Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 143: Vợ à, em thật sự không muốn sao? (1)

Khóe miệng Diệp Tinh Trạch co rút, nhìn bên này lại nhìn bên kia, cúi đầu yên lặng và cơm, lại khẳng định Yêu Nghiệt rất được yêu thương. Sư thúc chỉ mạnh miệng, ngủ cũng ngủ cùng rồi, còn nói không quan tâm người ta.

Mọi người xem, lộ tẩy rồi đấy thôi?

Xem ra sau này vẫn cứ theo sư thẩm đi, có tiền đồ hơn. Khí phách hiên ngang, đại trượng phu co được dãn được. Sư thẩm này___rất được!

Đậu Đậu nói xong câu không được, thấy Yêu Nghiệt không phản ứng, nhất thời cô cũng không còn khí thế. Đang dưới mái hiên không thể không cúi đầu, để sớm ngày thoát khỏi con yêu này, cô phải nhịn. Vì thế Đậu Đậu hắng giọng, cẩn thận kéo tay áo hắn, “Cái kia… tôi nói đùa đó ha ha ha, anh đừng tưởng thật.”

Yêu Nghiệt nhướn mi, “À? Vậy sao? Vậy sau này Diệp Tinh Trạch gọi anh là gì?”

Đậu Đậu mở miệng, “Không phải anh muốn cậu ta gọi anh là sư thẩm chứ? Khó nghe lắm!”

Thấy vẻ mặt Yêu Nghiệt buông lỏng, Đậu Đậu không ngừng cố gắng, “Hơn nữa, nào có ai lại gọi nam nhân là sư thẩm, không hợp.”

Yêu Nghiệt gật đầu, chấp nhận, “Em nói đúng, vậy để cậu ta gọi tôi là sư thúc công là được.”

Đậu Đậu, “.... Sư thúc công?”

“Ừ, chồng của sư thúc.”

“Phụt!”

Diệp Tinh Trạch nhịn không được nhanh chóng quay đầu, lúc này mới không phun đồ ăn ra. Sư thúc sư thẩm nhìn cậu, cậu cuống quýt xua tay, “Mặc kệ con, mặc kệ con, hai người bàn cứ bàn.”

Đậu Đậu nhếch môi, còn bàn bạc gì nữa? Cô có quyền nói sao? Sớm biết vậy không để cậu gọi sư thẩm, giờ thì hay rồi, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, thấy ngu chưa?

Kim Đậu Đậu ơi là Kim Đậu Đậu, sau này phải chú ý biết hay không! Dù sao sau khi sinh đám trứng này ra, cô với hắn không còn quan hệ gì, giờ cho hắn chiếm chút tiện nghi đó thì có sao?

Đậu Đậu tự an ủi mình, ngồi xuống ăn sườn muối tiêu, “Sư thúc công thì sư thúc công, anh vui là được.”

Yêu Nghiệt mỉm cười, “Vợ à, uống canh.”

Đậu Đậu, “…”

Ăn no uống đủ, tên ngốc ôm sách bước đi. Đậu Đậu tắm rửa đánh răng, trước khi ngủ hỏi Yêu Nghiệt một chuyện.

“Này, Yêu Nghiệt, tôi thấy hai ngày nay trứng lớn rất nhanh, có biện pháp gì làm chúng lớn nhanh hơn không?”

Yêu Nghiệt nhướn mi, thành thực trả lời, “Có.”

Hai mắt Đậu Đậu sáng lên, cười hì hì đi qua, “Biện pháp gì?”

Yêu Nghiệt cười quyến rũ, ngựa quen đường cũ mà mò vào trong áo Đậu Đậu, vuốt ve trước ngực, cuối cùng mặt không đổi sắc nói ra hai chữ, “Song tu.”

“...”

Đậu Đậu đen mặt, lôi tay hắn ra, “Coi như tôi chưa hỏi.”

Yêu Nghiệt không bỏ ý định, “Đừng mà, nói không chừng còn có thể cao lên nữa, một mũi tên trúng hai đích, tốt bao nhiêu nha ~”

Đậu Đậu, “Ha ha.”

Người có thể song tu với yêu? Lừa người à? Hơn nữa, cô đã cao lên rồi được không!

Lúc tối cô đã đo, một mét năm mươi. Tuy rằng chỉ lên cao năm phân, nhưng đây mới là trong ba tuần thôi. Cứ theo tốc độ này, đợi sinh trứng xong, ít nhất cô cũng cao một mét sáu. Tuy không thể so với kiếp trước, nhưng ít nhất cũng ngang bằng người khác. Đến lúc đó mặc váy đi giày cao gót vân vân, còn ai dám nói cô lùn!

Đậu Đậu ảo tưởng thoát khỏi trứng và cha trứng, không chú ý đôi tay kia càng ngày càng đi xuống. Hai chữ song tu này giống như ma chú. Một khi nói ra, dã thú trong người bắt đầu giãy giụa. Nó kêu gào muốn xông ra, cởi quần áo mỏng manh trên người cô, ôm cô, giữ lấy cô, chinh phục cô, cùng cô…

Hoàn toàn hợp thành một thể.