Thẩm Ngôn vừa lúc nhảy lên, một quả cầu lửa đã bay trúng về phía hắn.
- Mẹ nó lại xui như vậy!!
Hắn bây giờ vừa lúc trên không trung, lấy lực đâu mà né tránh cơ chứ.
Không còn cách nào khác, Thẩm Ngôn phải vận dụng tu vi của mình, một tầng hộ thuẫn hình thành, linh lực hội tụ tại hai tay, hắn toàn lực phát động Chấn Sơn Chưởng, muốn cứng đối cứng với quả cầu lửa đang lao tới này.
- Uỳnh!!
Quả cầu bị Thẩm Ngôn một tay đấm nổ, hắn rơi xuống đất, khuôn mặt có chút mộng bức.
- Chỉ thế thôi à?
Nãy giờ Thẩm Ngôn vì tránh phiền phức nên thần thức không có thi triển ra bên ngoài, bây giờ ngược lại bạo phát ra tu vi, hắn mới nhận thức đám người đang đứng ngoài kia chỉ ở mức Trúc cơ hậu kỳ mà thôi.
- Xem ra là ta quá cẩn thận a!
Biết được đại khái tình huống, lòng tin của Thẩm Ngôn tăng lớn.
Nhìn đám dân thường đang hốt hoảng chạy trốn, Thẩm Ngôn tiếp tục vận dụng Chấn Sơn Chưởng đấm bay những chiếc xe xung quanh tạo thành một bức tường chắn ngăn trở công kích từ quân đội cùng phe đối địch.
Bang bang bang…
Thẩm Ngôn nhanh chóng tiếp cận chiến trường, nơi đó có hai đám người đang sống mái với nhau.
Một bên là quân đội đang trấn áp một đám khủng bố được trang bị vũ khí tận răng.
Mà ở một bên, 5 tên võ giả đang đánh nhau túi bụi với một loại sinh vật.
Gọi nó là sinh vật bởi vì trên người nó, hai tay hóa lợi trảo, trước ngực cùng trên đầu có một tầng lông trắng, thân hình nó cao hơn hai mét, hàm răng sắc bén, đôi mắt như mắt sói nhìn chằm chằm lấy đám võ giả này.
- Iris, thứ này là đồ chơi gì?
Thẩm Ngôn trong lòng hỏi lấy hệ thống.
- Thưa chủ nhân, đây là con sói biến dị đã trải qua thí nghiệm hệ thống, nói tóm lại nó là một Thú Nhân! Thực lực N !
Nghe Iris nói thế, trong lòng Thẩm Ngôn mới vỡ lẽ, chẳng trách tại sao mình lại cảm nhận được khí tức của hệ thống, hóa ra là giống con chó Lucky cho hắn cơ duyên khi trước, nó cũng thuộc phe Thú Nhân.
Con sói này là Tam tinh, lại còn là hệ Nhanh nhẹn, mà bên phía võ giả của quân đội có 5 người, cao nhất chỉ ở mức Trúc cơ hậu kỳ.
Không đủ để bắt giết con sói này được.
Ầm ầm!
Từng khỏa đạn pháo từ 4 chiếc máy bay công kích như mưa xuống, con sói dùng kỹ năng thoải mái tránh thoát. Nó lùi nhanh ra một khoảng, miệng tru lớn.
Ấuuuuuu….
Ấuuuuuu….
Từ miệng nó phát ra từng đợt sóng năng lượng, chấn rung màn nhĩ của mọi người.
- Cảnh báo! Cảnh báo! Bộ phận điều khiển đã bị hỏng, rađa vô hiệu hóa, cần hạ cánh khẩn cấp!
Thanh âm báo động vang lên không ngừng trên bốn chiếc trực thăng.
[Sóng chấn động] đây là kỹ năng mà con sói thi triển, gây vô hiệu hóa mọi thiết bị điện tử thông thường trong phạm vi 200m xung quanh.
Kết quả thì mọi người đã thấy được rõ ràng, bốn chiếc máy bay nãy giờ đang cầm chân con sói không cho nó đào tẩu đã mất kiểm soát, đang rơi xuống.
- A…a…chúng ta sắp chết sao?
- Cấp cứu, cấp cứu, số 1 đang rơi!
- Số 2, số 3, số 4 đang mất kiểm soát…
-….
Từng tiếng la thất thanh vang lên, Chu Tử Lân hoàn toàn chết lặng tại chỗ, hắn là đội trưởng của cuộc vây ráp lần này.
Mục tiêu bọn hắn là đánh chiếm ‘gói hàng’ mà đám Thú Nhân lén vận chuyển ra khỏi Kinh Thành.
Bao lâu nay người cường hóa luôn được xem là đám sâu mọt trong xã hội, ngoài trừ thế lực Não Nguồn, người cường hóa của các thế lực khác luôn là mục tiêu mà quân đội cũng như võ giả hướng tới tiêu diệt.
Nhiệm vụ lần này cũng như bao lần thực hiện nhiệm vụ khác, tập kích bất ngờ, khống chế đối phương, mang về quân doanh để xử lý.
Nhưng lần này, Chu Tử Lân đã quá khinh địch, hắn đã sai sót từ khâu tình báo rồi.
Đám Thú Nhân lần này chuyển ‘hàng’, lực lượng hoàn toàn viễn siêu mọi cuộc vây ráp trước đây.
Bọn chúng thuê hẳn một đám khủng bố trang bị vũ khí tận răng để bảo kê, không những thế còn có một con sói N tọa trấn.
Con sói chiến lực Tam tinh sơ kỳ đủ chiến ngang tay với cường giả Kết Đan cảnh.
Bản thân tu vi mới Trúc Cơ hậu kỳ như Chu Tử Lân và đồng bọn là không thể nào đánh giết được.
Kết quả bị địch phát giác, còn bị nó hồi mã thương, tổn thất thảm trọng, quan trọng nhất là dân thường cũng bị vạ lây.
Việc này nếu không xử lý tốt.
Thậm chí nó sẽ ảnh hưởng đến an ninh quốc gia.
Nhìn bốn chiếc trực thăng quân đội đang rơi xuống, tâm của Chu Tử Lân như tro tàn.
Bất quá.
- Chấn Sơn Chưởng!
Một tiếng hét bất chợt vang lên sau lưng hắn, quay đầu nhìn lại thì thấy được một nam nhân đang hội tụ đại lượng linh lực khủng khϊế͙p͙ vào hai tay đấm mạnh xuống đất.
Khí thế từ người thanh niên này phát ra, rõ ràng là Trúc Cơ đỉnh phong.
Nhìn tới Đồng Hồ Thông Minh mà đối phương đang đeo, trong lòng Chu Tử Lân mừng lớn, chẳng lẽ viện binh đến rồi, nhưng cái này mới Trúc Cơ đỉnh phong, nói thế nào đánh với N cũng có chút quá sức a.
Thẩm Ngôn nào có quan tâm đến đám người Chu Tử Lân đang ngơ ngẩn nghĩ gì, trong đầu hắn bây giờ chỉ có duy nhất một ý niệm.
Cứu người.
Chỉ có người đã từng chết một lần như Thẩm Ngôn mới hiểu được mạng sống là trân quý đến mức nào, nên đã không gặp thì thôi, nếu đã gặp thì hắn cũng cố hết sức mà giải cứu những người quân nhân này.
Hai tay hắn kết ấn đấm mạnh xuống đất, linh lực trong đan điền nháy mắt tiêu hao một nữa.
Ầm ầm ầm ầm…
Ngay tại vị trí bốn trực thăng sắp rơi xuống, bỗng nhiên 4 cột đá từ dưới đất ầm ầm mọc lên đỡ lấy 4 chiếc trực thăng như bốn trụ chống trời, hoàn hảo tiếp được không cho nó rơi xuống.
Đám người hoàn toàn trợn mắt há mồm, không khí chiến trường nháy mắt yên tĩnh xuống, ai cũng lom lom nhìn lấy Thẩm Ngôn như nhìn quái vật.
Chu Tử Lân trong lòng một trận hốt hoảng, tên này nguồn linh lực viễn siêu người thường, nên biết để dùng linh lực tạo nên bốn trụ chống trời như thế, đoán chừng Kết Đan trung kỳ cũng mất hết khí lực.
Nhưng tên này thì sao? Sử dụng xong đại chiêu chỉ là vã một ít mồ hôi mà thôi, đúng là quái vật mà.
Nhìn thấy con sói đằng xa đã sinh ra thoái ý, Thẩm Ngôn nhanh chóng quát lên.
- Tôi là tổ trưởng tổ Phản Ứng Nhanh, các anh cử một người xử lý đám khủng bố kia, còn lại theo tôi ngăn chặn con sói đó lại!!
Thẩm Ngôn lớn giọng quát làm cả đám hoàn hồn, nhau nhau làm theo y lệnh, đám khủng bố kia rất yếu, nhưng bọn chúng đang không kiêng nể gì xả súng bắn giết người vô tội, cần phải xử lý ngay.
Mà mọi người ai cũng có Đồng Hồ Thông Minh, rất nhanh đã nhận ra tính danh của Thẩm Ngôn.
“Thẩm Ngôn
Quân hàm: Thượng Tá.
Tu vi: Luyện khí đỉnh phong.
Chức vụ: Tổ trưởng đội Phản Ứng Nhanh.”
Chu Tử Lân chạy theo sau lưng Thẩm Ngôn mà khóe miệng giật giật, mới gia nhập quân đội một tháng mà từ Luyện Khí đỉnh phong phóng lên đến Trúc Cơ đỉnh phong!?
Đây là khái niệm gì? Nên biết Chu Tử Lân hắn bây giờ 30 tuổi chỉ mới Trúc Cơ hậu kỳ, so sánh với 20 tuổi mặt búng ra sữa như Thẩm Ngôn thì đúng là cùng trời so với cuối đất.
Đối phương đã biết rõ danh tính Thẩm Ngôn, đương nhiên hắn cũng đã biết rõ danh tính của đám này, hắn mau chóng ra lệnh.
- Chu Tử Lân đúng không? Anh và 3 người còn lại tận lực thi triễn kỹ năng chặn đường đi của nó! Còn tôi sẽ chế phục nó lại.
- Tốt!
Bốn người đồng thanh đáp, trên người bọn họ linh lực loạn động, nhiệt độ trong không khí nháy mắt tăng cao.
Từng đoàn hỏa diễm từ chân bốn người bắn ra 4 phía lan ra 50m xa.
Ùng ùng!
Tầng tầng hỏa diễm lướt qua trước người con sói, tạo thành một bức tường lửa cao hơn 30m hầm hập sức nóng phả vào mặt của nó.
Nhìn cái vòng tròn lửa này từ xa như một cái cổng nối thông thiên địa vậy, cao lớn sừng sững, sức nóng đủ tan chảy cả thép.
Nhận thấy 4 phía đều ngập tràn trong hỏa diễm, đây là dưới tình trạng 4 vỏ giã Trúc cơ hậu kỳ toàn lực bạo phát, uy lực không thể khinh thường, nếu son sói mạnh mẽ vượt qua, nó sẽ trọng thương không thể nghi ngờ.
- [Giáp cốt] !
Kỹ năng thiên phú khi thăng cấp đến Tam tinh, kể cả người hay thú đều có kỹ năng thiên phú như thế.
Bộ lông bao khỏa lấy người con sói bỗng chốc hoa thành màu đen, sáng bóng lên màu của kim loại vô cùng rắn chắc, lợi trảo răng nanh hoàn toàn hóa hình thành thép cứng, trông thập phần dọa người.
Nó quay người nhìn chằm chằm lấy Thẩm Ngôn, hiện tại người đáng lo nhất cho nó là cái tên nhân loại này, 4 tên kia vì duy trì tường lửa mà không thể động đậy được rồi.
Chỉ cần giết tên này, ta có thể chém giết mấy tên còn lại.
Nghĩ như thế, hai mắt con sói nháy mắt đỏ ngầu, thân hình to lớn di chuyển với tốc độ chóng mặt tấn công lấy Thẩm Ngôn.
- [Cực tốc] ! Mày chết đi!
Trong miệng con sói phát ra tiếng người, bố chân nó cắm sâu xuống đất tạo đà phóng tới như tia chớp, hai cái hàm răng đen bóng như thép vươn ra muốn cắn vào đầu Thẩm Ngôn.
- Nha!? Còn biết nói tiếng người?
Thẩm Ngôn trêu tức nhìn con sói đang lao tới.
- Thánh Linh Giáp!
Một tầng linh lực bao khỏa lấy Thẩm Ngôn, hai tay hắn kết ấn chắn trước ngực.
- Uỳnh!
Con sói xám oanh bay Thẩm Ngôn ra xa hơn 10m, hắn cấp tốc lùi lại, linh giáp trên người hắn đã trở nên mờ nhạt, linh lực lúc nãy bì cứu người mà tiêu hao quá lớn.
Hắn hai tay run run lấy từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai trái bom khói rồi kích nổ.
Ầm ầm
Nháy mắt bị Thẩm Ngôn tránh thoát một kích, lại nhìn thấy tên này bị bao khỏa bên trong làn khói, thân ảnh mở nhạt dần dần biến mất.
- Hừ! Trò mèo!
Con sói khinh thường khịt khịt mũi, nó có khứu giác phi thường nhạy bén, trải qua biến dị về sau, các giác quan của nó lại càng khủng bố.
Ngửi được khí tức của địch nhân, con sói nhe răng cười lao thẳng vào trong làn khói.
Dưới sức mạnh tuyệt đối, cái gì kỹ năng, vũ khí chỉ là điêu trùng tiểu kỹ.
................................