Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 129: Sập giường.

Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Ngôn từ trong mơ màng tỉnh lại, dư vị tối hôm qua làm cho hắn sung sướng không sao tả xiết.
Cái hưng phấn, cái chỗ mềm mại ướt át đó cảm giác như vẫn còn tồn tại vậy…
-


Thẩm Ngôn sửng sốt, cái tư vị ấy quả thật đang tồn tại, hắn cuối xuống nhìn phía dưới của mình.
Hắn khi ngủ có đắp chăn trên người, bây giờ chỗ dương vật mình có cảm giác như lạc vào động tiên, vô cùng ướt át và thoải mái, nhìn cái chăn trồi sụt theo quy luật.


Dùng đầu ngón chân cũng biết người phía dưới đang làm gì rồi, bất quá Trương Tố Tố đang nằm bên cạnh hắn, vậy ai đang thổi tiêu ở dưới cho hắn đây?


Nhẹ nhàng vén tấm chăn lên, một gương mặt kiều diễm ửng đỏ ngước lên nhìn Thẩm Ngôn, mí mắt hơi run nhẹ, e thẹn như lúc bị mẹ bắt ăn vụn đồng dạng, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, cái lưỡi đinh hương đang nhiệt tình ßú❤ ʍút̼, ɭϊếʍƈ láp dương vật của hắn.


Người tới không ai khác chính là Dương Mật.
Thẩm Ngôn có chút bất ngờ, nếu là manh manh mãnh liệt như Địch Lệ Nhiệt Ba, hắn cũng coi là bình thường, nhưng đây lại là quý phụ điềm tĩnh đoan trang như Dương Mật, lại làm cho hắn mang đến kinh hỉ lớn.


Thẩm Ngôn phì cười sờ sờ gò má Dương Mật, nhẹ giọng hỏi.
- Sáng sớm đã không chịu nổi chạy qua đây ăn vụn rồi sao?
Dương Vật ngước mặt lên nhìn hắn, tay phải vẫn không ngừng vuốt ve dương vật hắn, thẹn thùng nói:


- Em biết hai người tối qua vất vả, buổi sáng cố ý nấu qua bữa sáng, định qua gọi hai người thức dậy, nhưng hai người ngủ quá say, vừa lúc định trở ra nhưng….nhưng lại thấy…cái..cái đó chào cờ…nên em nhịn không được…


Dượng Mật nói đến đây mặt đã hồng thấu, từ khi ăn qua trái cấm, nàng quả thật vô cùng mê luyến Thẩm Ngôn.


Mặc dù đã chấp nhận rồi tính hoa tâm của hắn, nhưng nữ nhân ai lại không có lòng háo thắng, tranh sủng cơ chứ, vừa vào cửa phòng ngủ, liếc nhìn thấy Thẩm Ngôn đang ôm người con gái khác, mà phía dưới chăn đó lại nhô lên một cái lều cao cao.


Dương Mật quả thật lòng có chút chua, lại nhìn đến trường thương hùng dũng của Thẩm Ngôn, nàng không nhịn được định bụng chỉ vươn tay sờ sờ một chút.
- Oa! Sao nó lại cứng thế?
Nàng vuốt vuốt nhanh hơn..
- Cách một tầng vải, không biết…chồng có cảm giác gì không?


Dương Mật vén chăn chui đầu vào…
- Người ta nói buổi sáng, đàn ông đều sẽ chào cờ, nhưng dạng này…thật là uy vũ a..
Nàng bất giác đưa đầu lữa ra ɭϊếʍƈ nhẹ lấy đầu khấc nó.


- Thật là cứng rắn, nóng bỏng a…bảo bối của mình có khi nào bị nghẹn mà ảnh hưởng sao này không? Không được, mình phải giải tỏa cho nó mới được!
Thế là Dương Mật mở ra miệng nhỏ nuốt trọn phân nửa cái dương vật Thẩm Ngôn vào miệng…
Tất cả dẫn đến tình huống xấu hổ như bây giờ.


Thẩm Ngôn dở khóc dở cười nghe Dương Mật lắp bắp giải thích, hắn chỉ mỉm cười ra hiệu cho nàng yên tâm tiếp tục sự nghiệp vĩ đại, còn mình thì lâm vào thể nội, cảm thụ cơ thể biến hóa.
- Mở ra bảng hệ thống!
[Hệ thống vạn năng]
Ký chủ: Thẩm Ngôn
Đẳng cấp hệ thống: Nhị tinh đỉnh phong.


Tu vi bản thân: Trúc cơ đỉnh phong.
Huyết mạch: Chân Long. ( %)
Tinh thần: 9050/10.000
Nhanh nhẹn: 9200/10.000
Sức mạnh: 9050/10.000
Độ quá tải: 0% (an toàn)
Độ linh lực: 1000
Kỹ năng chính:
- [Tử kiếm]
- [Trảm phách]
- [Tàn sát]
- [Đoạt mệnh] Ultimate
Kỹ năng phụ trợ:
Tạp nghệ: Tông sư.


[Thiểm điện bộ cước] cao cấp.
[Tự chữa trị] bị động.
[Long Thần ái mộ] bị động. Kích phát tiềm năng, cải tạo cơ thể, chữa trị vết thương người được song tu.


[Phán xét] : từ não hãi đối phương cường ngạnh bóc ra ký ức trọn đời, dựa trên thang đo giá trị đạo đức con người mà xét tội lỗi hay không.
Công pháp:
- Thánh linh giáp: tầng 1/10.
- Chấn Sơn Chưởng: tầng 1/10.
Vật phẩm:
[Đồng hồ thông minh] Nhất tinh.
[Song Long Kiếm] Nhị tinh.
[Vòng Kim Long] Nhị tinh ( /10)



Nhìn vào bảng thuộc tính của mình, Thẩm Ngôn hết sức hài lòng, chỉ cần một cơ thể thuần âm tinh khiết thôi mà hắn đã tăng sức mạnh lên một mảng lớn, nếu tới vài cái nữa thì mạnh sẽ mạnh đến mức nào a, hắn nghĩ nghĩ đến cuốn công pháp Đoạt Sinh Công vẫn còn giữ trong Nhẫn Trữ Vật của mình.


- Phi! Phi! Ta đang nghĩ gì thế, chuyện đó là không thể nào, xem ra phải nhanh chóng phá hủy cuốn công pháp này đi mới được.


Ý tưởng tạo ra cơ thể thuần âm nháy mặt hiện lên trong đầu Thẩm Ngôn nhưng mau chóng bị hắn bác bỏ, chưa kể tạo ra một cơ thể thuần âm tiêu tốn 30 năm thời gian của hắn, chỉ riêng việc áp đặt số phận người phụ nữ đó sinh ra chỉ để làm đỉnh lô đã vượt quá đạo đức con người rồi.


Nhìn số phận hẩm hiu của Trương Tố Tố thì biết, nếu không gặp được hắn, e rằng giờ khắc này thân thể đã ngụi lạnh rồi.


Thẩm Ngôn khuôn mặt ngây ngô còn vươn nét đáng yêu của nàng mà lòng một trận quặn đau, thời gian trước mặc kệ cuộc đời bạc đãi nàng thế nào, nhưng sau này nhất định phải mang cho nàng đến hạnh phúc.
Chụt!
Thẩm Ngôn đánh chụt vào đôi môi Tố Tố một cái rõ kêu.
- Ưm…


Nụ hôn bất ngờ có chút thô bạo của hắn làm Trương Tố Tố bừng tỉnh, nàng rung rung mi mắt mở hé ra, đập vào mắt là thân ảnh nam nhân của cuộc đời nàng.
Trương Tố Tố mỉm cười hạnh phúc nép sát vào lòng hắn, nàng bây giờ thỏa mãn cả về thể xác lẫn tinh thần.


Bất quá khi Tố Tố liếc mắt nhìn xuống đũng quần Thẩm Ngôn, nơi đó chiếc chăn đang nhấp nhô sì sụp có tiếc tấu dọa đến nàng giật nãy mình.
- A!


Trương Tố Tố bị dọa sợ ngồi bật dậy, thân thể ngạo nhân trải qua Thẩm Ngôn cày cấy cộng với [Long Thần ái mộ] cải biến hoàn toàn hiển lộ, khí thế Luyện khí kỳ trên người nàng vô tình kích phát.
Rầm!!!


Kết quả chiếc giường tội nghiệp bị Trương Tố Tố “lỡ tay” chấn vỡ, cả ba người té sóng xoài xuống giường.
- Ọe….
Từ trong chăn, Dương Mật vung ra nôn khan, chất dịch trắng tràn đầy khóe miệng, nàng trừng mắt ủy khuất liếc nhìn lấy Thẩm Ngôn.


Ánh mắt u oán cũa nàng làm cho hắn toàn thân nổi da gà, gãy gãy đầu hối lỗi. Ai mà ngờ được Trương Tố Tố tự nhiên làm sập giường cơ chứ, Dương Mật đang hăng say phục thị cho Thẩm Ngôn.


Kết quả giường sập xuống một phát, dượng vật hắn đâm tận gốc xuống cuống họng nàng, sung sướng đập tới bất ngờ làm Thẩm Ngôn không chịu nổi, rốt cuộc phóng hết sinh mệnh vào trong cổ họng nàng.
- Mật…Mật tỷ


Trương Tố Tố bị té ra đất, chật vật bò dậy thì thấy Dương Mật, cái gì a, không ngờ sáng sớm lại đến ăn vụng a, mình còn chưa có ‘giao ca’ đây mà, nàng nhìn dòng tinh chảy bên khóe miệng của Mật tỷ là đủ hiểu hai người lúc nãy làm gì rồi.


- Em..em ra ngoài trước…hai người mau dọn dẹp rồi ra ăn sáng!
Dương Mật nào có mặt mũi nào nhìn xem hai người này, còn hoàn toàn trần truồng nhìn chòng chọc lấy mình nữa chứ, nàng nhanh chóng che miệng chạy thẳng ra ngoài không dám ngoái đầu lại.


- Tốt lắm, bây giờ ăn xong không nói tiếng nào lau mép bỏ chạy rồi! Hừ.
Nhìn bộ dạng uất ức như bị mất tiền đồng dạng của Trương Tố Tố. Thẩm Ngôn phì cười đánh bốp vào cái mông to của nàng một cái.


- Đều là chị em với nhau cả rồi, em ‘hưởng’ anh cả đêm rồi đó chứ, Mật Mật chẳng qua qua đây lấy chút lợi tức thôi.
..............................