- Cách gì? Ý em là sao?
Địch Lệ Nhiệt Ba ra vẻ thần bí đáp:
- Bọn mình không thay đổi được suy nghĩ của người khác nhưng bọn mình có thể thay đổi chính bản thân mình mà. Cùng lắm thì rời khỏi anh ấy thôi, cũng không phải việc gì ghê gớm, sau đó chúng ta có thể thi xem ai có bạn trai trước ai.
Dương Mật đề phòng:
- Em đây là đang có ý định dụ dỗ chị bỏ Thẩm Ngôn sao?
Địch Lệ Nhiệt Ba phá ra cười lớn, đoạn nói:
- Không, không, chỉ là đưa thêm cho chị và chị Tố Tố một đề nghị để hai người đỡ nhức não thôi.
Trương Tố Tố bên kia lập tức nói ngay.
- Hai em muốn đi thì đi, nhưng chị mặc định là cả đời bám dính Thẩm Ngôn rồi!
Dương Mật liếc xéo Trương Tố Tố một cái rồi nói oang oang vào cái điện thoại.
- Em là đầu heo à, lúc này rồi mà còn có tâm tư trêu chọc chị. Em khai thiệt đi, em muốn dụ tụi chị buông tay Thẩm Ngôn để em độc chiếm anh ấy chứ gì?
- Ai nha, chỉ là tùy tiện nói một chút thôi, em không có ý gì khác đâu, chị suy nghĩ nhiều quá rồi.
- Hừ, mặc kệ em. Chị không thèm nói chuyện với cậu nữa.
Dương Mật tức giận nói một câu, làm bộ muốn cúp máy.
Đúng lúc này, Địch Lệ Nhiệt Ba bỗng nhiên nói:
- Mật tỷ, em nói thật lòng nhé, kỳ thật đó không phải là chuyện kinh khủng nhất đâu, chị biết cái gì còn kinh khủng hơn không?
- Cái gì?
- Em cũng nhìn ra được các cậu ấy đối với Thẩm Ngôn đều có ý tứ mà. Chính vì vậy em cũng đoán được tương lai ba người chúng ta còn phải chung sống hòa thuận với thêm nhiều chị em nữa. Nhưng là.... em không dám khẳng định mình sẽ vui vẻ, cũng không dám khẳng định mình sẽ không mặt nặng mày nhẹ với họ. Nhưng em sẽ cố gắng vượt qua, sẽ không tới nỗi cảm thấy như trời sập xuống, chị biết lý do vì sao không?
Dương Mật không trả lời, im lặng đợi Nhiệt Ba nói tiếp.
Địch Lệ Nhiệt Ba hít sâu một hơi, chần chừ một lúc rồi mới nói:
- Từ lúc ba chúng ta tự ngầm thừa nhận với nhau, từ lúc chúng ta thầm tiếp nhận đối phương thì ranh giới cuối cùng trong tâm lý của em đã bị phá vỡ rồi, mà ranh giới này một khi bị đánh vỡ thì sẽ vĩnh viễn không bao giờ xây đắp lại được nữa. Chị đừng bận tâm quá nhiều tới chuyện tiếp nhận ba người kia, dù sao bọn họ cũng là chị em thân thiết của chúng ta. Nhưng còn phía Thẩm Ngôn thì sao? Sáu người được thì tại sao lại không thể bảy người, tám người hay thậm chí là mười người? Hay kinh khủng hơn là không có cả giới hạn cuối cùng...
- Không có giới hạn đầu em!!!
Dương Mật gằn giọng, không vui cúp điện thoại cái rụp.
Địch Lệ Nhiệt Ba bĩu môi, để điện thoại lên bàn tiếp tục chuyên tâm xem trực tiếp chồng iu, cái cổ thì lắc lắc mấy cái rồi nói vọng ra ngoài.
- Chị Bình Bình, vào em nhờ tý việc!
Két!!
Cửa phòng mở ra, rồi nhẹ nhàng được đóng lại.
Người đi vào là Đỗ Hồng.
Mạnh Bình Bình lúc nãy bầu show vừa đến nói có một số chuyện cần xử lý với nàng, Mạnh Bình Bình đã căn dặn Đỗ Hồng, Địch Lệ Nhiệt Ba có cần gì thì đi vào hỗ trợ, có gì thì gọi nàng một tiếng.
Lúc này trong phòng, chỉ còn có Địch Lệ Nhiệt Ba đang chăm chú xem livestream cùng với Đỗ Hồng đang đứng sau lưng, hơi thở hắn vô cùng gấp gáp mà nhìn xem nàng.
Hắn rốt cục cũng có thời gian được ở riêng với nàng rồi.
Đỗ Hồng đang định mở miệng thì thanh âm Địch Lệ Nhiệt Ba lại vang lên.
- Chị Bình Bình, mau giúp em xoa xoa cái cổ với, xem chồng iu nhiều quá bị mỏi cổ rồi!
Đỗ Hồng đang định xoay người đi gọi Mạnh Bình Bình thì hắn bỗng nhiên khựng lại, hắn nhìn chăm chú vào dáng người thon dài dụ nhân của Nhiệt Ba.
Bộ ngực ấy, cái mông ấy làm máu hắn trở nên sôi trào trong từng mạch máu.
Cho tới khi nhìn thấy gương mặt đẹp trai tuấn lãng của tên thanh niên trong video, trong lòng Đỗ Hồng không hiểu sao dâng lên một cơn giận dữ.
Trời xui đất khiến, hắn không đi ra gọi Mạnh Bình Bình mà trái lại khóa trái cửa phòng, nuốt nước miếng một cái cẩn thận đến sau lưng Địch Lệ Nhiệt Ba.
Nhìn thấy bờ vai thon thả, xương quai xanh như khắc ra từ bạch ngọc của Địch Lệ Nhiệt Ba, Đỗ Hồng hô hấp bắt đầu gấp rút.
- Ai nha, chị Bình Bình, nhanh một chút xoa cổ em với, mỏi chết rồi đây này!
Nhận thấy có người từ sau lưng đi tới, Địch Lệ Nhiệt Ba không có rời mắt khỏi Thẩm Ngôn mà nhanh chóng thúc dục.
Hai mắt Đỗ Hồng hiện tại đều đỏ rồi, cắn răng đánh bạo vươn hai tay lên.
Đôi tay run run lần đầu tiên được chạm vào bờ vai nữ thần.
Mềm mịn như nhung lụa thượng hạng.
Trắng muốt, sáng bóng như mỡ đông.
Dù chỉ là mới chạm tới đầu ngón tay, Đỗ Hồng đã có cảm giác sướng tê người.
- Má nó! Liều!!!
Đỗ Hồng giờ phút này đã tinh trùng thượng não, tình yêu mù quáng đã khiến hắn điên cuồng, hai tay hắn đánh bạo bắt đầu trượt dần xuống dưới….
……………………………………