Đương nhiên Tên Ngốc không nhận, mặc dù cậu ta rất muốn nhận cũng rất thiếu loại linh thạch này, nhưng bữa này cậu ta nói mời là mời, làm sao còn có thể nhận đồ của cô gái này chứ? Nhưng mà cô gái người ta nói thế nào? “Anh nhận đi, dù sao vật này đối với yêu chúng tôi mà nói cũng không có tác dụng đặc biệt lớn gì cả, cùng lắm thì sau này anh bắt quỷ dẫn tôi theo được chứ? Tôi cảm thấy bắt quỷ rất vui” Tên Ngốc, “... Thôi không được đâu” Dẫn yểu đi bắt quỷ, cậu ta vẫn không rảnh rỗi cũng không rộng lượng như vậy. Cho nên... “Ăn xong chưa? Ăn xong rồi thì cô tự đi đi, tôi phải đến Cục bắt yêu, Yêu tộc không thể đi vào nơi đó.” Nhưng cậu ta nói cái này hoàn toàn vô dụng, cô gái nhỏ đối diện không nói hai lời đã nhét linh thạch vào trong lòng bàn cậu ta, “Tôi mặc kệ, tôi cứ muốn đi theo, anh không thu nhận tối tôi cũng cứ đi theo. Dù sao anh cũng nhìn thấy rồi, anh không đá được tối đầu” Sắc mặt Tên Ngốc lập tức không dễ coi lắm, bởi vì cô gái nhỏ nói đúng, quả thật cậu ta không đá được cô. Riêng cái sức mạnh dễ dàng diệt ác quỷ vừa rồi của cô đó, có lẽ bây giờ bắt cậu ta cũng dễ như trở bàn tay. Đây chính là cái hào rộng không dễ dàng vượt qua giữa người và yêu. Nhưng chẳng lẽ cậu ta phải thỏa hiệp như vậy à? Đương nhiên không rồi! Vì vậy Tên Ngốc ho khan hai tiếng, ngữ điệu do dự dùng từ thận trọng, “Tôi nói này... Phi Ngư, một con yêu như cô, cứ theo tôi đi bắt quỷ bắt yêu như vậy, không tốt lắm nhỉ?” “Có cái gì không tốt?” Viên Viên biết rõ còn giả bộ hồ đồ, hỏi ngược lại một câu. Thấy Tên Ngốc không thể nói gì nữa, cô cầm lấy cái thìa ăn sạch sẽ một chút kem cuối cùng. “Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, chúng ta đi thôi.” Tên Ngốc, “...” Sau đó cậu ta trơ mắt nhìn cô gái tự giác phủi mông đi ra ngoài đứng ở bên cạnh cái xe, cam chịu số phận thở dài, cầm ví đi tính tiền. Sau khi thanh toán xong, Tên Ngốc dừng tại chỗ, nắm chặt linh thạch nóng hổi trong tay, suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy mình không thể được tiện nghi còn ra vẻ được. Nếu đã muốn linh thạch tiểu yêu tinh người ta cẩm tới, vậy dẫn người ta đi bắt mấy con quỷ không phải cũng là chuyện đương nhiên sao? Nghĩ rõ ràng những thứ này, Tên Ngốc cất linh thạch đi, nhấc chân lên xe, hỏi, “Bình thường cô sống ở chỗ nào Đế Đô? Tôi đưa cô về trước, đợi có nhiệm vụ bắt quỷ lại liên lạc với cổ” “9... khụ khụ, à, không nơi đặt chân. Tùy tiện tìm một cái cây là ngủ. Nhưng nếu anh đã đồng ý đưa tôi đi bắt quỷ, vậy tạm thời tôi ở chỗ của anh không phải là chuyện đương nhiên à? Anh từng nói linh thạch rất hiếm đúng không? Chỗ tôi còn một đống này!” Tên Ngốc. “.” “Một cô gái như cổ ở chỗ tối, không tốt lắm đầu” “Làm sao? Chẳng lẽ anh còn phi lễ tôi?” Khóe miệng Tên Ngốc giật giật, “Không phải vậy, tôi sợ cô sẽ phi lễ tôi!” Không thể trách Tên Ngốc sẽ nghĩ như vậy, dẫu sao các sự thúc của cậu ta đều thua ở trong tay yêu. Một tiểu tướng thiếu kinh nghiệm như cậu ta có thể làm thế nào chứ? Về tình về lý, khả năng cậu ta bị vô lễ vẫn lớn hơn. Lúc Biển Biển đến chính là nhìn thấy tình hình như vậy. Tên Ngốc nhìn chằm chằm em gái ngốc nhà cậu mắt phát ra ánh sáng “sắc lang”, em gái ngốc nhà cậu hồ đồ không tự chủ, còn ngồi ở trong ghế phụ của người ta không biết làm gì nữa. Nhưng em gái ngốc nhà cậu cũng không hoàn toàn ngốc, không đợi cậu hô lên cái tên Cửu Vũ Phi đã tóm lấy tay Tên Ngốc móc cửa tùy ý ra rồi.