Trong giới nghệ sĩ, Tiểu Tịnh Trần thuộc loại xuất thân nửa đường. Đối với nhận thức của giới giải trí, đừng nói tới những siêu sao quốc tế thành danh đã lâu, cho dù là những tay mơ xuất thân chính quy đều hiểu biết hơn cô bé nhiều. Cô bé không hề biết tại buổi công chiếu đầu tiên này, nhóm biên tập chương trình đều có vị trí chuyên môn.
Để đề phòng các minh tinh bị đám fans điên cuồng quấy rầy, xung quanh bọn họ thông thường đều sẽ sắp xếp một vài bạn bè ký giả truyền thông ngồi đó. Tiểu Tịnh Trần tới để xem phim, đương nhiên không bằng lòng ngồi ở hàng ghế quá lệch. Thế là cô bé bèn tự mình ngồi ở hàng trước, không nói vị chủ nhân của chiếc ghế đó nên làm thế nào, mà hàng phía trước chính là những khán giả bình thường, nếu cô bé ngồi đó, rất dễ bị sự nhiệt tình của các fans chôn sống.
Đáng tiếc, bởi vì vấn đề đang trong kỳ hạn nên Lục Vân không thể về kịp để tham gia buổi lễ ra mắt đầu tiên, nếu anh ta ở đây, chắc chắn sẽ chăm sóc chu đáo cho sư phụ bảo bối của mình. Những người khác có lòng muốn khuyên cô bé, nhưng lại không bỏ mặt mũi xuống được. Ngược lại, Spielberg Roth ha ha cười lớn, bàn tay già nua nhăn nheo vỗ lên vai Tiểu Tịnh Trần đang ngồi ở hàng ghế trước: “Quả nhiên cháu giống y lời sư phụ cháu nói, là một đứa trẻ thông minh đáng yêu, ha ha, ta rất thích.”
Tiểu Tịnh Trần quay đầu, ngờ vực chớp chớp mắt, nghiêng đầu nói: “Ông quen sư phụ cháu sao?”
“Đương nhiên.” Spielberg Roth cười đến mức gương mặt giống như một bông cúc nở rộ.
Nam nữ bên cạnh ông lại một lần nữa đưa mắt nhìn nhau, không để lỡ mất sự kinh ngạc kỳ quái trong mắt nhau lúc này.
Spielberg Roth là ngôi sao sáng của giới điện ảnh, từng lời ông tùy tiện nói ra cũng đủ để thay đổi cuộc đời của một con người. Nhiều năm như vậy rồi, cũng có không ít nghệ sĩ được ông xem trọng, những nghệ sĩ này đều không ngoại lệ trở thành siêu sao danh chấn một thời. Nhưng trước giờ chưa từng thấy ông đối tốt với ai như thế này. Nói thế nào nhỉ, không giống sự xem trọng của đạo diễn đối với diễn viên, ngược lại giống như sự yêu thương của trưởng bối đối với vãn bối, lộ ra sự hiền từ không nói nên lời.
Mọi người âm thầm thắc mắc, Spielberg Roth cả đời chưa lấy vợ, lại càng không có con cái. Nhưng sự kính trọng và thân thiết của các đồ đệ mà ông dạy dỗ đối với ông còn hơn cả cha ruột, nhưng cũng chưa từng được nhìn thấy dáng vẻ hiền từ này của ông, xem ra Tiểu Vô Tà phương Đông này muốn bay lên trời rồi.
Mọi người cũng chỉ bởi vì Tiểu Vô Tà nổi tiếng, chưa từng diễn nhiều tác phẩm kinh điển mà đã lấn át đám siêu sao quốc tế như bọn họ cho nên trong lòng mới có chút khó chịu mà thôi, chứ không hề thật sự muốn chèn ép bắt nạt bạn nhỏ này. Cho nên, sau khi biết được Spielberg Roth rất xem trọng và yêu mến, bảo vệ Tiểu Vô Tà, bọn họ cũng bỏ qua, nghĩ lại tâm trạng khó chịu lạnh nhạt với cô gái nhỏ khi nãy của mình không khỏi có chút buồn cười, thật là càng sống càng thụt lùi, danh tiếng vang dội rồi đến ngay cả lòng dạ cũng hẹp hòi theo luôn sao!
Phật nói: Như vậy không tốt, không tốt!
Không khí kỳ quái lập tức trở nên thoải mái hơn nhiều, tính cách của Kate Wright tương đối hoạt bát, cô vẫy tay với Tiểu Tịnh Trần: “Hi, Tiểu Vô Tà, qua đây, ngồi bên này.” Vừa nói cô ấy còn đứng dậy, nhường vị trí của mình cho cô bé.
Là diễn viên đóng vai nữ phụ thứ nhất, vị trí của cô khá là tốt, chỉ cách Spielberg Roth có Saya mà thôi. Cô ấy đứng dậy, Histe Wright ngồi bên cạnh cô cũng đứng dậy theo, dời vị trí sang bên cạnh. Thế là, mỗi người nhường một chút, vị trí ở rìa bị ngồi hết, duy chỉ còn trống mỗi vị trí giữa Saya và Kate.
Tiểu Tịnh Trần nghiêng đầu, không hiểu nhìn Kate, thấy đôi mắt to trong sáng thuần khiết của cô bé, Kate chớp mắt cười vô cùng giảo hoạt. Tiểu Tịnh Trần trước nay đều làm việc dựa vào trực giác, cảm nhận được thiện ý của Kate, cô bé cũng không tự chủ được mà nở nụ cười, trông gương mặt cười ngây thơ của cô bé, Saya cũng đứng dậy, nhường vị trí ngồi bên cạnh ông Spielberg Roth: “Em ngồi đây đi, chỗ này rất tiện để xem phim đó.”
Vừa nói, Saya vừa ngồi xuống vị trí trống bên cạnh Kate, Spielberg Roth vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình, vẫy tay với Tiểu Tịnh Trần: “Lại đây, lại đây.”
Bởi vì tuổi thọ nghịch thiên của Phương trượng sư phụ, Tiểu Tịnh Trần đối với người già, đặc biệt đối với người già mà mình có thiện cảm có cảm giác gần gũi theo bản năng. Thế là, bàn tay của Spielberg Roth vừa vẫy, cô bé lập tức nắm lấy lưng ghế, vừa lật người liền nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh ông, thân thể linh hoạt giống y như một con mèo hoang nhỏ.
Viktor ngồi bên cạnh ông Spielberg Roth buột miệng khen. Thực ra trong quá trình quay phim, Tiểu Vô Tà đơn thuần đáng yêu diễn vô cùng tốt đã giành được thiện cảm của những tiền bối này, chỉ có điều thân cũng là “minh tinh thần thánh”, “từ trường ngầm” của bọn họ đối với Tiểu Tịnh Trần xảy ra phản ứng dị thường, mới đột nhiên phản cảm với sự tồn tại của cô bé. May là Tiểu Tịnh Trần khi nói chuyện với ông Spielberg Roth bất giác giải trừ từ trường ngầm, hiện nay ảnh hưởng của từ trường đã dần biến mất, khơi gợi lại những hồi ức tốt đẹp trong lòng mọi người về khoảng thời gian quay phim.
Tiểu Tịnh Trần gật đầu, cười ngọt ngào: “Cảm ơn.”
Không khí trở nên vô cùng thân thiện, Spielberg Roth vui vẻ nhìn Tiểu Tịnh Trần nghiêm chỉnh đáp lại sự tiếp cận và thăm hỏi từ khắp nơi kéo đến.
Cô gái nhỏ mặc dù có chút quá mức nghiêm túc, nhưng ngoài dự kiến lại rất có nhân duyên.
Lúc này, những khán giả có vé bắt đầu bước vào phòng chiếu phim, ngồi vào vị trí, người nào người nấy trên mặt đều hiện lên vẻ hưng phấn xán lạn. Ánh mắt thậm chí còn sáng hơn cả đèn ở đầu đường. May là những fans may mắn được tham gia buổi công chiếu đầu tiên cũng đã trải qua chọn lựa nghiêm ngặt, nên bọn họ không làm ra chuyện gì quá giới hạn, cho dù là có kích động, hưng phấn hơn nữa cũng sẽ kiềm chế mà ngồi yên ở vị trí của mình, chỉ là tiếng tách tách từ điện thoại di động vang lên không ngừng.
Rất nhanh, đã hết chỗ trống, ánh đèn cũng dần tắt, phim bắt đầu chiếu.
Xuất hiện ngay đầu tiên là tiếng đàn dương cầm du dương, tiếp theo đó là một con sư tử hung dữ đang gào thét trên tàu. Đây là nhãn hiệu phim do Spielberg Roth sản xuất, mỗi bộ phim do Spielberg Roth quay đều bắt buộc phải có nhãn hiệu này.
Trong tiếng dương cầm dần dần hòa lẫn với tiếng giao hưởng hào hùng, khung cảnh yên tĩnh trở lại. Sau đó đột nhiên sáng lên, tiếp theo là tiếng nổ kinh thiên động địa.
Ống kính từ trên trời quay xuống, quan sát mặt đất, trên sa mạc rộng lớn, đầy ắp những con quái trùng khổng lồ kinh người, trông giống như con bọ ngựa phiên bản biến dị. Nhưng bọn chúng lại dữ tợn hung ác hơn bọ ngựa rất nhiều, bọn chúng kết thành đàn, thành đội như châu chấu bay vọt lên không trung, đâm vào những chiếc chiến hạm lạnh như băng, dùng cánh tay như đao rắn chắc còn hơn cả kim cương của mình đâm thủng thân tàu, cắt xẻ thân tàu. Từng người máy chiến đấu tinh xảo đẹp đẽ, cao to vọt ra ngoài, chiến đấu thành một đoàn với Trùng tộc.
Đạn pháo, súng laser soi chiếu lần nhau, từng mảng, từng mảng côn trùng chết dưới vũ khí khoa học kỹ thuật cao này. Đồng thời, vô số người máy bị những cánh tay đao sắc bén có thể cắt xẻ chiến hạm thành từng mảnh nhỏ, chỉ có chất dịch đỏ thẫm tràn ra từ người máy vỡ nát chứng tỏ rõ một sinh mạng trẻ tuổi đang dần trôi mất.
Tiếng nhạc từ từ nhỏ lại, luồng khí sát phạt tanh mùi máu xông thẳng vào mặt, trái tim của những khán giả bị từng bàn tay to vô hình bóp lấy, gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình, cảm thấy được tinh thần xung phong liều chết của các chiến sĩ, và sự xâm lăng thâm độc không chết không ngừng của Trùng tộc.
Chiến hạm bị hủy diệt, dùng người máy chiến đấu. Người máy bị cắt xẻ, dùng súng laser. Súng laser bị hủy, dùng đao năng lượng. Đao năng lượng hết năng lượng, thì sử dụng nắm đấm nguyên thủy nhất. Chiến tranh thời đại khoa học viễn tưởng cuối cùng biến thành đánh giáp lá cà. Những chiến sĩ kéo lê thân xác không còn lành lặn bò ra khỏi người máy chiến đấu vỡ nát kia nào có phải là đối thủ của Trùng tộc có thể tay không xé rách chiến hạm. Nhưng Bọn họ vẫn kiên quyết dùng máu thịt của bản thân mình ngăn cản bước chân xâm lược của quân địch, mặc dù phải chôn thân dưới lòng đất cũng quyết không lùi bước.
Sắc trời sáng rồi lại tối, tối rồi lại sáng, những chiến sĩ thân mình máu me đầm đìa từng người từng người ngã xuống, nhưng vẫn luôn có những chiến sĩ liên tục xuất hiện để ngăn cản bước chân của kẻ địch. Âm thanh của cả chiến trường dần dần nhỏ đi, biến mất, chiến tranh biến thành kịch câm.
Cảm xúc bi tráng không tiếc thân mình để báo đáp quốc gia đã lan truyền đến mỗi người, trong phòng chiếu phim mơ hồ có tiếng khóc thút thít. Đây mới là mở đầu bộ phim mà đã khiến khán giả có cảm giác tan nát cõi lòng và tuyệt vọng như nước mất nhà tan rồi, không thể không nói, Spielberg Roth, ông đúng thật là cao tay.
Đột nhiên, trong màn ảnh chỉ có hình ảnh không có tiếng động chợt xuất hiện một hình bóng nhỏ bé yêu kiều, mặc dù chỉ là một bóng lưng nhưng một thân đồng phục thêu hoa văn lấp lánh ánh kim, đôi bốt màu đen, cho dù mái tóc dài của cô dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng vàng kim mê ly cũng không ai có thể nhận nhầm cô được.
Vô Tà!!
Cô cứ yên lặng đứng như vậy, mái tóc dài màu vàng kim tùy ý tung bay, quân phục màu trắng đã bị máu tươi nhuộm đỏ, có rất nhiều chỗ đã bị rách toạc. Rõ ràng trông vô cùng chật vật nhưng bóng hình kiên cường rắn rỏi của cô lại như một khối bia đá, mang theo sức mạnh của linh hồn và tín ngưỡng.
Màn hình vừa chuyển, liền bắt được một đôi mắt tĩnh lặng trong suốt xanh thẳm như biển cả. Cô đột nhiên cử động, mãnh liệt xông vào giữa Trùng tộc như ma quỷ, duy chỉ có ánh sáng màu đỏ của kiếm năng lượng lúc ẩn lúc hiện. Nơi nào cô đi qua, từng cánh tay đao bọ ngựa đều bị chặt đứt mà thi nhau rơi xuống, từng cái chân bọ ngựa nhỏ bé bị chặt gãy sụp đổ, từng con côn trùng khổng lồ bị chặt làm bốn năm mảnh, trở thành một đống thịt máu hỗn độn.
Cô đã phát huy tiềm năng của cơ thể con người đến cực hạn, không hề thua kém một bộ người máy chiến đấu cao cấp chút nào.
Những chiến sĩ chiến đấu tới cùng mà vẫn còn sống, kích động nhìn bóng hình nhỏ bé yêu kiều như hổ xông vào đàn dê mà mặc sức chém giết, lệ nóng doanh tròng: “Đội trưởng!”
Cuối cùng, màn hình dừng ở hình ảnh núi thây biển máu biến sa mạc bình địa thành nghĩa địa, sau đó lại tối om hoàn toàn, đổi thành từng dòng chữ máu - Năm XXXX theo lịch các vì sao, Ngân Hà đế quốc - khi chiến đội số bảy trấn thủ ở pháo đài Truj thì gặp phải Trùng tộc Lanigo đánh lén. Trùng tộc Lanigo dốc hết sức mạnh văn minh thề phải chiếm được cứ điểm của đế quốc. Chiến đội số bảy đã huyết chiến bảy ngày bảy đêm với chúng, dùng máu thịt của bản thân để ngăn cản bước chân xâm lược của kẻ địch, khi viện binh đến nơi, cả chiến đội gần như toàn quân bị tiêu diệt, chỉ còn lại một người cuối cùng còn đang cực khổ chống đỡ.
Mà người duy nhất còn sống đến cuối cùng này chính là đội trưởng Lolita Royal của chiến đội số bảy.
Dòng chữ biến mất, màu sắc lại một lần nữa hiện lên tươi sáng, những âm thanh huyên náo truyền vào lỗ tai, trên màn hình hiện lên cảnh tân binh nhập ngũ ồn ào mà không náo loạn, truyền kỳ về nam nhân vật chính Bur Lavia chính thức bắt đầu.
Đoạn mở đầu chỉ ngắn ngủi mười mấy phút, Tiểu Tịnh Trần xem đến mức mắt cũng không thèm chớp, khung cảnh trên chiến trường gần như đều đã được chỉnh sửa hậu kỳ bằng kỹ xảo máy tính, lúc quay phim Tiểu Tịnh Trần chỉ là ở trong trường quay cầm một cây đao đồ chơi luyện một đoạn kiếm pháp mà thôi. Cho nên cô bé hoàn toàn không nhận ra cô gái đã chém Trùng tộc như thái rau nhưng từ đầu đến cuối đều chỉ để lộ bóng lưng hóa ra lại là mình, mà tâm trạng của những diễn viên khác thì lại có chút phức tạp.
Ai cũng không ngờ được rằng ông Spielberg Roth lại để cảnh chiến thần bất tử nổi danh nhất của chiến đội U Linh làm cảnh mở đầu phim, toàn bộ bộ phim mặc dù là do Bur làm nhân vật chính, nhưng linh hồn dẫn dắt chính thật sự lại là chiến đội U Linh. Vốn dựa theo kịch bản, trận chiến này đáng lẽ là sẽ được từ từ hiện lên qua sự hồi tưởng cảm khái bùi ngùi của các đại nguyên soái, bô lão tướng quân và các giáo quan, nhưng ông Spielberg Roth lại đặt nó làm đoạn mở đầu.
Hình ảnh được các hồi ức vụn vặt lấm tấm chắp vá vào trực tiếp được trở thành tình tiết hoàn chỉnh của bộ phim triệt để đặt trước mắt khán giả. Loại công kích và ảnh hưởng đó hoàn toàn không thể so sánh được, rõ ràng là người sau lại càng lay động tâm hồn con người hơn, khiến cho người ta không thể nào kiềm chế được mà càng lún sâu vào.
Như vậy, có thể nói, Spielberg Roth đã dùng cả bộ phim để trải thảm ánh sao làm tôn lên vị nữ nguyên soái vừa xuất hiện đã trong nháy mắt sát phạt cả vũ trụ.
Lại nghĩ về công đoạn chế tác to lớn, số tiền đầu tư khủng, thành phẩm hot của bộ phim điện ảnh này... cuối cùng lại chỉ vì làm nổi bật một con nhóc không có danh tiếng gì.
Không thể không nói, những kẻ yêu thương che chở hòa thượng thực ra bản chất căn bản đều là những kẻ điên, lại càng là cỗ máy chiến đấu trong đám điên loạn.