Vì thế anh ta liền hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang tới cửa.
Đậu Đậu thực bất đắc dĩ, thầm nghĩ, chẳng trách Trương Khải Bình ở cục cảnh sát Đế đô lâu như vậy cũng chưa có thành tích gì. Tính cách bộp chộp như vậy, cấp trên dám trọng dụng mới lạ đấy.
Mượn vụ án của Đỗ Tử Đằng mà nói, nếu trong đó không có chuyện không thể đụng vào, thì phía trên sẽ áp chế hay sao? Anh ta còn muốn so với cấp trên, lại không suy nghĩ xem lãnh đạo mà không có tài năng sao có thể ngồi phía trên anh ta hả?
Yêu linh phạm án, loại chuyện này người thường có thể tham gia vào sao? Nói cho anh ta thì anh ta có thể làm gì?
Thật sự là làm bừa không sợ, chỉ sợ làm bừa lớn gan!
Nhưng cô cũng thật không ngờ cục cảnh sát Đế đô lại bá đạo như thế. Chưa nghĩ được lý do bịt miệng quần chúng đã đành, vậy mà còn kết án với vận tốc ánh sáng?
Không nói nữa, vỗ tay!
Vì thế Trương Khải Bình vừa mới thoát ra từ vòng lừa gạt thì lại nhảy vào một vòng lừa gạt khác.
Cô gái Kim Đậu Đậu này cũng là quá thần kỳ rồi nhỉ? Ba bốn ngày không thấy, cô thay đổi như một người khác, đường về não cũng không giống người bình thường. Anh ta đến hỏi cô về vụ án, sao cô nghe xong lại còn vỗ tay?
“Cô gái, cô phải biết tầm quan trọng của chuyện này. Nếu không tra ra hung thủ thật sự phía sau thì tình cảnh của các cô sẽ rất nguy hiểm!”
Đậu Đậu không để ý, ngồi phịch ở sô pha bắt chéo chân, “Cho nên phối hợp điều tra với anh là có thể bắt được hung thủ? Tôi nghĩ anh cũng không có khả năng này đâu.”
Anh ta thì bắt được cái gì? Hung thủ thật sự không có, nhưng hoa thối lá cây lại có thể bắt về một đống. Nói đi cũng phải nói lại, hai tên động thủ đều toi rồi, nhưng tên sau màn thì vẫn còn nhởn nhơ kia kìa! Có thể điều động hoa yêu trăm năm, còn biết trong bụng cô có trứng Xà vương? Cái tên này, thật không đơn giản mà…
Trương Khải Bình bị Đậu Đậu nói nghẹn họng, ngồi ở bàn trà đối diện không nói lời nào. Đậu Đậu nhận cốc sữa lớn Yêu Nghiệt đưa đến, tựa vào sô pha uống từng ngụm nhỏ.
Sau đó, Trương Khải Bình liền sửng sốt, “Sữa của cô ở đâu ra vậy?”
Đậu đậu nhíu mi, nói dối không chớp mắt, “Vẫn luôn ở đây nha.”
“Cô đừng lừa tôi, tôi đâu có thấy cô đứng dậy.”
“À, chắc là anh hoa mắt .”
Đậu Đậu bỏ cái cốc không xuống, “Tôi nói cho anh biết, giết người chính là hoa Hữu Tiền, nhưng anh lại không tin, tôi cũng chẳng còn gì để nói nữa.”
“Cô gái như cô…”
“Cảnh sát Trương, vụ án đã kết thúc rồi. Bên trên không cho phép anh một mình điều tra phải không?”
“Cô… sao cô biết?”
Đậu Đậu qua loa, “Tôi tính ra ý mà.”
Trương Khải Bình còn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng Đậu Đậu đã trợn mắt không kiên nhẫn rồi, “Nếu anh còn không đi, có tin tôi gọi 110 về tội quấy nhiễu dân lành không hả?”
Cô còn muốn đi cắt tóc, mua mấy bộ quần áo, một buổi chiều không thể lãng phí trên người tên cảnh sát này được biết không!
Trương Khải Bình tức giận đến mức hai tay cũng run lên. Anh ta không thể hiểu nổi, rõ ràng không tìm được hung thủ, vì sao cấp trên lại vội kết án như thế? Mặc cho hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, đây là chuyện mà cảnh sát nên làm sao? Còn cô gái này, rõ ràng biết gì đó nhưng lại cố tình không hợp tác điều tra.
Trương Khải Bình chưa từ bỏ ý định nhưng vẫn đi về.
Đậu Đậu đoán đúng, cấp trên đã vội vã kết án và không cho phép tiếp tục điều tra. Lần này anh ta một mình tự ý điều tra, nếu cấp trên truy cứu thì anh ta sẽ phải ăn khổ rồi.
Sau Trương Khải Bình đi, Yêu Nghiệt nghe điện thoại. Sau đó, vẻ mặt nghiêm túc ôm vai Đậu Đậu, “Hoa yêu vì đứa nhỏ mà tới, không cho em nhúng tay vào nữa. Anh đại khái đã biết là ai, ngoan ngoãn chờ anh về.”
Hắn nghĩ, sau khi lột xác thì có thể canh giữ ở bên cạnh cô.
Ai ngờ…
Cũng tốt, lần này phải để đám yêu nhìn cho rõ, kẻ dám bắt nạt vợ và con hắn thì sẽ phải có kết cục như thế nào!