Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1790: TIỂU HỒ LY MUỐN ĐI ĐẠI TIỆN PHẢI LÀM SAO? EM GIÚP NÓ LAU MÔNG À? (2)

Lâu rồi Hà Chính Trực không gặp Đậu Đậu, lôi kép cô balabala oán giận, cái gì mà chương trình học quá khó khăn không muốn học, cái gì mà không có thời gian đi tìm Diệp Tinh Thần nói chuyện yêu đương vân vân và mây mây, càng nói càng thấy oan ức, “Nếu biết trước cuối cùng anh ấy vẫn yêu chị thì chị đã không nhảy lớp Đậu Đậu giật giật môi, “Lúc trước em đã nói với chị rồi mà chị đâu có tin!” “Em có nói à? Em có nói sao?” “Có!” Tên Ngốc nói thêm vào, “Không chỉ có cô ấy nói, em cũng nói với chị rất nhiều lần rồi! Chị không nghe, bây giờ bị học hành bức thành như vậy còn trách ai?” Hà Chính Trực, “.. Trách chị” Nhưng khi đó cô cứ cảm thấy Diệp Tinh Thần không phải của cô, nếu cô không tăng cường theo đuổi, ai biết cải trắng tốt sẽ cho con heo nào ăn chứ? Cô không hành động, vậy người ta làm sao hiểu được? Cô nhìn Đậu Đậu, cứ ồn ào nói hối hận, nhưng thật ra trong lòng không hối hận chút nào. Cho dù có cho cô chọn lại một lần nữa, cô vẫn sẽ chọn nhảy lớp. Đại khái Đậu Đậu cũng nhìn ra điểm ấy, vì thế không an ủi cô, chỉ là liên tục gắp thịt cho cô, nói học hành vất vả phải ăn nhiều chút mới được. Trong lúc ăn cơm, Đậu Đậu chỉ quan tâm việc ăn cơm và gắp thức ăn, vì thế không hề phát hiện, lượng cơm của mình lại tăng lên nhiều. Yêu Nghiệt cười tủm tỉm toàn bộ quá trình, cười đến mức con trai hắn cũng thấy không đúng, còn vợ hắn vẫn chỉ biết ăn, bộ dáng vô tội không biết chuyện gì xảy ra. So với mấy người lớn tâm tình tốt ở đây, Tên Ngốc không hề tốt như vậy. Cậu vừa mới đưa cho Viên Viên đĩa rau, Biển Biển cũng không ngăn lại, tuy rằng không ngăn lại nhưng lại nhìn Tên Ngốc một cái, sau đó chỉ chỉ tiểu hồ ly trong nôi, nói, “Nhìn thấy không, em rể tôi đó!” Tên Ngốc muốn điên rồi, “Em, em rể?” Nếu cậu không nhìn nhầm thì kia là một con tiểu hồ ly? Còn là tiểu hồ ly của núi Đạo Vương! Cho nên, đứa con trai kiêu ngạo lại ưa sạch sẽ nhà sư thúc thật sự nhân lúc mọi người không chú ý đã trộm con hồ ly này đưa xuống núi? Mà sự thúc and sự thúc công của cậu ta lại mở một mắt nhắm một mắt ngầm đồng ý? Đây là tình huống gì? Biển Biển thấy Tên Ngốc suy sụp liển rất vui vẻ, vừa định hừ một tiếng tuyên bố thắng lợi thì Tên Ngốc bên kia đã bắt đầu ngốc rồi, “Anh nói này, anh có thể hỏi chút vấn đề không?” Biển Biển rất hào phóng, “Hỏi đi.” Bé cảm thấy thái độ làm người của bé vẫn rất khoan dung, đối với thất bại, bé rất vui lòng nói cho đối phương biết mình thua ở đâu. Tên Ngốc rất biến thái biến thái quá biến thái! Tuổi quá lớn rồi, hừ! Viên Viên mới nhỏ như vậy mà cậu ta cũng dám dụ dỗ, không phải biến thái thì là gì? Nhưng mà Tên Ngốc cũng không muốn hỏi cái này được chứ, Tên Ngốc rất oan uổng, cậu ta không hề biết mình dụ dỗ Viên Viên lúc nào, cũng không hề biết mình biến thành ông chủ đáng khinh lúc nào nữa. Cho nên chuyện mà cậu ta muốn hỏi, tuyệt đối không phải là cậu ta thua chỗ nào, mà cậu chỉ muốn hỏi... “Em là một đứa bé ưa sạch sẽ, thế em chăm sóc tiểu hồ ly này thế nào vậy? Tiểu hồ ly muốn đi vệ sinh thì sao? Em giúp nó lau mông à?” Dù sao thì cậu ta không nghĩ sư thúc sẽ lau, cũng không nghĩ sư thúc công sẽ cho sự thúc lau, càng không nghĩ đến Viên Viên ngay cả tự chăm sóc mình cũng không biết sẽ đi lau! Cho nên, tha thứ cho sự ngu ngốc của cậu ta, cậu ta đoán đi đoán lại cũng chỉ nghĩ được trong nhà sư thúc chỉ còn Biển Biển là có thể đảm nhiệm. Nhưng mà một người có thể đảm nhiệm chuyện này lại là một đứa bé ưa sạch sẽ. Cho nên cậu ta rất hoài nghi chuyện ăn uống ngủ nghỉ vệ sinh của tiểu hồ ly, tiểu tổ tông kiêu ngạo lại không được tự nhiên này có thể lo được sao? Đáp án đương nhiên là...