Đậu Đậu lắc lắc đầu lùi về phía sau một bước, “Không! Không phải như vậy, em đã…”
Đúng, cô còn đang nghĩ tới hắn, cô đang nghĩ, nếu mẹ cô đã không thể cứu được, vậy cô cũng không cần giữ lời hứa ở lại ma giới nữa, cô có thể đi tìm người đàn ông của cô.
Thậm chí vừa có một khoảnh khắc, cô còn nghĩ là có phải mẹ cô đang lừa cô, vì để cô thành ma, vì để cô hận Ma quân…
Suy nghĩ của cô, từ lúc nào đã bẩn thỉu như vậy?
Tới cả người mẹ sinh ra cô mà cô cũng nghi ngờ!
Đậu Đậu thấy xấu hổ vô cùng, mở mắt ra, vừa nghĩ định phản bác Mạch Lăng mấy câu, lại nhận ra trong lời nói của anh ta hàm chứa một thông tin quan trọng, không thể không ngạc nhiên lần nữa, “Anh, anh vừa nói cái gì? Anh nói mẹ, bà ấy, bà ấy chết vì…”
“Đúng, bà ấy bị làm nhục cho tới chết! Vậy nên bây giờ em còn nghĩ tới việc chối bỏ trách nhiệm của mình sao?”
“Không, không thể nào, bà ấy là Nhiễu Lan Đằng bảy lá, bà ấy, bà ấy không tới mức đó!”
“Em không tin sao?”
Mạch Lăng biết là sẽ như vậy. Vậy nên lúc ở thành Tân Nguyên khi mà Đại Vu Sư bói ra cô sắp thành ma, anh ta đã không do dự mà lựa chọn trở về góp công sức nhỏ bé.
Thậm chí, anh ta còn mang về cả đá ghi nhớ khi đó, ghi chép lại tất cả những nhục nhã mà mẹ cô phải chịu đựng.
Cùng lúc đó, mẹ anh ta cũng phối hợp với anh ta diễn một màn kịch, để Tiểu Phi tưởng rằng bà ấy là vì sự ngăn cản của Ma quân mới bị cây Thánh nuốt trọn.
Việc đã như vậy, tuy là mở đá ghi nhớ ở Thánh nữ các sẽ khiến danh tiếng của mẹ anh ta bị hủy hoại trong chốc lát, nhưng vì để Tiểu Phi thành ma, anh ta không quan tâm nhiều như vậy.
Thế là Mạch Lăng tung đá ghi nhớ lên, tất cả thánh nữ hóng hớt cùng Đậu Đậu đã được chứng kiến màn ngược đãi đầy tàn nhẫn đó.
Trong không gian yên lặng, ma khí trên người Đậu Đậu bạo phát, Nhiễu Lan Đằng nhanh chóng mọc ra một chiếc lá cuối cùng bị khuyết thiếu, cạnh Đậu Đậu cũng xuất hiện một nam nhân tuấn tú.
Là Tiểu Đằng! Cậu ta cao lên rồi, hai má bị khuyết thiếu được bù đắp trở lại, hệt như hình dáng của một mỹ nam hoạt bát…
“Thành rồi!”
Mạch Lăng vui mừng kinh ngạc thét lên một tiếng, sau đó liền tiêu hủy đá ghi nhớ.
Anh ta xông tới trước cây Thánh nhét đất Thánh vào trong hộp, không ngừng vỗ thân cây, “Mẹ! Mẹ! Mẹ nhìn thấy chưa? Tiểu Phi thành ma rồi! Em ấy thành ma rồi!”
Trên thân cây một lần nữa xuất hiện nửa thân của phu nhân Hoa Nguyệt, ngay sau đó chính là đôi chân thon dài.
Bà ta không có chuyện gì hết!
Bà ta hoàn hảo không tổn thất gì!
Vậy nên, phỏng đoán của Đậu Đậu là đúng, mẹ cô làm như vậy là vì muốn cô thành ma.
Trưởng lão thánh nữ đã kinh ngạc tới sững sờ, chạy tới nhìn mắt cá chân Đậu Đậu một cái, hắng hắng giọng, gào lên, “Nhiễu… Nhiễu Lan Đằng chín lá! Thật sự là Nhiễu Lan Đằng chín lá!”
Một đám Thánh nữ muốn vây lại mà không dám, chỉ có Bích Diểu hừ nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói, “Quả thật là mạnh hơn Mạch Quỳnh Lâm đó. Chỉ có điều thành ma là một chuyện, công lực mạnh hay yếu là một chuyện khác, bây giờ nói gì cũng còn quá sớm. Nhưng danh tiếng Lô đỉnh thịnh thế chắc không phải là giả.”
Được Bích Diểu nhắc nhở như vậy, Ma quân gần như lập tức kéo tay Đậu Đậu, “Phi nhi, nàng…”
“Bỏ ra!”
Lời của Đậu Đậu không nóng không lạnh, tới tai của các Thánh nữ hóng hớt lại là lạnh thấu tâm can.
Thân là ma thứ hai trong ma giới có được Nhiễu Lan Đằng chín lá, Mạch Phi quả nhiên khác biệt.
Ma quân bị cô nói như vậy, người không động đậy, bàn tay nắm lấy tay của Đậu Đậu càng lúc càng chặt, “Phi nhi, lấy bổn vương xong, lúc đó cả ma giới đều sẽ…”
“Ta nói… bỏ ra!”