . . Hừm, khách quan mà nói, mặc dù vai trò và vị trí của Thẩm Ngôn đều rất trọng yếu trong show tống nghệ « Hoa Dạng Thiếu Niên » đây, nhưng dù sao em cũng là người mới, cho nên cát-sê theo hợp đồng khoảng năm sáu trăm vạn là rất thích hợp.
- Trương đạo diễn. . .
- Trương đạo…
Ba cô gái đồng thanh lên tiếng.
- Từ từ, chờ anh nói xong đã!
Trương Chí Toàn giơ tay ngăn lời nói của bọn họ, ông biết rõ nếu đưa ra cái giá này hẳn là ba cô gái sẽ không đồng ý, vừa nãy chỉ là ướm lời xem thử thái độ của người nhà bọn họ mà thôi.
- Anh nói chỉ là tình huống đưa ra, nhưng chúng ta cũng phải nhìn vào thực tế nữa đúng không? Với sự tài hoa của Thẩm Ngôn cùng sự ảnh hưởng của em đến khán giả truyền hình, anh cũng không thể xem em như tân binh đến mà đối đãi, cho nên, anh và phía cao tầng bên đài truyền hình đã có họp bàn và quyết định nâng mức giá cát-sê của em lên thành một ngàn năm trăm vạn.
Đông Lỵ Á, Lưu Sư Sư, Cổ Lệ Na Trát nghe thế liền không lên tiếng nữa, các nàng liếc nhìn nhau và lặng lẽ gật đầu đồng ý, cái giá đưa ra này có thể chấp nhận được, coi như bên phía đài truyền hình Tương Nam và chủ quản show tống nghệ « Hoa Dạng Thiếu Niên » này cũng đã rất có thành ý rồi.
Một ngàn năm trăm vạn, con số đó cũng không tệ! So ra thì còn cao hơn cả Lôi Gia Âm, Nhạc Vân Bằng và Tống Đan Đan. Trong tám thành viên Hoa Thiếu đoàn, mức cát-sê như vậy là đứng thứ năm rồi.
Nếu có người ngoài biết mức giá ấy, hẳn sẽ có người nói, Thẩm Ngôn là cái đinh của chương trình, thu hút nhiều người xem như vậy thì nên có mức cát-sê cao hơn nữa mới phải.
Nhưng trên thực tế, vấn đề tiền lương không phải cứ đơn giản cân nhắc như thế là được. Cát-sê của một nghệ sĩ bất kỳ cũng nên tổng hợp theo nhiều yếu tố để đưa ra con số cuối cùng.
Thẩm Ngôn quả thật là nhân tố hắc mã, đã thu hút lượt xem khủng cũng như trở thành đề tài cực hot, mấy lần đẩy chương trình thực tế của bọn họ lên hot search mặc dù « Hoa Dạng Thiếu Niên » còn chưa chính thức công chiếu trên ti vi.
Thế nhưng Thẩm Ngôn vốn chỉ là tân binh, trước đây không có tên tuổi gì, không có tác phẩm lại càng chẳng có chỗ đứng hay xuất thân từ bệ phóng là các công ty giải trí hàng đầu trong giới. Bạn nói hắn đã góp phần rất lớn giúp « Hoa Dạng Thiếu Niên » nổi tiếng và thu hút đông đảo khán giả hơn, nhưng nghĩ kỹ lại thì chẳng phải chính « Hoa Dạng Thiếu Niên » cũng đã có công giúp Thẩm Ngôn thành danh chỉ trong một đêm sao?
Nếu không có show tống nghệ này cũng như tên tuổi của các nghệ sĩ khác kéo fan tới xem, thì bỗng dưng Thẩm Ngôn đang yên đang lành, không làm gì cũng đột ngột hot lên, trở thành cái tên phổ biến khắp quốc gia như bây giờ được chắc?
Đây là một quá trình hỗ trợ mà đôi bên cùng có lợi, vì thế không thể hoàn toàn đem công lao đẩy lên trên người của Thẩm Ngôn được.
Lại nói tới, bất kể là cái gì thì tư lịch cá nhân của một người mới là điều quan trọng. Không phải dựa vào nó là có thể đánh giá toàn diện tiêu chuẩn của một người, nhưng cũng không thể hoàn toàn coi thường tư lịch được.
Thẩm Ngôn là người mới, điều ấy không thể chối cãi được, Thẩm Ngôn cũng chưa từng có một tác phẩm hay một sự kiện gì để chứng minh bản thân mình cả. ( )
Lấy ví dụ đơn giản nhất, bởi vì Thẩm Ngôn là tân binh, cho nên không có fan hâm mộ trung thành, lỡ mà trong tiết mục ghi hình này Thẩm Ngôn nói sai cái gì hay xử lý chuyện gì không tốt, dẫn tới khán giả ném đá và chỉ trích dữ dội, vậy thì có thể con đường sự nghiệp của Thẩm Ngôn tới đó là khép lại.
Thế nhưng Đông Lỵ Á các nàng thì lại không giống hắn, Các nàng nổi tiếng đã rất nhiều năm, sở hữu cho mình một lượng fan hâm mộ cực kỳ trung thành. Cho dù các nàng có biểu hiện tốt hoặc không tốt đi chăng nữa thì đều có thể hấp dẫn một nhóm người xem cố định. Thậm chí dù có mắc lỗi thì vẫn có cộng đồng fan đứng ra bảo vệ.
Thẩm Ngôn đương nhiên sẽ không được như thế.
Đây chính là điểm yếu của người mới.
Tóm lại thì mức cát-sê một ngàn năm trăm vạn này không tính là bị lỗ, mà thật sự rất thích hợp với thân phận của Thẩm Ngôn bây giờ.
Động tác gật đầu ngắn ngủi ấy của Đông Lỵ Á, Lưu Sư Sư cùng Cổ Lệ Na Trát không thể tránh khỏi ánh mắt của Trương Chí Toàn. Đến cùng thì ánh mắt của kẻ lão làng như Trương đạo diễn vẫn cao hơn ba tiểu hồ ly giảo hoạt Na Trát các nàng một bậc.
Khóe miệng của Trương Chí Toàn âm thầm lộ ra nụ cười mỉm, tâm trạng cũng nhẹ nhõm hẳn. Nếu ba người Đông Lỵ Á đã đồng ý thì Thẩm Ngôn chắc rằng cũng sẽ không phản đối với ý kiến mà ông đưa ra.
Thật ra một ngàn năm trăm vạn vốn ít hơn con số dự chi mà Lưu Vĩ đưa ra trước đây một chút. Trước khi ông đi, Lưu Vĩ đã đặt mức giới hạn cát-sê cho Thẩm Ngôn tối đa là hai ngàn vạn. Nếu Trương Chí Toàn đàm phán thành công, xem như ông đã tiết kiệm được cho tổ sản xuất năm trăm vạn.
- Đúng là người trẻ tuổi đàm phán, quá nóng vội. Lẽ ra đám người Thẩm Ngôn nên đòi giá cao trước, sau đó lại để cho mình chậm rãi trả xuống thì đấy mới là đàm phán. Đằng này lại để mình chiếm tiên cơ, đưa ra giá cực thấp rồi đẩy lên cao một chút, bọn họ đã dễ dàng chấp nhận. Hừm, thông minh thì cũng có thông minh, đáng tiếc vẫn còn non kém lắm, đúng là chưa trải đời đủ nhiều mà.
Trương Chí Toàn cười thầm trong lòng, thong dong cầm chén trà lên nhấp một ngụm. Ông ngả người ra sau, vắt chéo chân sang trái, cánh tay thoải mái dựa vào thanh vịn của cái ghế, đoạn mỉm cười hỏi Thẩm Ngôn:
- Vậy ý của Thẩm Ngôn như thế nào? Em hài lòng với mức cát-sê mới mà tổ tiết mục đưa ra chứ?
Biểu hiện của Thẩm Ngôn vẫn rất bình tĩnh, trước sau như một, dù là năm sáu trăm vạn hay một ngàn năm trăm vạn thì dường như đây đều không phải là chuyện mà hắn quá để ý.
Đối với người bình thường mà nói, mức cát-sê đó đã là một cái giá khổng lồ rồi, nhưng khoản tiền đấy trong mắt Thẩm Ngôn tựa hồ còn không bằng những đám mây đang trôi bồng bềnh bên ngoài cửa sổ.
- Vậy anh cảm thấy giá trị của bản thân em là bao nhiêu?
Thẩm Ngôn không vội trả lời, mà là nhìn chằm chằm vào mắt Trương Chí Toàn, dùng thái độ nghiêm túc và thẳng thắn hỏi ông ta.
Trong nháy mắt, nét mặt của Trương Chí Toàn trở nên thận trọng hơn hẳn. Ông ta không rõ Thẩm Ngôn hỏi như vậy là có ý gì? Đây là muốn nói Thẩm Ngôn không hài lòng với con số ông đưa ra sao?
………………………..
( ) Lý do nói Thẩm Ngôn chưa có tác phẩm, sợ các bạn quên mất tình tiết nên mình nhắc lại: ở thời điểm tham gia show giải trí, bộ phim do Thẩm Ngôn đóng vai phụ vẫn chưa được phát sóng, bài hát của Dương Mật thì Thẩm Ngôn đã để nàng đứng tên sáng tác => trong mắt khán giả và nhà sản xuất, Thẩm Ngôn chỉ là một người bình thường, không có bất kỳ tiếng tăm gì về năng lực nghệ thuật của bản thân hắn.