Tiến vào quảng trường, đám người Thẩm Ngôn phải khó khăn lắm mới chen vào tới Guild Song Tử của mình.
Nhìn lại nhân số ứng viên của công hội mình, Thẩm Ngôn nhẩm tính có khoảng đâu đó 600 người, lại nhìn qua phía những công hội khác, lại chỉ thấy toàn là đầu người, đếm không nổi.
- Đừng quan tâm đến số lượng, chất lượng mới là thứ quý giá nhất!
Một giọng nói nam nhân vang lên bên tai Thẩm Ngôn, lúc hắn quay người lại nhìn thì thấy được đứng bên cạnh hắn là một nam thanh niên còn rất trẻ, tướng tá đường đường, gương mặt rất sắc sảo.
- Chào cậu, tôi là Lục Thừa Ân, cũng là ứng viên của Guild Song Tử, rất hân hạnh được gặp cậu!
Tên thanh niên vươn đôi tay ra làm quan với Thẩm Ngôn.
Nhìn thấy ấn ký trên trán hắn, Thẩm Ngôn đây rõ ràng là gương mặt thật của thanh niên này ở thế giới thực, nên cũng không kềm lòng thầm tán thưởng.
- Tốt một túi da nha, chỉ chút xíu nữa là đẹp trai bằng mình rồi!
Hắn cũng lịch sự bắt tay với đối phương.
- Chào cậu, tôi là Thẩm Ngôn, bên cạnh là Kiều Phượng Nhi, Kiều Hoàng Nhi cùng Tống Thanh Thư, đều thuộc tổ đội của tôi!
Nghe Thẩm Ngôn giới thiệu hai nữ, Lục Thừa Ân liếc nhìn qua hai người, trong mắt lóe lên tia kinh diễm nhưng rất nhanh bị dập tắt, hắn cuối đầu khẽ chào với hai người.
Thẩm Ngôn âm thầm đánh giá đoàn người Lục Thừa Ân, sau lưng hắn cũng có 3 người, có lẽ là thành viên trong tổ đội, nhưng xem ra địa vị không ngang hàng với nhau, ba người này không hề có tiếng nói, nhìn thì giống như hộ vệ hơn.
- Hì hì, Thẩm Ngôn ca ca, đã lâu không gặp!
Bất ngờ từ sau lưng Lục Thừa Ân nhảy ra Tiểu Hàn, nàng ngồi vắt chân trên cổ hắn, vẫy tay chào mọi người.
- A!? Tiểu Hàn là Sp của cậu?
Thẩm Ngôn có chút bất ngờ nhìn xem Lục Thừa Ân, Tiểu Hàn thực lực vô cùng kinh người, tuy hắn không nhìn ra đẳng cấp của Lục Thừa Ân, nhưng nhìn qua tuổi trẻ như thế ắt hẳn chưa tới dạng cao thủ a.
- No, no, no! Bây giờ chính thức giới thiệu cho Thẩm Ngôn ca ca biết, Tiểu Hàn là Sp của chủ guild Song Tử, Lục Vô Song. Lục Thừa Ân là em trai của chủ nhân ta, vừa mới đủ tuổi gia nhập vào guild, là do ta giới thiệu cho hai người làm quen đó!
Nghe Tiểu Hàn nói như thế, Thẩm Ngôn có chút kinh hãi, không ngờ bắp đùi mà hắn ôm lại mập như thế, xem ra là hắn không nhìn lầm người rồi.
- Chủ nhân ta nói, Thẩm Ngôn ca ca thật có ý tứ, nếu như vòng ba này ca ca biểu hiện tốt. Chủ nhân sẽ gặp riêng với ca ca để tặng một phần thưởng thêm.
Tiểu Hàn lại ba hoa chốt thêm một câu, trong mắt có ẩn chứa sự hưng phấn.
- Một phần thưởng thêm sao? Nghe có vẻ ám muội nhỉ, ta còn chưa lộ mặt thật ra đâu, lại hút hàng như thế rồi à?
Thẩm Ngôn xoa cằm thầm nghĩ, bất quá chiến thắng vòng 3 vốn là nguyện vọng của hắn, hội trưởng khỏi treo thưởng hắn vẫn là cố gắng thôi.
Một hồi trải qua hàn huyên mấy câu, phía đài cao của guild Song Tử, nhân viên giám sát đã cao giọng hô lớn.
- Đã đến giờ đăng ký thi vòng ba, trước mặt mọi người sẽ hiện ra một bảng lựa chọn, nếu không tham dự hãy nhấn vào “Không”, nếu muốn tham dự thì nhấn vào “Có” sau đó ghi ra danh sách tên trong tổ đội là được!
Tên giám sát sau khi nói xong, trước mặt 600 người đứng trước đài cao đã hiện lên một màn sáng.
“Bạn có muốn tham gia vòng ba không?
[Có]
[Không]
10s lựa chọn!”
Nhìn thấy hàng chữ Thẩm Ngôn không nghĩ ngợi nhấn ngay vào [Có]. Đây là dấu mốc đánh dấu hắn muốn quật cường từ đây.
Rất nhanh sau 10s, số lượng người đứng trước đài cao chỉ còn lại 1/ , khoảng 200 người.
Số người không đăng ký rất nhanh bị dịch chuyển lên khán đài, trở thành khán giả.
Bọn họ dù sao đến đây chỉ là ham vui mà thôi, vòng ba Thi đấu tổ đội quá mức khắc nghiệt, khả năng bị đào thải rất cao, nên ai cũng không dám mạo hiểm.
Nhìn đám người ngồi trên khán đài, tên giám sát thở dài lắc đầu rồi quay sang 200 người vẫn đang còn đứng phía dưới.
- Rất tốt! Những người đăng ký nhanh chóng điền tên thành viên của mình vào, một hồi sẽ có hệ thống hướng dẫn luật chơi cho các người!
Giám sát viên nói xong, cầm lấy bảng thống kê nhân số dự tuyển, ầm một cái phòng về phương xa, dường như là đi báo tin.
- Thẩm Ngôn, em hồi hộp quá!
Kiều Hoàng Nhi nắm lấy tay Thẩm Ngôn, mồ hôi đã thấm ướt tay nàng, vòng ba này cũng có ý nghĩa rất quan trọng đối với nàng và tỷ tỷ, con đường thành cường giả là phải dựa từ bước này mà đi lên.
- Em yên tâm, có anh ở đây, chúng ta chắc thắng!
Vừa nắm chặt tay Kiều Hoàng Nhi, hắn vừa nhìn Kiều Phượng Nhi an ủi, hắn biết nàng giờ khắc này cũng rất là lo lắng, chẳng qua ngại mặt mũi nên không dám đứng bên cạnh hắn mà thôi.
Đứng ở bên cạnh, Tống Thanh Thư khịt mũi khinh thường, hắn cũng không nhiều lời, hắn muốn để hai nữ đối với hắn hi vọng càng cao, thì thất vọng lại sẽ càng lớn.
Khi đó, hắn chỉ cần ra tay ứng cứu, hai nàng chắc chắn sẽ có hảo cảm với hắn mà thôi, nên bây giờ Tống Thanh Thư muốn để cho Thẩm Ngôn mặc sức khoác lác, chém gió càng nhiều càng tốt a.
- Hi vọng tôi có thể gặp cậu trong vòng ba này a!
Lục Thừa Ân nãy giờ vẫn còn đứng bên cạnh hắn, mỉm cười nói.
- Có duyên chúng ta sẽ gặp thôi!
Thẩm Ngôn mỉm cười đáp trả, giữa hai người vô tình phát ra ý chí chiến đấu hừng hực chấn kinh mọi người.
Bớt chợt một thanh âm thông báo của hệ thống vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của hai người.
- Đinh! Đã xác định danh tính người dự thi. Mời các ứng viên nhìn về phía màn sáng để biết chi tiết thể lệ cuộc thi.
Thanh âm này vang lên trong đầu của mỗi người còn đứng dưới quảng trường, đồng thời trên cổ tay mỗi người đồng thời đều xuất hiện một chiếc đồng hồ trông khá là thời thượng.
Nhìn một chút chiếc đồng hồ mình đang đeo, trông không khác gì cái Đồng Hồ Thông Minh của mình lắm, Thẩm Ngôn nhún vai ngước nhìn lên màn sáng.
“Vòng ba chính thức được bắt đầu.
Những tổ đội của cả 10 Guild sau khi đăng ký tham gia sẽ được đưa vào chiến trường được tạo ra ở phía ngoài thành, mỗi một khu vực 100km sẽ có 100 tổ đội thi đấu với nhau, hệ thống sẽ tiến hành lựa chọn ngẫu nhiên để sắp đội.
Giết một người hoặc làm một người đầu hàng sẽ thu được 100 tích phân, cùng với toàn bộ lượng tích phân mà cá nhân đó thu thập được, trong vòng 3 giờ, ba tổ đội nhiều tích phân nhất sẽ chiến thắng.
Lưu ý: sẽ có một cột thống kê tích phân trên đầu mỗi người, thu tích phân càng nhiều, ống tích phân trên đầu sẽ càng cao, càng sáng.
Cuối cùng, không cho phép Sp, thú sủng, khôi lỗi hay vật triệu hồi các loại vào khu vực thi. Sau đây sẽ tiến hành bốc thăm chia tổ đội….”
- Cột tích phân sao?
Mỗi người đều hiếu kỳ nhìn trên đầu của mình, quả thật có một màn sáng hình trụ màu đỏ chót trên đầu mỗi người.
- Cái này chẳng phải ta thu tích phân càng nhiều, gây chú ý chú ý sẽ càng lớn sao?
- Đúng vậy a, tưởng tượng ta cột tích phân như cái trụ chống trời, màu đỏ chót như cái đèn pha, đến người mù cũng nhìn thấy được, lúc đó chẳng phải là công địch của mọi người sao?
- Cái đó là chắc chắn rồi, có gan thi thì có gan đối mặt với khó khăn chứ!
-…
Mọi người bắt đầu bàn tán tìm ra kế sách đối phó.
Đánh phủ đầu rồi tranh thủ chạy cũng có.
Trốn chui trốn nhũi đến gần kết thúc ra hốt cú chót cũng có.
Đủ loại phương án được lập ra.
…
- Thẩm Ngôn, ý anh thế nào?
Kiều Phượng Nhi bước đến hỏi, vừa nói nàng vừa chỉ chỉ cái cột tích phân chình ình trên đầu hắn.
- Một hồi trong trận chiến, các em cùng Tống Thanh Thư toàn lực suy yếu địch, việc đánh giết để cho anh là được!
Thẩm Ngôn suy nghĩ rồi nói ra.
- Cái gì? Cậu định tranh công à? Chúng ta là một team đó, biết teamwork không?
Tống Thanh Thư nhanh chóng chen ngang vào, nói đùa sao, mình còng lưng ra đánh để Thẩm Ngôn last hit, huy hoàng tất cả thuộc về hắn, mình thì được cái gì chứ?
- Đầu óc thiển cận! Anh dùng cái đầu mình một chút đi!
Thẩm Ngôn mắt lạnh nhìn Tống Thanh Thư phát ra bốn chữ.
- Mày…
Hắn còn đang muốn nói gì thì khí tràng từ trên người Thẩm Nhất phát tán ra, đập thẳng vào mặt Tống Thanh Thư, dọa hắn vội vàng nuốt lời muốn nói vào.
- Tất nhiên đều có lý do cả, cậu nghe kỹ thể lệ chứ, CHỈ những người giết mới thu được tích phân, vậy khi tích phân tất cả dồn vào tôi, cậu sẽ được thứ gì?
Tống Thanh Thư không hiểu, tích phân mày lấy hết, tao thì được cái gì?
Kiều Hoàng Nhi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng.
- A! Là sự tự do hoạt động!!!
......................