Sau đó Yêu Nghiệt buông tay ra, lạnh mặt, giống như người vừa nhéo má Đậu Đậu hoàn toàn không phải hắn vậy.
Đối với chuyện này, Đậu Đậu không hề muốn phát biểu nhận xét, chỉ là muốn nói…
“Hôm qua ngươi đột nhiên đi mất, hình như còn không vui lắm, sao thế?”
“... Không có gì, trên trời đột nhiên có chuyện.”
“Ồ, hóa ra là thế. Ta còn tưởng là...”
Yêu Nghiệt nhướn mày, giọng không chút gợn sóng, “Tưởng là cái gì?”
“Khụ... Không có gì.”
Chẳng lẽ bà cô đây sẽ nói thẳng tưởng là ngươi nhìn thấy phụ nữ khỏa thân nên dục hỏa đốt người gì đó à?
Chẳng lẽ bà cô đây sẽ nói thẳng tưởng là ngươi nhìn phụ nữ khỏa thân nên dục hỏa đốt người nhưng đột nhiên phát hiện người ta thật ra là đàn ông nên ảo tưởng tan vỡ sắc mặt tái xanh gì đó à?
Hừ, cho dù thế nào, Bích Diểu này mặc dù bình thường miệng rất độc, nhưng không thể phủ nhận, lúc đối phó với những thần thần tiên tiên tự xưng là cấm dục của Thiên đình kia thì vẫn giành vẻ vang cho Ma tộc bọn họ!
Thần tiên của Thiên đình kia chính là ngụy quân tử, ngoài miệng nói không muốn nhưng thân thể lại rất thành thật.
Yêu Nghiệt càng nhìn mặt càng đen, nếu không phải bây giờ không muốn dùng thân phận người đàn ông bị cô vứt bỏ xuất hiện thì hắn sẽ lập tức cho cô mở mang kiến thức cái gì gọi là dục hỏa đốt người!
Dù sao bây giờ cô cũng thành ma rồi, hắn động hay không động đều như nhau cả.
“Mạch Phi, trưởng lão thánh nữ gọi ngươi đi xem áo cưới!”
Yêu Nghiệt thận trọng bước ra phía sau bình phong, Lạc Nhạn cười vui vẻ tiến vào, “Quân thượng làm việc thật nhanh, hôm qua ngươi mới đồng ý với người, hôm nay đã sai ma đưa mấy bộ áo cưới đến rồi.”
Đậu Đậu ha ha cười khan hai tiếng không phát biểu ý kiến, mặc thêm áo khoác giấu hai đứa bé đang mở to mắt nhìn phía sau bình phong đi.
Trong lúc này, Lạc Nhạn đã liến thoắng không ngừng nói hết tin tức Ma quân tiết lộ ra một lần rồi.
Nói cái gì mà đại hôn của Ma quân, cưới Ma hậu, cho nên đại xá thiên hạ, tất cả người trước kia vì phạm tội mà bị đày đi biên thùy đều có thể trở về.
Đậu Đậu nghe thấy, cái lược trên tay rơi luôn xuống.
Mẹ kiếp!
Lại còn có cái chuyện này nữa à?
Đã nói tổ chức cùng đánh boss, nhưng đột nhiên boss lại làm minh quân rồi?
Phải biết sở dĩ Diệp Vô Song bằng lòng tạo phản với bọn họ, theo như lời Mạch Lăng, chính là vì nghĩ đến những Ma tộc chịu hình phạt đến biên thuỳ nhiều năm kia. Bây giờ Ma quân muốn đại xá thiên hạ, vậy há chẳng phải là Diệp Vô Song hoàn toàn không còn suy nghĩ nhất định phải phản nữa rồi sao?
“Mạch Phi? Mạch Phi? Mạch Phi ngươi làm sao thế? Ngươi nghe được tin tức này không vui ư?”
Đậu Đậu hoàn hồn lại ha ha cười khan hai tiếng, “Vui chứ, sao ta lại không vui được, ta vui chết đi ấy! Đại xá thiên hạ gì đó, thật sự nên sớm làm như vậy rồi.”
“Đúng thế! Cho nên mọi người đều khen ngợi ngươi. Nói là nhờ phúc của ngươi, nói ngươi là đại phúc tinh của Ma tộc!”
Đậu Đậu, “... Ha ha ha.”
Cô còn có thể nói gì? Cô còn có thể nói thế nào? Bây giờ cô chỉ muốn giết chết Ma quân thôi!
May mà Diệp Vô Song muốn phản còn một nguyên nhân khác là nghe lời Mạch Truy, nếu không thiếu một trong thất tinh, cô chỉ có thể ủy khuất mình đi uống máu thôi.
Khụ, không đúng không đúng, anh cô vẫn chưa nói cho cô biết là Đại Vu Sư đã tìm được ma tinh trong Ma cung đó chưa nữa.
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, Đậu Đậu vừa nghĩ tới thì Mạch Lăng đã xách hộp cơm lững thững đi qua đây rồi.
Lạc Nhạn thấy mặt Mạch Lăng không thiện ý, nói vẫn còn có chuyện bảo Đậu Đậu mau chóng thu dọn rồi đi xem áo cưới, sau đó rời đi.
Mạch Lăng vào phòng đặt hộp cơm xuống, thở dài, lấy lại tinh thần, “Ăn cơm.”
Đậu Đậu, “... À.”
Ăn được một nửa, Mạch Lăng mở miệng, “Ông ta cũng chỉ là đại xá thiên hạ mà thôi, ở Ma tộc, ai mạnh kẻ đó đủ tư cách làm Ma quân. Còn nữa, ma tinh trong Ma cung chắc là Hoa Tú Chiêu Nhiên.”
“Cái gì? Hoa Tú Chiêu Nhiên?”