Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1752: ANH THIỂU NĂNG, VIÊN VIÊN MUỐN SINH KHỈ CON CHO ANH! (2)

Thế là Đậu Đậu buông tay nhìn đứa con sắc mặt đen sì nhà mình tỏ vẻ… Xem đi, trẻ con thôi mà, nào có trưởng thành sớm giống con? Chả đáng yêu chút nào! Biển Biển rất oan ức, ngồi xổm trên đất vẽ vòng tròn, quyết đoán không nói gì. Thế mà bé lại bị mẹ ngốc ghét bỏ không đáng yêu? Do bé thông minh được không? Được rồi bé thừa nhận, vừa rồi bé có chút chuyện bé xé ra to, nhưng bé có thể xác định, Tên Ngốc ở phòng đối diện kia chính là một tên biến thái chết tiệt! Vừa rồi, ngay lúc Viên Viên nói cũng sinh khỉ con cho anh trai Trứng Thối và Hoa Hoa, biểu tình của Tên Ngốc liền thay đổi rõ ràng! Phán đoán của bé không hề sai! Biển Biển kiên định cho là như vậy, nhưng mà ở đây trừ bé ra, hoàn toàn không ai để chuyện này trong lòng. Mẹ ngốc của bé ăn thịt uống rượu xong rồi, cha cũng một lòng một dạ thầm nghĩ hay lại sinh thêm hai quả trứng nữa chơi đi. Làm một anh trai mang trách nhiệm trọng đại, bé cảm thấy chuyện này chỉ có thể để bé lo. Ờ, Trứng Thối nhỏ ở cục bắt yêu không tồi, ngu ngốc, có gì ngon đều cho Viên Viên ăn trước. Hoa Hoa cũng được, bây giờ bắt đầu giáo dục thì tuyệt đối có thể dạy thành một em rể năm tốt. Vậy vấn đề đến rồi, rốt cuộc là Trứng Thối nhỏ, hay là Hoa Hoa đây? Trong lòng Biển Biển bắt đầu điên cuồng so sánh, chỉ chốc lát đã cho ra kết luận, “Hoa Hoa!” “Hả?” Khi đó Đậu Đậu rốt cục cũng ăn no chuẩn bị trở về tắm rửa đi ngủ thì đột nhiên nghe đứa con nhà mình hô lên như vậy, nhất thời ngơ ngác nói, “Con trai, con nói cái gì đó?” “Con nói Hoa Hoa! Chúng ta có thể ôm Hoa Hoa đi giáo dục, trở thành con dâu nuôi từ bé… Phụt, nói sai rồi, em rể nuôi từ bé!” Bé đã so sánh rồi, Trứng Thối là người, Hoa Hoa là nhân yêu, nhân yêu so với người chắc là tốt hơn một chút nhỉ? Hơn nữa cha của Trứng Thối đã chết rồi, nếu bọn họ mang Trứng Thối đi, vây thím Xuân Hoa sẽ rất đau lòng! Nhưng mà Hoa Hoa lại khác, mẹ Hoa Hoa đã mang thai tiểu hồ ly nữa, thêm nó cũng không nhiều mà không có nó cũng không ít, mang đi mẹ nó sẽ không đau lòng. Hơn nữa núi Đạo Vương so sánh với Cục bắt yêu, chắc chắn cha nhát gan của nó sẽ không chọn Cục bắt yêu. Cho nên dù xét theo hướng nào thì Hoa Hoa cũng đều thích hợp hơn. Kết quả Biển Biển balabala nói một tràng ba điểm này cho Đậu Đậu, làm Đậu Đậu sửng sốt, chỉ cảm thấy tư duy logic của con trai mình thật con bà nó đặc biệt lợi hại. Được, vậy vấn đề bây giờ là, “Không thì bây giờ chúng ta liền đưa Hoa Hoa đi nuôi?” Đậu Đậu hỏi Yêu Nghiệt như vậy, Yêu Nghiệt nhíu mày, “Không tốt lắm đâu.” Hơn nữa con rể nuôi từ bé gì đó, đây là thời đại nào chứ? Khó có được lần Đậu Đậu nhìn ra suy nghĩ của Yêu Nghiệt, ngẫm nghĩ thật kĩ, nói, “Cũng đúng, quả thật không tốt lắm. Lỡ như nuôi xong Viên Viên lại không thích Hoa Hoa nữa, vậy chẳng phải không công bằng với Hoa Hoa sao?” Thế là cô lập tức nói với con trai, “Không thể, con sớm bỏ cái ý nghĩ này trong đầu đi, tuổi nhỏ mà cứ suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Sẽ không cao được lên đâu!” Sau đó cô liền mang cả nhà về ngủ, cản bản không hề biết con trai mình đã có đối sách, cùng lắm thì tiền trảm hậu tấu trộm đưa Hoa Hoa đi. Sau khi Đậu Đậu mang cả nhà đi, Tên Ngốc cũng lắc đầu bỏ đi cảm giác mất mát khó hiểu mà trở về ngủ. Chỉ để lại Vô Ưu Vô Ngân hai mặt nhìn nhau, một hồi lâu sau, vẫn là Vô Ưu mở miệng trước, “Không phải hôm nay Hoa Hoa bị bệnh không tới đại điện chơi sao?” “Có thể họ đang nói Thảo Thảo chăng? Đại sư tẩu sinh hai tiểu hồ ly kia đến sư phụ sư mẫu cũng không nhận rõ, chẳng phải ngay cả chúng ta cũng được Đại sư tẩu nói mới biết đứa bị bệnh là Hoa Hoa sao?”