Thẩm Ngôn ngồi trên ghế sô pha, đôi chân dài bắt chéo, thân thể khẽ nghiêng ra đằng sau, một tay dựa lên thanh vịn, một tay đặt ở trên đầu gối, nhẹ nhàng gõ gõ thành nhịp lên đùi.
Tâm trạng hắn bây giờ là đặc biệt tốt, nụ cười thỉnh thoảng vẫn nở trên môi, mọi người nhìn vào hắn có cảm giác như gặp mùa xuân ấm áp vậy.
- Trước hết anh trả lời tôi một vấn đề đã, nếu như đáp án khiến tôi hài lòng thì tôi nhất định sẽ chọn anh làm trưởng đoàn lần này.
Lôi Gia Âm ngồi thẳng người, sảng khoái nói:
- Cậu hỏi đi, anh sẽ tận lực làm cậu hài lòng.
Thẩm Ngôn mỉm cười, tinh quái hỏi:
- Cá nhân tôi rất sợ tối, vả lại lạ giường thì cực kỳ khó ngủ. Sắp tới nhóm chúng ta đi du lịch cùng nhau, lỡ đâu tôi lại mất ngủ thì anh có ở bên giúp tôi mau ngủ không, anh sẽ hát bài Ngôi Sao Nhỏ cho tôi nghe chứ?
". . ."
Lôi Gia Âm như thể bị sét đánh, nghe xong liền ngẩn người, biểu hiện trên mặt hoàn toàn ngưng trệ.
Mà ở trên video livestream của hai người, cộng đồng mạng lại bắt đầu điên cuồng ‘nã pháo’ màn hình.
"Ha ha ha ha ha, nhìn kìa nhìn kìa, mọi người có thấy giống tôi không? Xem ra Lôi đầu to ca ca của tôi bị choáng váng rồi, trong lòng anh ấy khẳng định đang nghĩ, đây là cái yêu cầu quái quỷ gì thế, ha ha ha."
"666 6666! Ha ha ha ha..."
"Chú cảnh sát ơi, mau tới đây, nơi này có người cua khét mà không thèm đội mũ bảo hiểm nè!"
"Làm sao tự nhiên khung cảnh lại biến hóa rồi? Mắt tui bị mờ hả mọi người, tự dưng thấy có mùi gay gay giữa hai người, thế nhưng tui thích ha ha ha ha."
"Thẩm Ngôn hài hước ghê. Quả xứng đáng là người mà nữ thần Dương Mật của tui chọn mà T____T."
"Lôi Gia Âm, ca mau buông mỹ nam kia ra, nhường tỷ tỷ đây tới nào."
“. . ."
Khung chat trên cả hai video trực tuyến của Thẩm Ngôn và Lôi Gia Âm đều bùng nổ bình luận, chỉ trong phút chốc liền náo nhiệt không ngừng được, chủ yếu là do biểu cảm đùa như không đùa của Thẩm Ngôn, rõ ràng là một bộ bình tĩnh nghiêm túc, bộ dáng như thể lão đại đang đàm phán hợp đồng, vậy mà lời phát ra lại quá mức trẻ con và khôi hài như thế.
- Ơ kìa, tiểu huynh đệ, anh nói cậu chuyện này. . .
Lôi Gia Âm kịp thời phản ứng, trên mặt mang theo nụ cười lúng túng, đoạn đáp:
- Mất ngủ cũng có nhiều cách mà…
Thẩm Ngôn lắc đầu, biểu lộ vẫn chân thành như cũ, hắn nói:
- Anh đừng đánh trống lảng, mau trả lời câu hỏi của tôi đi.
Lôi Gia Âm chần chờ một lát, sau đó dở khóc dở cười gật gật đầu:
- Được rồi, được rồi, cái gì anh đây cũng làm được hết!
Thẩm Ngôn lộ ra khuôn mặt tươi cười, đứng dậy cùng Lôi Gia Âm thân mật nắm tay.
Lôi Gia Âm cũng nở nụ cười, cảm thấy một phiếu bầu ở cửa Thẩm Ngôn xem ra ổn chắc rồi.
- Cám ơn anh đã trả lời, tôi quyết định rồi, phiếu bầu của mình tôi sẽ gửi cho Nhạc Vân Bằng.
Thẩm Ngôn vỗ vỗ vào cánh tay Lôi Gia Âm, tỉnh bơ nói.
Nét tươi cười trên mặt Lôi Gia Âm lập tức đông cứng, anh ta sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại được, vội hỏi:
- Từ từ đã, anh mới nghe nhầm phải không? Chẳng phải anh vừa đáp ứng cậu sao? Ở bên cạnh cậu này, hát ru cho cậu này, sao cậu lại đòi nhảy sang ủng hộ Tiểu Nhạc Nhạc chứ?
Thẩm Ngôn thản nhiên đáp:
- Thân là một người đàn ông mà lại dễ dàng đồng ý ngủ cùng một người đàn ông khác, còn chịu hát Ngôi Sao Nhỏ cho người kia nghe nữa, quá nguy hiểm. Tôi là người có gia đình rồi, cho nên tôi phải ý thức giữ mình một chút. Tôi không thể tiếp nhận ‘tình cảm’ của anh được, mong anh thông cảm.
Lôi Gia Âm há hốc miệng, kinh ngạc đến ngây người, mãi cho tới khi ekip chương trình kéo anh ra khỏi phòng của Thẩm Ngôn rồi mà vẻ mặt Lôi Gia Âm vẫn còn lâm vào tình cảnh mờ mịt vì bàn thua và lý do quá đỗi trời ơi đất hỡi này.
- Không phải chứ, số tôi nhọ vậy sao? Tranh cử cái chức hướng dẫn viên du lịch mà cũng khó khăn phức tạp thế à?
Lôi Gia Âm vò vò mái tóc, vừa đi lên lầu vừa bất đắc dĩ nói:
- Ra chiêu đầu có chút bất lợi, ai ngờ người trẻ tuổi bây giờ lại âm hiểm như thế, sắp tới tôi phải chú ý cẩn thận hơn mới được, nhất định phải thu về lại mấy phiếu của các mỹ nữ trên kia.
Lôi Gia Âm đi lên lầu tìm Đông Lỵ Á các nàng để ‘vận động tranh cử’.
Anh ta đi rồi, Thẩm Ngôn lại ngồi vào ghế mềm, lần nữa ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thế nhưng tình hình lần này đã khác trước, tuy hắn chẳng nói gì, nhưng bầu không khí ở trên video livestream của hắn không hề tẻ nhạt như vừa nãy nữa. Bình luận vẫn liên tục nhảy lên không ngừng, số lượt người theo dõi cũng dần dần tăng trưởng trở lại.
"Thẩm Ngôn hài ghê, thiệt tò mò xem xem lát nữa Tiểu Nhạc Nhạc tới thì hắn sẽ hỏi anh ấy vấn đề gì."
"Nham hiểm thệt chứ, khó trách là có thể dụ dỗ được năm nữ thần của tui chịu cưới ảnh, Thẩm Ngôn đúng là thâm bất khả trắc, thâm tàng bất lộ."
"Trời ạ, thích xem dáng vẻ thản nhiên khi Thẩm Ngôn đối đáp ghê, kiểu nhìn ảnh bình tĩnh lắm í, đẹp trai quá thì làm sao bây giờ? A a a a a..."
"Lầu trên ơi, đồng bệnh tương liên rồi nè. Em càng ngắm Thẩm Ngôn thì lại càng cảm thấy ảnh thiệt đẹp trai. Các chị em, hình như… hình như em cảm nắng người ta rồi, không lẽ em lại đi làm tiểu tam tranh giành chồng của idol nhà em, hu hu..."
“Tiểu tam cái lông, cô là tiểu lục thì có, đứng ở đó xếp hàng tới lượt đi!!!”
". . ."
Hai mươi phút sau, xe bảo mẫu của Nhạc Vân Bằng đã đỗ cái kịch trước cổng biệt thự. Anh ta cũng như Lôi Gia Âm, trước tiên chọn lên phòng Thẩm Ngôn.
Gặp mặt chào hỏi xong xuôi, Nhạc Vân Bằng liền cười nói:
- Vừa rồi trên đường đến đây anh có coi clip livestream của cậu và Lôi Tử. Thẩm Ngôn, cậu cứ yên tâm, anh chắc chắn sẽ không giống Lôi Tử vậy đâu, anh cũng tuyệt đối không đồng ý ngủ chung với cả ru ngủ nam nhân nào hết, nghe thôi là đã thấy quá biến thái. Nói nhỏ với cậu nhé, ban nãy nghe xong, anh đã quyết định sau này phải giữ khoảng cách với cậu ta rồi, anh cũng có vợ rồi mà, còn có con nữa kìa. Không thể cho con anh thấy cha nó cũng biến thái giống Lôi Tử được.
Thẩm Ngôn phì cười, mời Nhạc Vân Bằng ngồi xuống ghế rồi thong thả hỏi:
- Hướng dẫn viên du lịch là coi như kiêm luôn chức đội trưởng đó, mà đã làm đội trưởng thì chắc chắn phải gánh vác không ít trách nhiệm. Anh có lòng tin sẽ chiếu cố tốt mỗi một người trong nhóm chúng ta không?
Nhạc Vân Minh nghiêm mặt đáp:
- Anh tự biết mình năng lực hữu hạn, nhưng anh tuyệt đối sẽ tận tâm cố gắng hết mình, chiếu cố tốt cho mỗi một thành viên trong đội.
Thẩm Ngôn thành khẩn hỏi:
- Vậy nếu lỡ như có một ngày tôi không đi cùng mọi người được nữa, anh có thể giúp tôi chăm sóc tốt cho Đông Lỵ Á, Lưu Sư Sư cùng Cổ Lệ Na Trát các nàng không?
Nhạc Vân Bằng vỗ ngực cam đoan:
- Thẩm Ngôn, cậu cứ yên tâm, anh đây khẳng định sẽ quan tâm, chăm sóc chu đáo cho ba người bọn họ. Gì chứ chuyện này thì anh có thể bảo đảm với cậu.
Thẩm Ngôn cười cười, đứng dậy nắm tay Nhạc Vân Bằng, đoạn thản nhiên nói:
- Được lắm, tôi quyết định rồi, tôi muốn bầu cho Lôi ca làm đội trưởng.
- Hả
Đám người trong phòng đồng loạt lên tiếng, bao quát đám cameraman bên trong. Bọn họ vội vàng bụm chặt miệng mình lại, cố gắng nín cười.
Mà Nhạc Vân Bằng thì vô cùng ngạc nhiên, không thể tin được hỏi lại:
- Vì cái gì chứ, Lôi Tử là kẻ biến thái, cậu cũng biết rồi còn gì, sao cậu lại còn bầu cho cậu ta dẫn đoàn?
Thẩm Ngôn ăn ngay nói thật:
- So với anh ta, tôi thấy mình cần phải kiêng kị anh hơn đấy. Chưa gì đã hứa hẹn đòi chăm sóc với cả chiếu cố vợ của người khác, anh nói xem, tôi làm sao mà tín nhiệm anh được? Đừng nói là bỏ phiếu cho anh, hiện tại nếu trong tay tôi có vũ khí, có lẽ tôi sẽ chọt anh một thương cũng không chừng.
Nhạc Vân Bằng đơ người, cuối cùng đành mang theo biểu tình u oán rời đi.
Mà ở trên mạng, khung chat trong video livestream của Thẩm Ngôn lại bùng nổ hơn bao giờ hết.
"Ha ha ha ha, má ơi, Thẩm Ngôn nói gì em cũng thấy buồn cười. Thẩm ca ca, anh cho em xin địa chỉ đi, em muốn gửi quà cho anh, tặng anh một cây tiêu thương ngay và luôn nhé."
"Quả thật âm hiểm, đáng thương Tiểu Nhạc Nhạc nhà tui, thôi ca về đây muội thương!"
“Con của thần biển đây sao? Sao mà mặn quá vậy cha nội!”
"Thẩm Ngôn cự tuyệt bỏ phiếu rồi à, lại còn đòi chọt cho người ta một thương nữa chứ, Tiểu Nhạc Nhạc tội quá đi mất, nhưng ai bảo ca đòi chăm sóc vợ người ta làm gì, ha ha ha ha."
"Vua âm hiểm!"
"66666!"
". . ."
Không riêng gì cộng đồng mạng đang xem video phát trực tiếp, mà ngay cả Đông Lệ Á, Lưu Sư Sư, Tống Tổ Nhi, Tống Đan Đan cũng phá ra cười không ngừng được. L
ôi Gia Âm và Nhạc Vân Bằng còn chưa tới chỗ bọn họ, thế nên mấy đại mỹ nhân rảnh rỗi ngồi đợi đều lướt một vòng xem thử livestream của Thẩm Ngôn xem xem ban nãy Lôi ca và Nhạc ca đã ‘dụ’ người như thế nào.
- Tiểu tử này có chút ý tứ a.
Tống Đan Đan hướng về phía ống kính, mỉm cười nhận xét.
Tống Tổ Nhi ở một nơi khác cũng vui vẻ bảo:
- Chao ôi, Thẩm Ngôn ca thật là lợi hại, về sau em quyết định sẽ đi theo ảnh lăn lộn, cảm giác rất có tiền đồ ha ha ha.
Lượt xem video livestream của Thẩm Ngôn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng tăng lên, một lần nữa vọt tới con số trăm vạn, hơn nữa vẫn đang không ngừng gia tăng.
Mặc dù lượt theo dõi của hắn vẫn xếp chót trong số tám người như cũ, nhưng chỉ cần tinh ý một chút thì có thể dễ dàng phát hiện, chiều hướng bình luận dưới video đã thay đổi hướng gió rồi.
“Kẻ may mắn, tên gia hỏa vô dụng chỉ biết ăn bám” trong ấn tượng của cộng đồng mạng đã dần thay đổi. Nhan sắc đỉnh cao của Thẩm Ngôn kèm ‘độ mặn’ của hắn đã phần nào chinh phục được không ít kẻ ngã rạp thành fan.
….
Thời gian Nhạc Vân Bằng cùng Lôi Gia Âm lôi kéo bỏ phiếu nhanh chóng trôi qua, chờ đến khi hai người bọn họ rời đi trước, đi đến gặp Tống Đan Đan và Tống Tổ Nhi để tiếp tục "đàm phán", thì ekip chương trình « Hoa Dạng Thiếu Niên » bên chỗ Thẩm Ngôn rốt cục cũng chuẩn bị lên đường.
Trước khi bốn người bọn họ lên xe, có một nhân viên công tác của tổ tiết mục lần lượt đi đến thu gom điện thoại và ví tiền của mỗi thành viên. Từ giờ khắc này trở đi, các khách mời sẽ không thể tự ý sử dụng điện thoại và tiền riêng của bản thân trong suốt quá trình show tống nghệ diễn ra nữa.
Các thành viên chỉ có thể sử dụng di động mà tổ tiết mục cung cấp để liên lạc với nhau, ngoài ra thì sẽ sinh hoạt bằng số tiền cực ít mà mỗi ngày ekip chương trình phân phát.
Thẩm Ngôn rất hợp tác, không chút dị nghị nộp lên điện thoại cùng mấy cái thẻ ngân hàng và một xấp tiền mặt cho cô bé nhân viên công tác của nhà đài.
Bây giờ Kiều Phượng Nhi hai chị em đã mở lòng với hắn, nhắn tin có ích gì, trực tiếp tối nay nhảy vào Tử Giới Vực là gặp được thôi.
……………….