Nói xong, ngay trước mặt Bích Long đang sợ hãi, ông ta chậm rãi dùng cán nhấc khăn đội đầu của Bích Long lên.
Bích Long thầm nghĩ lần này xong rồi, nhắm mắt lại không dám mở ra nữa.
Nhưng anh ta đợi một lúc lâu cũng không thấy Ma quân nổi giận, cẩn thận mở mắt ra, đối diện với vẻ mặt vui cười của Ma quân: “Nào, đút cho Bản quân đi.”
Bích Long, “... Vâng.”
Thật ra thì trong lòng anh ta nghĩ, đút đút đút, đút cái ông nội ngươi! Đừng có đắc ý! Tối nay chính là ngày chết của ngươi!
Nhưng anh ta nghĩ như vậy, động tác trên tay lại vẫn lưu loát sinh động, không chỉ gắp cái thứ gì xếp thành một núi nhỏ đút cho Ma quân, còn cười dịu dàng rót rượu cho Ma quân, “Quân thượng, mời.”
Bích Long bắt chước giống hệt giọng Đậu Đậu, lại cộng thêm thuật che mắt của Yêu Nghiệt, trong chốc lát, Ma quân thật sự không phát hiện ra.
Ngược lại là Mạch Lăng luôn uống rượu không nói gì dưới sân khấu vô cùng lo sợ, sợ ‘em gái ngốc nhà anh ta’ kích động sẽ lấy đũa xiên cho Ma quân một nhát!
May mà người điều khiển chương trình bảo bọn họ đút đồ cho nhau xong rồi không còn cái trò gì nữa, nếu không anh ta thật sự sẽ lo lắng.
Nói Mạch Lăng miệng quạ đen quả không sai, anh ta mới vừa nghĩ như vậy thì đã có chuyện ngay rồi.
Có điều người giở trò không phải là người điều khiển chương trình, người giở trò là Ma quân.
Ông ta thế mà lại sai người điều khiển chương trình cầm giấy đăng ký kết hôn đến, cắn đứt ngón tay mình, lấy máu đồng ý để ‘Đậu Đậu’ đồng sinh cộng tử với ông ta.
Trong chớp mắt, toàn bộ đại điện đều yên tĩnh đến quỷ dị.
Có lẽ bọn họ cũng không ngờ Ma quân lại thật sự chịu vì Ma hậu mới nhậm chức mà lập khế ước. Lại thật sự chịu đồng sinh cộng tử với cô, chia sẻ sinh mệnh và vinh hoa gần như vĩnh hằng của ông ta.
Tất cả ma có mặt ở đây đều kinh ngạc đến ngây người.
Nhất là Thục phi, cô ta ngơ ngẩn ngồi ở ghế, không dám tin một màn trước mắt này.
Ngay cả Hoa Tú Chiêu Nhiên cũng ngẩn ra, ánh mắt có chút thất thần. Nếu như cô thật sự ký rồi, vậy thì dựa theo kịch bản của Thục phi, nếu xảy ra chuyện, người chết nhất định là hắn!
“Ký vào giấy đăng ký kết hôn này, từ nay trở đi nàng chính là Vương hậu duy nhất của ta. Cho dù luân hồi chuyển thế bao nhiêu lần, ta đều sẽ chịu trách nhiệm với nàng!”
Bích Long không nói gì, rất lâu, Bích Diểu đột nhiên cười, “Vương hậu duy nhất của Quân thượng? Ha ha ha, khách sáo rồi, thần nữ còn tưởng rằng cam kết của Quân thượng là người phụ nữ duy nhất của Quân thượng nữa cơ.”
Xem ra Ma quân đối với Mạch Phi cũng chỉ là như vậy thôi.
Ma quân ngẩn ra một chút, vừa mới muốn nói cái gì, Bích Diểu đã rạch đứt ngón tay ấn lên.
Xong chuyện rồi liếc thấy Ma quân ngẩn ra, lại nói, “Quân thượng, đây là vẻ mặt gì thế? Chẳng lẽ thật sự cho là thần nữ không biết trời cao đất dày, dám mở miệng yêu cầu duy nhất như vậy với Quân thượng ư?”
“Đương nhiên không phải.”
Nhưng cô không yêu cầu duy nhất với ông ta, sao trong lòng ông ta lại sinh ra tâm tình oán giận khó hiểu thế này?
Ma quân còn chưa nghĩ ra, Bích Diểu đã giơ tay với cung nữ bên trên, cười tương đối khéo léo, vừa quay người, đã đổi thành Bích Long.
Sở dĩ cô ta đi ra quấy nhiễu, chẳng qua là vì muốn tận mắt nhìn xem Ma quân có thể vì Mạch Phi làm được đến bước nào.
Bây giờ nhìn xong rồi, cũng lười chen vào.
Quân thượng cái gì? Ma quân cái gì? Chẳng qua cũng chỉ là một người vô tình tam thê tứ thiếp. Mạch Phi muốn phản ông ta muốn giết ông ta, không bất thường chút nào.
Đều là Nhiễu Lan Đằng chín lá, dựa vào cái gì Mạch Phi phải thần phục Ma quân? Vươn mình làm chủ nhân chẳng phải sảng khoái hơn à?
Đến lúc đó, cô ta lại muốn xem xem, toàn bộ Ma giới còn có kẻ nào dám xem thường người làm thánh nữ như bọn họ hay không?
Đối với chuyện này, Đậu Đậu chỉ cảm thấy, “...”
Vị Tôn thần kia thật sự có khả năng dự đoán.
Sau khi Bích Long rời đi, Ma quân nhìn chằm chằm bóng lưng ‘cô’ một lúc lâu, đè tâm tư buồn bực xuống đáy lòng, nâng ly với các thần tử.
Tiệc chúc mừng này kéo dài đến lúc sắc trời dần tối.