Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 169: Sao cứ có cảm giác là lạ? (1)

Sau đó Lạc Lê về chỗ ngồi, toàn bộ thời gian còn lại đều đặt ánh mắt trên người Đậu Đậu.

Đậu Đậu không hề cảm thấy gì cả, nhưng lại làm Yêu Nghiệt tức muốn chết. Hận không thể dùng yêu thuật che giấu vợ thật chặt chẽ, không bao giờ để người khác nhìn thấy nữa.

Nhưng hắn đã đồng ý với vợ là không gây chuyện, nên chỉ có thể nhịn cơn giận xuống. Đợi đến tối nay, hắn phải lấy lại toàn bộ cả vốn lẫn lời.

Không thể nhịn, đúng không?

Về phần Lạc Lê…

Cứ nhìn đi, về sau sẽ có cơ hội dạy dỗ hắn, sẽ có cơ hội bôi đen hắn trước mặt vợ.

Đậu Đậu không biết trong lòng Yêu Nghiệt đang có hàng ngàn tính toán, còn tưởng hắn không biết quan hệ sâu xa của cô với Lạc Lê. Nhưng mà Yêu Nghiệt không chỉ biết, mà còn biết nhiều hơn cô…

Sau khi Lạc Lê mời khiêu vũ thất bại, đám thiếu niên còn lại cũng lui bước. Thiếu soái còn bị cự tuyệt, bọn họ có thể thành công sao? Nhưng mà mị lực của cô Kim Đậu Đậu này cũng thật lớn, thiếu soái mạnh mẽ cũng không thu được tình cảm trước mặt cô.

Không đơn giản, không đơn giản nha!

Nói đến tính tình của Lạc Lê, người ở đây cho dù không rõ thì cũng đã nghe qua. Từ khi nào mà hắn ôn nhu như vậy? Đối với em gái Lạc Thi Nhã cũng chưa từng.

Nhưng mà bọn họ đều sai, Lạc Thi Nhã sao có thể là em gái Lạc Lê. Một người hai trăm sáu mươi tuổi, một người mười tám tuổi, dựa theo niên kỉ của Lạc Lê, có thể làm tổ tông của Lạc Thi Nhã cũng được nữa. Chẳng qua dung nhan không già nên mới nói với người ngoài như vậy thôi.

Lạc Thi Nhã nhìn cả quá trình, ánh mắt tối sầm. Lần đầu tiên cô nghe tên Kim Đậu Đậu là khi cô ấy bị La gia từ hôn, tự sát tìm chết. Khi đó cô chỉ thấy buồn cười, xấu thành thế kia còn ai dám cưới, bị từ hôn chỉ là chuyện sớm muộn. Còn lấy tự sát để áp chế, thật sự là người xấu làm chuyện xấu. Sau đó dì Sở nhận cô ấy về Cố gia, nói là cô ấy có thể chữa được bệnh ngốc của Trường Sinh. Lại sau đó, tên Kim Đậu Đậu liên tiếp được nhắc tới. Cô ấy có quan hệ tốt với Diệp Tinh Trạch, thường xuyên xuất hiện trước mặt Sở Minh Hiên, còn có lời đồn cô ấy muốn chiếm cả hai hotboy của trường Thánh Phong.

Bạn tốt cho cô xem những chuyện này, lúc ấy cô cũng chỉ lắc đầu thấy buồn cười. Cũng chỉ là một người con gái xấu xí, có thể làm được chuyện lớn gì? Hai người khác nhau một trời một vực, so đo với cô ta không khác nào tự hạ thấp thân phận. Vậy nên cô không để ý lời đồn trong trường học. Bởi vì Kim Đậu Đậu không xứng làm đối thủ của cô, không xứng để cô để ý tới, không xứng để cô nhằm vào.

Ai ngờ, người con gái xấu xí này đi từng bước từng bước lên vị trí con gái nuôi của Cố gia. Không chỉ Minh Hiên để ý cô ta, ngay cả Thiếu soái cũng…

Xem ra, cô phải làm chút gì đó.

Ngay thời điểm đám thiếu niên đều rút lui thì La Chính Hi chưa từ bỏ, vẫn cứ bước tới.

“Đậu Đậu, khiêu vũ cùng anh đi!”

Mí mắt Đậu Đậu run lên, còn chưa kịp nói gì, Lạc Thi Nhã đã mở miệng, “Thân thể Đậu Đậu không khỏe, anh không nghe thấy sao?”

Đậu Đậu, “…”

Lạc Thi Nhã muốn làm gì? Không phải thật sự muốn làm bạn với cô sau đó cùng nhau cười đùa chứ?

La Chính Hi chưa từ bỏ, “Chỉ là khiêu vũ thôi, chắc là…”

“Chắc là gì?” Lạc Thi Nhã xen vào, thanh âm không lớn không nhỏ, vừa đủ mọi người nghe được, “Lúc trước vì em gái con vợ sau mà vứt bỏ Đậu Đậu, bây giờ lại còn vác mặt đến, anh thật không biết xấu hổ!” Nói xong còn cầm tay Đậu Đậu, “Đừng để ý đến gã, về sau có bọn chị, bọn chị sẽ không để gã bắt nạt em nữa.”

Đậu Đậu, “…Ồ.”

Lạc Thi Nhã thật sự xem cô là bạn bè cùng chơi đùa được sao? Sao cứ có cảm giác là lạ?