Âm Tào Địa Phủ

Quyển 1 - Chương 33

Thời gian thắm thoát đã qua mười ngày, từ lần đầu tiên đến thăm Liễu San San sau sự kiện hồ lô, Nhạc Thác đồng tình nàng vô tội bị liên lụy nên thường xuyên đến thăm nàng, mỗi lần còn mang theo vài thứ, hoặc là đan dược tiên quả có lợi cho thân thể, hoặc là một vài đồ chơi thú vị. 

Quen thân hơn, Liễu San San cũng sẽ đáp ứng thỉnh cầu của Nhạc Thác, cùng hắn đi dạo chung quanh, vừa đi vừa tám những chuyện thú vị ở phủ Dương Thành năm xưa

Hôm nay vừa mới tiễn bước Nhạc Thác, Liễu San đi vào đại môn Chuyển Sinh điện thì thấy Vô Thân, Vô Khâu âm dương quái khí nhìn nàng nói ‘Hành Tư quân mới vừa đi, ngươi đã có hoa đào tới cửa, lại là đóa hoa đào cực phẩm nữa chứ. Ta thấy ngươi cách việc hồng hạnh trèo tường không xa, đáng thương có tấm lòng của Hành Tư quân ah”

Liễu San San tập mãi thành quen, liếc mắt xem thường, không thèm để ý tới

Lần đầu tiên Nhạc Thác tới, hắn vừa đi, Vô Thân và Vô Khâu đã lập tức mở tiệ trà tám chuyện, bị nàng vô tình cự tuyệt liền canh cánh trong lòng, cho nên lần nào Nhạc Thác đến cũng châm chọc nàng vài câu. Mới đầu, nàng còn có tâm tình cãi nhau với bọn họ, sau dần lười để ý tới.

Có điều lần này Liễu San San không có lập tức rời đi “Hành Tư quân đi cũng đã nửa tháng rồi”

“Thì ra ngươi còn nhớ ah, ta còn tưởng ngươi đã sớm quên còn có người này ah”

Nếu nàng thực sự hồng hạnh xuất tường thì tốt rồi, như vậy sẽ không cần mỗi ngày bấm đốt ngón tay tính toán,trong lòng tràn đầy tưởng niệm

Sau khi Hành Tư rời đi vẫn chưa từng gởi tin về, Liễu San San đương nhiên không lo lắng hắn gặp bất trắc trên đường, mà Hành Tư đã nói hắn phải tìm Thái Thượng Lão Quân, e là mất ít nhất mười ngày nửa tháng cũng không thể gởi tin về. Nhưng tục ngữ có câu tương tư nếu có thể khống chế được sao gọi là tương tư. May mà đã gần đến cuối tháng, Liễu San San xung phong nhận việc, giúp Tất Trì san sẻ một phần công việc cũng thuận tiện làm mình phân tâm.

Giữa trưa, Liễu San San và Tất Trì còn ngồi phân loại một đống danh sách đăng ký. Một hồi, Tất Trì ra ngoài đổi trà, trong phòng chỉ còn lại một mình Liễu San San. Nàng buông sách trong tay, ngáp một cái, đang vươn vai thư giãn, chợt thấy ngoài cửa có một người đi vào, bộ dáng vô cùng quen thuộc như là thường xuyên lẻn vào Chuyển Sinh điện nhưng nhìn kỹ lại thấy người nọ không hề quen mặt chút nào

Khi Liễu San San đánh giá người kia thì người nọ cũng nhìn thấy nàng, bốn mắt nhìn nhau, người nọ nhanh chóng đi vào “nha đầu, ngươi từ đâu đến đây?”

Là một nam tử trẻ tuổi, ngữ khí không tốt chút nào

Liễu San San nhìn hắn, sửng sốt. 

Hắn thoạt nhìn không lớn hơn Hành Tư bao nhiêu, dung mạo xinh đẹp, dùng từ xinh đẹp nhu hoa để hình dung hắn cũng không quá đáng, thân hình cao gầy anh tuấn, không có nửa điểm nữ khí. Tiếc là thần sắc trên mặt mỹ nam tử yêu nghiệt này lại không làm người vui vẻ chút nào.

“Chuyển Sinh điện khi nào lại có nữ nhân? Bản quân hỏi ngươi đó, ngây người như vậy làm gì?”

Liễu San San bị bộ dáng của nam tử kia làm cho hồ đồ, đột nhiên xông tới còn tức giận như vậy, là có ai trêu chọc hắn sao?

“Ta tạm thời làm tạp dịch ở Chuyển Sinh điện, không biết vị công tử này xưng hô thế nào, tới đây có việc gì sao?”

“Tạp dịch?”

Nam tử kia cau mày, đánh giá nàng vài lần, có chút không tin?

Liễu San San cũng đánh giá đối phương, càng nhìn càng cảm thấy khó hiểu, ánh mắt hắn nhìn nàng như đang đánh giá phạm nhân, giống như nàng ở Chuyển Sinh điện làm tạp dịch là chuyện kinh dị khó tin lắm vậy

Ngay lúc nàng đang muốn lý luận với nam tử này thì Tất Trì mang theo bình trà trở về “San San, ngươi muốn uống thử trà ta mới pha không? ah…Hợp Nghiêm quân?”

Lát sau, Hợp Nghiêm bộ dáng đại gia ngồi ở chỗ Liễu San San vừa ngồi, chờ  nghe Tất Trì giải thích rõ ràng lai lịch của nàng, còn có Vô Thân, Vô Khâu và Tập Thư nghe tin mà chạy đến

Liễu San San đứng bên cạnh Tất Trì, vẫn không thể tin được nam tử trẻ tuổi đẹp đến yêu nghiệt trước mắt lại chính là Luân Chuyển vương Hợp Nghiêm, người bị nữ nhân đá không biết bao nhiêu lần nên vừa nhìn thấy nữ nhân liền tức giận mà Vô Thân và Vô Khâu đã nhắc với nàng vô số lần, bọn họ còn làm mối cho hắn suốt mấy trăm năm qua mà chưa thành

Hợp Nghiêm gõ gõ ngón tay lên bàn, nhìn Liễu San San, vẻ mặt không vui “âm tào địa phủ nhiều điện các như vậy, sao Mạnh Bà lại muốn nhét nàng tới chỗ ta?”

Ghét bỏ như thế, Liễu San San sao có thể phục được. Hơn nữa nàng ở Chuyển Sinh điện rất tốt, không muốn bị Hợp Nghiêm tống đến nơi khác, lầu bầu nói “nếu ở âm tào địa phủ có nhiều điện các như vậy, sao ta lại không thể tới nơi này?”

Hợp Nghiêm không muốn tranh luận với nàng, mất hứng vỗ bàn nói “bởi vì bản quân không thích nữ nhân”

Liễu San San bĩu môi “vậy liên quan gì tới ta? Ta cũng không phải là nữ nhân đã từng trêu chọc ngươi, không cần nói chuyện không có đạo lý như vậy được không?”

Hợp Nghiêm không thể tin trừng mắt nhìn nàng hồi lâu, sau đó quay đầu hỏi Tất Trì “nàng ngay từ đầu đã vô pháp vô thiên như vậy hay là lâu ngày bị các ngươi dạy hư? Khi dễ ta tốt tính có phải không?”

Bộ dáng này mà nói là dễ tính sao? Liễu San San không cho là đúng, khinh thường liếc Hợp Nghiêm một cái

Tất Trì ho một tiếng, rũ rũ tay áo nhìn trời, hiển nhiên không tính trả lời

Vô Thân liền giải vây “Hợp Nghiêm quân, ngươi không phải đang ở…không phải đang nghỉ ngơi sao? sao đột nhiên trở lại?”

Hợp Nghiêm lười biếng dựa vào thành ghế, đáp “Tàng Vương cho ta trở về nên ta về”


Tàng Vương cho hắn trở về? Ý là…

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, vẫn là Vô Thân lên tiếng “cho ngươi quay về làm gì?”

Hợp Nghiêm nhướng mi nhìn hắn ‘ta trở về thì sao?đã thế nào thì cứ như thế ấy thôi, ta mới đi có ba tháng, các ngươi không đến mức đối với ta như vậy chứ?

“Không phải ý này…ý ta là vậy Hành Tư quân thì sao?”

Nếu Hợp Nghiêm quay về nhận chức thì phải có an bài khác cho Hành Tư nhưng bên trên lại không hề có thông báo xuống cũng không có người đến báo bàn giao công việc thế nào, Hợp Nghiêm đã đột nhiên xuất hiện thế này là sao?

Lúc này Hợp Nghiêm mới giật mình lấy trong tay áo ra hai cuốn văn thư “Tàng vương nói thời gian này đều do Tất Trì quản sự vụ trong Chuyển Sinh điện, để lâu cũng không hay nên mới bảo ta mang theo thông báo và văn thư về trước. Về phần Hành Tư thế nào thì ta không biết, các ngươi không nhận được thông báo sao?”

Mọi người mờ mịt nhìn nhau, sao lại thế này?

Rốt cuộc đến trưa thì nghi vấn của bọn họ cũng được giải đáp

Công vụ ở Chuyển Sinh điện không thể trì hoãn, cho nên mọi người đều quay về với vị trí của mình, chỉ có một mình Liễu San San nhàn rỗi ngồi trong một góc, suy nghĩ miên man

Đã nửa tháng nay không có tin tức của Hành Tư, Hợp Nghiêm lại đột nhiên quay về phục chức, vậy Hành  Tư đã đi đâu? đã xảy ra chuyện gì? sao Chuyển Sinh điện lại không nhận được tin tức gì?

Hành Tư khi rời đi cũng không cho biết cách liên lạc với hắn, hiện tại thứ có chút quan hệ duy nhất với hắn chính là ngọc châu xuyến trên tay nàng nhưng cái này chỉ trong lúc nàng gặp nguy mới có thể cảm ứng với Hành Tư, không thể làm phương tiện liên lạc.

Liễu San San cả đầu loạn thất bát tao, nghĩ xem mình có nên thử đụng đầu vào tường không

Đột nhiên phía sau vang lên thanh âm “San San cô nương”

Liễu San San quay đầu, thấy tiểu tiên nga Ý Châu đã lâu không gặp, vội đi qua hỏi “Ý Châu, ngươi có biết..”

Không đợi nàng nói xong, Ý Châu đã đáp “ngươi muốn hỏi chuyện của Hành Tư quân?”

Liễu San San liên tục gật đầu

Ý Châu nhìn nàng thần sắc lo lắng, bỗng dưng thở dài “xem ra là thật?”

“Là sao?” 

“Hành Tư quân bị triệu hồi thiên cung, trả lại chức vị Luân Chuyển vương cho Hợp Nghiêm quân, mệnh lệnh vội vàng nên để Hợp Nghiêm quân trực tiếp mang theo văn thư trở về, vì thế trước đó không có thông báo cho địa phủ”

Liễu San San sửng sốt, có chút khó hiểu. Hành Tư nói đi tìm Thái Thượng Lão Quân mà, sao lại đột nhiên bị triệu hồi về thiên cung?

Ý Châu vội bổ sung “Hành Tư quân hiện bị cấm túc, không thể ra ngoài cũng không thể liên hệ với bên ngoài”

“A?!”

“Nói với bên ngoài là vì Hành Tư quân lúc trước hủy đi Tử kim hồng hồ lô của Thái Thượng Lão Quân nên bị trách phạt, thực ra mọi người đều biết là vì Hành Tư quân ở địa phủ có tư tình với một phàm nhân, vị người ta méc với Ngọc Đế Thiên Quân. Chuyện này không hợp thân phận, quy củ, nên dù chưa chắc chắn nhưng vì lời đồn đã truyền rộng rãi, Thiên Quân bị áp lực liền trước tiên giam Hành Tư quân lại đợi thẩm tra”

Liễu San San nghe mà đầu óc trống rỗng

Ý Châu nhìn bộ dáng mơ hồ của nàng, thở dài nói “việc này còn chưa có chứng cớ xác thực, cũng chưa hỏi qua Hành Tư quân, vốn không có gì nghiêm trọng nhưng lại có tiên tỳ báo cáo việc Ngọc châu xuyến bị mất, nay đều đồn rằng Hành Tư quân đưa Ngọc châu xuyến kia cho phàm nhân làm tín vật đính ước, cả thiên cung đều bàn tán xôn xao. Ngươi có biết lai lịch của ngọc châu xuyến kia không?”

Liễu San San mờ mịt lắc đầu.

Ý Châu nhíu mày “Ngọc châu xuyến này là năm đó Vương Mẫu nương nương tự mình ban cho Hành Tư quân trong lễ trưởng thành của hắn, đương nhiên không thể tùy tiện tặng cho người. Vừa rồi Thiên quân có tìm Hành Tư quân hỏi hắn việc tư tình có thật hay không, cũng muốn hắn đưa Ngọc châu xuyến ra để bình ổn lời đồn. Nhưng Hành Tư quân lại không hề nói tiếng nào, ở trước mặt nhiều tiên gia trong Lăng Tiêu điện, Thiên quân chỉ có thể nói nếu Hành Tư quân không giao ra Ngọc châu xuyến thì sẽ phái người xuống dưới điều tra rõ”

Liễu San San vẫn im lặng, tin tức bất thình linh như sét đánh ngang trời khiến nàng có chút không ngờ được. Tuy nàng chưa từng đến thiên cung nhưng cũng biết thần tiên có quan hệ với phàm nhân đều không có kết cục tốt. Có điều ở Chuyển Sinh điện, cả đám người sớm chiều làm bạn, nàng đã thường xuyên quên bọn họ là nhân thần quỷ khác nhau, càng không nghĩ tới lời đồn mà nàng vốn không để ý lại truyền tới thiên cung, gây ra phiền toái lớn như vậy cho Hành Tư

Liễu San San im lặng một lát, tháo Ngọc châu xuyến trên tay ra “Ý Châu, ngươi mau cầm lại Ngọc châu xuyến đi, là ta không có bản lĩnh quấn lấy Hành Tư quân xin bùa hộ mạng, hắn mới tạm thời cho ta mượn cái này. Ta không biết nó quý trọng như vậy, vốn tính khi chuyển thế đầu thai sẽ trả vật về với chủ. Ta và Hành tử quân…quả thật không có gì”

Ý Châu nhận lấy Ngọc châu xuyến, nhìn nàng, thở dài “dù ngươi và Hành Tư quân là thế nào, nếu bên trên thực sự phái người xuống thì đối với ngươi không có lợi. Ngươi cũng biết thiên quy sẽ rộng lượng với Hành Tư quân nhưng chưa chắc sẽ lưu tình đối với ngươi”

Liễu San San cúi đầu, thần sắc không rõ “ta biết”


“Lần này ta lấy cớ là giúp Hành Tư quân thu thập tư trang nên mới có thể xuống đây, không thể ở lâu, cũng phải nhanh chóng mang Ngọc châu xuyến trở về”

“Ta lần này là lấy cớ giúp Hành Tư Quân thu thập lưu ở những thứ kia mới có thể xuống dưới, không thể ở lâu, còn muốn chạy nhanh đem Ngọc Châu Xuyến đưa trở về.”

“Vậy ngươi mau về đi, đừng để chậm trễ”

Ý Châu vội vàng thu thập vật dụng của Hành Tư, Liễu San San tiễn nàng ra tận đại môn Chuyển Sinh điện

“San San cô nương, ngươi thật sự rất tốt, chỉ tiếc hắn là tiên, ngươi là người. Nếu Hành Tư quân là một tiểu tiên nhàn tản, ngươi lại ở lại địa phủ không đầu thai, nói không chừng Thiên Quân sẽ nhắm một mắt, mở một mắt mà thành toàn cho một đoạn giai thoại, tiếc rằng Hành Tư quân không phải…”Ý Châu nhìn Liễu San San, có chút không đành lòng, khuyên “Hành Tư quân vẫn cảm thấy hắn có thể quay trở lại địa phủ nhưng hắn từ nhỏ đã rời khỏi thiên cung, vẫn chưa hiểu rõ quy củ của thiên cung hà khắc thế nào, không chấp nhận nửa điểm ngoại lệ. Hay là ngươi chuyển thế làm người đi, hoàn toàn chặt đứt tưởng niệm này, đừng chậm trễ chính mình. Nhân quỷ thù đồ, tiên phàm dị lộ, các ngươi là tuyệt đối không có khả năng”

Thân ảnh Ý Châu càng lúc càng xa, Liễu San San rốt cuộc không nhịn được mà rơi nước mắt. Nàng biết, nàng vẫn luôn biết cho nên mới không dám hi vọng xa vời, không dám nói ra để đến khi chấm dứt sẽ không quá khổ sở nhưng vì sao nước mắt vẫn không ngừng rơi?

Sáng sớm hôm sau, người của Chuyển Sinh điện đều mai phục cách phòng Liễu San San một khoảng không xa

Vì lần đầu gặp mặt không vui nên ấn tượng của Hợp Nghiêm đối với Liễu San San không tốt ‘không phải là Hành Tư hồi thiên cung, ta trở về phục chức thôi sao, các ngươi cần gì khẩn trương như nàng sẽ tìm chết vậy?”

Vô Thân nhìn cửa phòng Liễu San San đóng chặt, lo lắng nói “bình thường San San dậy rất sớm, nếu nàng thực sự tìm đến cái chết thì phải làm sao? có nên phá cửa vào xem không?”

Tất Trì lắc đầu ‘San San không có yếu đuối vậy đâu”

Vô Thân từ chối cho ý kiến, bắn oán khí lên thiên cung cách xa vạn dặm ‘chẳng phải mấy lão thần cô trên thiên đình kia sẽ quản chuyện địa phủ chúng ta sao? sao lúc này lỗ tai lại thính như thế, ngay cả mấy lời đồn nhảm cũng nghe tỏ tường, hơn nữa cũng phải chuyện to tát gì, chẳng lẽ bọn họ cũng cấm cả hòa thượng ni cô trên thế gian nói chuyện nam nữ phong nguyệt?”

“Thiên cung có nhiều quy củ lại chú ý môn đăng hộ đối, nếu không sao lại có nhiều chuyện phiền lòng như vậy chứ”

Tất Trì đang nói giữa chừng đột nhiên bị Hợp Nghiêm cắt ngang “nam nữ phong nguyệt? ai với ai?”

Bầu không khí lo lắng khẩn trương bị vẻ mặt bát quái của Hợp Nghiêm phá vỡ hoàn toàn

Vô Thành hàm hồ cho qua “một lát cũng không nói rõ, dù sao Hợp Nghiêm quân cũng đừng khó chịu vói San San là được. Nàng gần đây đủ khổ rồi”

Vô Khâu và Tất Trì cùng gật đầu phụ họa 

Hợp Nghiêm nghe mà ngẩn người, Vô Thân và Vô Khâu cùng Tất Trì xưa nay với hắn là một phe, vô liêm sỉ như nhau, nay đột nhiên bày ra dáng vẻ thiện lương, biết đau lòng người làm Hợp Nghiêm có cảm giác hắn không phải chỉ rời đi mới ba tháng mà là ba trăm năm, liền tìm mọi cách hỏi cho rõ chuyện

Tất Trì trầm ngâm nhìn hắn hồi lâu, lắc đầu nói “ngươi sẽ không biết”

Vô Thân thâm trầm nhìn hắn hồi lâu, lắc đầu nói: “Ngươi sẽ không biết.”

Vô Khâu trầm ngâm nhìn hắn hồi lâu, lắc đầu nói “ngươi sẽ không biết”

Hợp Nghiêm tức giận muốn lật nhà “vô nghĩa, các ngươi không nói, ta đương nhiên không biết ah”

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, mấy kẻ kia lập tức ra hiệu không lên tiếng

Liễu San San ăn mặc chỉnh tề, miệng ngâm nga một khúc hát, đi về phía phòng bế

Tất Trì nghi hoặc nói “ta không nhìn lầm chứ? thần thanh khí sảng vậy sao?”

Vô Khâu cũng vô cùng khó hiểu “không phải bị kích thích quá mạnh, thành ra vật cực tất phản chứ?”

Vô Thân lại không có bình tĩnh được như vậy, thay vì ở đây đoán mò chi bằng giáp mặt hỏi rõ. Vì thế thừa lúc Liễu San San không chú ý, đi đến gần nàng, làm bộ hỏi “San San, hôm nay ngươi dậy hơi trễ nha” vừa nói vừa lặng lẽ đánh giá nàng

Liễu San San nhìn thấy hắn, kinh hỉ nói ‘Vô Thân, thật trùng hợp, ta còn sợ không tìm được các ngươi ah. Ta chuẩn bị đi làm bữa sáng, Hợp Nghiêm quân thích ăn gì? ta không dám hỏi hắn, hắn vừa nhìn thấy nữ nhân đã tức giận mà ta còn phải ở đây thêm mấy tháng, nếu lỡ ta làm đồ ăn không hợp khẩu vị hắn, bị hắn ép buộc thì thê thảm lắm”

Vô Thân sửng sốt, ý đồ nhìn thấy vẻ bi thương trên mặt nàng nhưng lại không thấy gì, nghi hoặc hỏi “San San, ngươi bây giờ còn có tâm tình nấu cơm sao?”

Liễu San San nháy mắt “sao không có? Hợp Nghiêm quân nói sau này ta không cần đến tiền điện hỗ trợ, hẳn là nhìn ta không vừa mắt, nếu ta còn không làm việc, chỉ sợ Hợp Nghiêm quân nghĩ ta ngồi không ăn cơm trắng mà đuổi ta đi thì sao?”

Vô Thân càng nghe càng nghi hoặc, càng cẩn thận đánh giá thần sắc của nàng

Liễu San San nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, đột nhiên cảm thấy phiền não “chẳng lẽ sắc mặt của ngươi thế này là nói dù ta làm đồ ăn hợp khẩu vị của Hợp Nghiêm quân hay không, cũng đều bị đuổi đi? không cần ah, làm sao bây giờ?”

Vô Thân á khẩu hồi lâu mới quay vòng vòng quanh Liễu San San, hỏi “Liễu San San, ngươi xác định ngươi không có chuyện?”

Có đôi khi nhìn như bình thường lại là thực sự có chuyện

Liễu San San bình tĩnh nhìn hắn, cười rộ lên “ngươi lo lắng sau khi Hành Tư quân rời khỏi thì ta sẽ có chuyện? Yên tâm, sao có chuyện gì được chứ, ta và Hành Tư quân vốn không có gì cả, đều do các ngươi nhiều chuyện, giờ lại buồn lo vô cớ. Có điều cũng cảm ơn ngươi đã quan tâm, thực sự là ngàn năm khó gặp ah”

Vô Thân sợ kích thích Liễu San San nên mới cố ý không nhắc tới tên Hành Tư, nào ngờ nàng lại tự mình nói ra, hắn nhất thời không biết nên nói gì “ai rảnh mà quan tâm ngươi. Hợp Nghiêm quân không có yêu thích đặc biệt gì với đồ ăn, món nào ngon hắn đều thích, dù hắn nói chuyện khó nghe nhưng cũng không phải là người khó ở chung. Ngươi cứ như trước là được”

“Ta đã biết” Liễu San San gật đầu, đi về phía phòng bếp

Vô Thân nhìn theo bóng dáng nàng, lắc đầu, thở dài. Nàng không biết biểu hiện vừa rồi của nàng chính là không đánh đã khai

Liễu San San vào phòng bếp, vừa đóng cửa lại, nước mắt đã rơi như mưa. Đoạn đối thoại vừa rồi là hôm qua nàng đã luyện mấy trăm lần mới có thể nói suông sẻ như thế, vốn nghĩ không thể chê được,nào ngờ  chỉ kiên trì được có một lát

Con mẹ nó, đúng là không có tiền đồng

Liễu San San cầm đao, lau khô nước mắt, quyết định làm một người kiên cường.

Lúc ăn điểm tâm, Hợp Nghiêm trợn mắt há mồm nhìn một bàn hơn chục món ăn phong phú, nội tâm rối rắm “chẳng lẽ đây là nguyên nhân mà các ngươi không muốn ta khó xử nàng?”

Vô Thân cũng trợn mắt há mồm, bất đắc dĩ nói “đây xem như là nhân họa mà được phúc, là thu hoạch ngoài ý muốn ah”