Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 207: Trứng vỡ, bầy chim tan.

Kỳ thực đến bước đường này, trong đầu Đỗ Hồng lóe ra một ý nghĩ tày trời.
Hắn sẽ lột hết đồ của Địch Lệ Nhiệt Ba, sau đó, dùng điện thoại quay lại, dùng vào thứ đó để bắt nàng im miệng.


Hơn nữa, có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, Đỗ Hồng dự tính sau khi nắm thóp Nhiệt Ba, hắn sẽ đeo bám nàng không ngừng nghỉ.
Tống tình, tống tiền.
Qua hai lần, ba lần, Đỗ Hồng sẽ bắt Nhiệt Ba quan hệ với hắn, sau đó lại quay phim lại, thế là lại có thêm thứ để đánh sập tinh thần của nàng.


Địch Lệ Nhiệt Ba là một nữ minh tinh, hắn tin chắc là nàng sẽ đủ thông minh để chọn thần phục hắn, hơn là để tiếng xấu muôn đời.
Hắn sẽ biến idol Địch Lệ Nhiệt Ba thành một con điếm ɖâʍ đãng chỉ biết quỳ dưới háng của hắn.
Đổ Hồng sẽ huấn luyện nàng thành một con chó cái biết nghe lời chủ.


Vì hắn biết, Địch Lệ Nhiệt Ba không có khả năng yêu hắn, con tim nàng đã trao cho tên đẹp trai khốn nạn trên màn hình kia rồi.
Nhưng thế thì có sao?
Hắn ăn không được thì hắn đạp đổ, người khác cũng không có quyền chạm đến Nhiệt Ba.


Có thể nói, Đỗ Hồng trải qua điên cuồng như lần này đã triệt để biến chất, tình yêu trong lòng hắn đã biến thành sự chiếm hữu độc tài.
Phóng lao thì phải theo lao.
Hai tay của Đỗ Hồng trườn đến bộ ngực của Địch Lệ Nhiệt Ba, muốn xé tan áo của nàng ra.
Bất quá…


Hắn tính sai một điều.
Kể từ khi hai bàn tay của Đỗ Hồng để lên bờ vai của Địch Lệ Nhiệt Ba, cô nàng đã phát hiện không đúng rồi, đôi bàn này thô ráp khác xa với bàn tay mịn màng của Mạnh Bình Bình.


Cho đến khí nó lấn một bước muốn tiến đến bộ ngực mình, Địch Lệ Nhiệt Ba quay phắt người lại lùi về bàn trang điểm.
- Là ai
Khi nàng nhìn kỹ lại, đây không phải là cái tên Đỗ Hồng vô công rỗi nghề mà nàng vẫn luôn không để ý tới sao.
- Anh làm gì đó! Mau tránh ra!


Thấy Đỗ Hồng hai mắt đỏ ngầu lấn tới, ĐỊch Lệ Nhiệt Ba hoảng sợ lùi ra sau, bất quá trong lúc gấp rút, nàng lại đụng trúng bàn trang điểm khiết Nhiệt Ba mất đà nằm ngửa trên bàn.


Đỗ Hùng biết mỹ nữ đã phát hiện mình, không nói hai lời tận dụng thời cơ nhào lên bàn đè lấy hai tay của Địch Lệ Nhiệt Ba.
- A…cứu mạng!!! hϊế͙p͙ ɖâʍ…hϊế͙p͙ ɖâʍ!!!
Địch Lệ Nhiệt Ba khắc này tâm dâng tới cổ họng, cố gắng kêu gào lấy.


Nhìn thấy cái miệng thơm ngọt của Địch Lệ Nhiệt Ba, Đỗ Hồng nuốt nước miếng một cái cúi đầu hôn xuống.
Hắn thấy trong phim, với loại nữ chính hung hãn la oai oái thế này, nam chính chỉ cần cường thế một chút, mạnh mẽ chặn miệng nữ chính bằng một nụ hôn ngọt ngào.


Khi đó nữ chính sẽ giật mình trừng mắt, nàng sẽ phát giác chiếc lưỡi của mình bị nam chính điên cuồng quấn quýt.
Nàng sẽ từ từ buông tha cho chống cự, hai tay không tự chủ vòng qua cổ hắn, dâng cho hắn tấm thân trong trắng.


Nữ chính sẽ yêu nam chính từ lần đó, hai người sẽ có với nhau một đứa con và sống hạnh phúc đến cuối đời.
Hết phim.
Đó là những điều Đỗ Hồng dự định làm.
Lúc này, hắn đã chuẩn bị le lưỡi, chu mỏ ʍút̼ chùn chụt lấy cái miệng nhỏ đinh hương của Địch Lệ Nhiệt Ba.


Đáng tiếc.
Địch Lệ Nhiệt Ba đúng là một nữ chính.
Nhưng Đỗ Hồng lại không phải nam chính trong bộ truyện này.
Nhìn cái mỏ vịt của Đỗ Hồng đang vươn tới hôn mình, Địch Lệ Nhiệt Ba quá sợ hãi, khí tức Luyện khí sơ kỳ trên người nàng không bị áp chế mà hoàn toàn bạo phát ra ngoài.


Lúc trước, sau mỗi lần kết thúc song tu, Thẩm Ngôn thường dạy Nhiệt Ba cách tu luyện cũng như thu phóng lượng linh lực trong người nàng, nhưng hắn cũng không dạy nàng cách vận dụng linh lực tấn công người bởi vì Thẩm Ngôn cho rằng xung quanh nàng luôn có người bảo hộ, vả lại Nhiệt Ba mà đánh đánh giết giết thì sẽ mất đi nét dễ thương trong sáng vốn có của nàng, hắn không thích.


Thế mà hôm nay, dưới Đỗ Hồng tầng tầng kích thích, linh lực tự động quán chú vào đôi chân của Địch Lệ Nhiệt Ba.
Nàng một kích toàn lực đá vào đũng quần của Đỗ Hồng.
Bành!!!
- Aaaa….a..a


Một cước Địch Lệ Nhiệt Ba không áp chế thực lực mà toàn diện bạo phát. Đỗ Hồng rú lên một tiếng thê lương.
Trong vài phần trăm giây, chỉ thấy mũi giày của Địch Lệ Nhiệt Ba tiếp xúc thân mật với ‘hai viên bi’ của Đỗ Hồng.
Rắc!!


Tiếng trứng vỡ vang lên, tiếp đó, mũi chân Nhiệt Ba không có ngừng mà tiếp tục đá bẹp cái ‘củ khoai’ bé tí của Đỗ Hồng, máu văng ra xối xả.
Trứng cút đã vỡ, mà con chim cũng bỏ tổ mà bay đi.


Lực đẩy không có ngừng ở đó mà theo chân của Nhiệt Ba vung lên, cả người Đỗ Hồng bị đá dính trên trần nhà.
Ầm!!!
Trần thạch cao phía trên bằng mắt thường có thể nhìn thấy lõm vào bên trong một đoạn, sau đó Đỗ Hồng như con thằn lằn ngã bẹp xuống đất.
Tứ chi dang rộng.


Miệng sùi bọt mép, hai mắt trắng dã.
Đã không thể động đậy.
Toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong ba giây.
Rầm!!!
Cánh cửa phòng bị cường thế mở ra, một đám người ùn ùn tiến vào.


Trông thấy cảnh tượng trước mắt, bọn họ hoàn toàn há hốc mồm, cái này là gì đây? Cơn bão vừa quét qua căn phòng à?
- Chuyện gì vậy Nhiệt Ba?
Mạnh Bình Bình quá sợ hãi, nhanh chạy đến xem xét một lần Địch Lệ Nhiệt Ba.


Nhiệt Ba từ trong khϊế͙p͙ sợ hồi tỉnh lại, vội vàng thu hồi linh lực tán phát ra ngoài, nàng nhào vào lòng Mạnh Bình Bình khóc rấm rức kể lại sự việc.
Bầu show cùng đám quay phim nghe thấy Đỗ Hồng trong cơn điên muốn cưỡng hϊế͙p͙ nàng, cả đám khϊế͙p͙ sợ không thôi.


Nhưng khi nghe đến Địch Lệ Nhiệt Ba vô tình đá bạo trứng chim của Đổ Hồng, cả đám đực rực bất giác rùng mình, hai tay không tự chủ che lấy đũng quần.


Nhìn một chút Đỗ Hồng hai mắt trắng dã nằm đó, cùng một cái hình người như nghệ thuật trừu tượng in trên trần nhà, một đám lại là hết nói rồi.


- Tốt rồi! Mau đưa tên này đi bệnh viện sau đó báo cảnh sát đi! Mọi người nên nhớ chuyện hôm nay đừng nên truyền ra ngoài, danh tiếng của nhà đài cùng Nhiệt Ba sẽ bị ảnh hưởng không tốt đâu!


Mọi người đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý, mà ông bầu show bên cạnh cũng tiến lên an ủi Nhiệt Ba mấy câu, buổi Talk-Show hôm nay xem như tạm hoãn, dời lại ngày mai vậy.


Lúc này, Địch Lệ Nhiệt Ba cùng Mạnh Bình Bình đã ngồi nghỉ ở một căn phòng khác, sau khi uống một ngụm nước vào, tâm tình Nhiệt Ba đã khá hơn rất nhiều.


Nghĩ tới bộ mặt lúc nãy của Đỗ Hồng mà Địch Lệ Nhiệt Ba kinh tởm gần chết, cũng may song tu với Thẩm Ngôn giúp nàng có cái gì gọi là tu vi, tuy nàng cũng chẵng biết rõ thứ này là gì, nhưng qua ‘thực chiến’, nàng đã thấy được nó giúp nàng lợi hại đến mức nào.


Từ nhỏ, Địch Lệ Nhiệt Ba từng có mơ ước trở thành hiệp nữ, vì dân trừ hại.
Nàng hai mắt tỏa sáng nắm chặt nấm đấm.
- Xem ra, đợi Thẩm Ngôn về, mình phải ‘vắt kiệt’ anh ấy mới được!
- Hả? Em nói gì cơ?


Mạnh Bình Bình nhìn thấy tâm tình của Địch Lệ Nhiệt Ba chuyển biến thành vui vẻ như thế, nàng còn tưởng Nhiệt ba bị Đỗ Hồng dọa cho điên rồi.
- Này, chị rất nhàn sao?
Nhìn thấy tính tình quen thuộc của Địch Lệ Nhiệt Ba, Mạnh Bình Bình thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngượng ngùng cười cười.


Địch Lệ Nhiệt Ba thản nhiên đáp:
- Nếu chị rất nhàn thì mau lên video livestream của Thẩm Ngôn spam bình luận cho em đi.
- Lấy tên phim hay bài hát mới của em để tranh thủ pr nha?
- À rồi rồi, chị hiểu rồi.
- Chuyện ban nãy…có cần chị nói một tiếng cho Dương Mật cùng đoàn bên Thẩm Ngôn không?


- Không cần, chuyện này sau này khi Thẩm Ngôn về, em sẽ lấy làm cái cớ để vắt kiệt anh ấy!
-
...
Trên khung chat ở video livestream của Thẩm Ngôn.
Cái nickname “Địch Lệ Nhiệt Ba là chính cung” bắt đầu oanh tạc khung bình luận, tần suất tương đối dày, không ngừng hiển thị trên màn hình.


Ban đầu cộng đồng mạng còn không buồn chú ý lắm, thể loại đặt tên tự sướng cũng như spam ảnh couple giống vậy là chuyện hết sức bình thường, nhưng khi nó xuất hiện quá nhiều lần thì khó mà khiến người khác không nảy sinh ý muốn phản bác.


“Địch Lệ Nhiệt Ba là chính cung ấy hả? Lão tử đây không tán thành, Nha Nha mới là con dâu ta thừa nhận, vị trí chính cung cũng chỉ có mình Nha Nha mới đảm đương nổi.”


“Em cũng không tán thành, nhưng em muốn bầu một phiếu cho Dương Mật cơ, phong độ và khí chất trời sinh của Dương Mật chẳng phải thích hợp làm Hoàng hậu lắm sao?”


“Nghịch tử nhà ta rất thiếu đánh, nói năng dễ mất lòng người đối diện. Ta thấy vẫn là nên để Lưu Sư Sư quản lý lục cung đi, tâm tính ổn trọng mới là chuyện quan trọng. Có nàng ấy ở bên mới khiến Thẩm Ngôn quy củ hơn.”
“Lưu Sư Sư là tiểu ngốc manh, ổn trọng con khỉ ấy.”


“Nếu các ngươi muốn bỏ phiếu, vậy ta sẽ ủng hộ Cổ Lệ Na Trát, Na Trát cố lên, Thánh mẫu Hoàng Thái hậu ta đây hết lòng ủng hộ cô.”
“E hèm, em tự bỏ phiếu cho mình được không? Em thấy em cũng thích hợp làm chính cung lắm ha ha ha ha ha...”


“Lầu trên mau tỉnh táo lại đi, mới giữa trưa thôi, không cần ngủ mơ sớm vậy đâu.”
“Lầu trên à, nếu so nhan sắc, tôi còn thích hợp làm chính cung hơn cô đấy.”
“Đan Đan tỷ đâu, các người quên mất Đan tỷ bên bờ hồ Đại Minh năm nào rồi sao?” ( )


“Má ơi, Đan Đan tỷ có gia đình rồi, thỉnh lầu trên đừng có lôi vào đây, ảnh hưởng hạnh phúc gia đình nhà người ta.”
“...”
.....


Lúc này, cả đoàn « Hoa Dạng Thiếu Niên » đang dừng lại ở Đâm Lan Đồn thị tìm chỗ nghỉ trưa. Nơi đây cách Hồ Luân Bối Nhĩ khá xa, vẫn còn khoảng bốn năm trăm cây số đi đường nữa, nếu như ban nãy không xui xẻo gặp phải một trận mưa to thì chừng tám giờ tối là bọn họ có thể thuận lợi đến nơi rồi.


Lôi Gia Âm mở mạng ra tìm một cửa hàng cơm được đánh giá khá cao, thế nhưng sau khi các thành viên vào ăn xong liền nhất trí cho rằng đồ Thẩm Ngôn nấu ban sáng ngon hơn nhiều.
Chênh lệch ở đây không chỉ là một chút.


Nói theo lời Tống Đan Đan thì thà không có người để so, chứ nếu mà so ra thì mới phát hiện khả năng nấu nướng của hai bên có bao nhiêu là khác biệt. Thẩm Ngôn xuống bếp không chỉ đơn thuần gọi là nấu nướng nữa mà nên gọi đó là một nghệ thuật, nghệ thuật trong phòng bếp!
………………….


( ) Từng có một thời, câu hỏi "Còn nhớ người bên bờ hồ Đại Minh năm xưa hay không?" trở thành câu cửa miệng của dân mạng Trung Quốc mỗi khi trong làng giải trí có người yêu hoặc lập gia đình. Lý do có câu hỏi này vì địa danh ‘bờ hồ Đại Minh’ chính là nơi đoàn làm phim nổi tiếng - Hoàn Châu cách cách từng thực hiện nhiều cảnh quay vào 19 năm về trước, cũng là địa danh lãng mạn đi vào huyền thoại gắn liền với mối tình của hoàng đế Càn Long và thôn nữ Hạ Vũ Hà - mẹ ruột của Tử Vy trong phim.


Sau này, lúc gặp được Càn Long, Hạ Tử Vi đã từng hỏi ngài rằng: “Hoàng thượng, ngài có còn nhớ tới Hạ Vũ Hà bên bờ hồ Đại Minh năm xưa không?”