Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 1305

Đàm Hi đã gặp đủ mọi loại đàn ông ưu tú, nghiêm nghị như Lục Chinh, dịu dàng như Cố Miên, đáng

yêu như Bạch Bạch... Nhưng gánh được chữ “đẹp” thì chỉ có mình Ân Hoán. Hắn sẽ chứng minh cho bạn thấy, hồ ly tinh cũng có con đực.

“Anh Hoán, đã lâu không gặp.” “Chị Đàm càng ngày càng ăn nên làm ra, thật làm khó cho cô vẫn nhớ nhân vật nhỏ như tôi.” Đàm Hi kéo ghế: “Anh cũng ngồi đi.”2Ân Hoán nghe theo.

“Nhất Sơn nói là “cố nhân”, tôi đoán ngay ra là anh.”

“Tại sao?”

“Năm đó, nhóm chúng ta cùng nhau mở sòng bạc, giờ cũng chỉ còn lại có anh, Phi Tử và Nhất Sơn. Hai người kia tôi thường xuyên gặp rồi, chỉ có anh là biến mất không dấu vết, giống như bốc hơi khỏi cuộc đời này vậy.”

Bốn năm trước, Ân Hoán rời khỏi hội Ám Dạ, không chỉ mang theo một lượng nhân mạch lớn mà còn dẫn5đi đám anh em trong bang. Hành động này đã khiến hội trưởng lão tức giận, trong cơn tức giận đó đã phát lệnh truy sát khắp giang hồ với anh ta.

Nhưng chỉ qua hai tháng, truy sát lệnh bị thu hồi, mà Ân Hoán cùng với đám anh em đi theo hắn cũng hoàn toàn biến mất.

Giang hồ đồn rằng “An lão đại” đã từng nổi danh giang hồ đã bị hội Nguyên lão ám sát, trở thành một cô hồn dã quỷ6không mồ mả từ lâu rồi. Cũng có tin tức khác truyền ra rằng Ân Hoán dẫn đám anh em tâm phúc trong bang tới cắm rễ ở vùng Tam Giác Vàng, cùng nhau “trồng thuốc phiện“.

“Thế nên, anh không bán mạng nữa mà sửa thành bán anh túc à?” Đàm Hi nhướng mày.

Ân Hoán cười than một tiếng: “Giờ cũng không bán anh túc nữa mà bán tin tức.”

“Thám tử tư hả?”

“Tôi cảm thấy gọi là “tổ chức tình báo” thì khí phách5hơn đó.” Đàm Hi duỗi tay ra, “Nào nào, cho tôi một tấm danh thiếp đi.” Ân Hoán đưa cho cô: “Cô muốn điều tra ai?”

“Nói xem nghiệp vụ năng lực của các anh đến mức nào đã chứ?” “Cô muốn nghe về phương diện nào?”

Đàm Hi ngẫm nghĩ: “Thông tin tỉ mỉ về tài khoản tiết kiệm tư nhân của các đồng sự công ty đi.” “Không thành vấn đề.”

“Những chiêu bài ngầm mà đối tác giữ lại cho mình.”

“Cũng có thể”

“Bằng chứng3lão chồng ngoại tình.”

Ân Hoán hơi dừng lại: “À... Cái này hẳn là cô không cần mà đúng không?” “Ai biết được? Hết thảy đều có khả năng.” Người đàn ông gật đầu: “Cái này cũng đúng. “Tối nay mời anh ăn cơm nhé, anh Hoán có thấy hãnh diện không?” “Nói thế là có phải tôi cũng nên gửi tiền mừng đám cưới không?”

Đàm Hi gật đầu: “Hoàn toàn chính xác, anh bạn à, anh rất biết điều đấy.”

“Để hôm khác đi.” Ân Hoán thu lại ý cười, ánh mắt trở nên nghiêm túc. Đàm Hi cứ cảm thấy ánh mắt của hắn còn có ý gì đó khác nhưng nhất thời không hiểu rõ được.

“Có việc gì sao?”

“Ừ. 8 giờ tối nay tôi bay rồi, tới Rotterdam.” Đàm Hi không hỏi lại mà chỉ nói hẹn lần sau. Cô đi đến bên cạnh cửa, Ân Hoán lại đột nhiên lên tiếng... “Cổ Miên đã chết rồi.”

Cả người Đàm Hi cứng đờ, cô đột nhiên xoay người vọt tới trước mặt hắn: “Anh vừa nói gì?” “Nửa tháng trước, máy bay tư nhân của Tước gia rơi tại Mông Cổ, tập đoàn Thiên Tước đã dốc hết toàn lực nhưng lại chẳng tìm thấy dù chỉ là một mảnh xác của chiếc máy bay. Lúc này, lại có kẻ bên trong để lộ tin tức ra ngoài, người trong tập đoàn lập tức lâm vào hoảng sợ. Vì ổn định tình hình, cậu Hai đóng giả làm Tước gia, trở thành chủ nhân mới của tập đoàn.”

Thế nên, người chết trong vụ rơi máy bay trở thành cổ Miên. Cũng nhất định phải là Cố Miên.

Đầu tháng Sáu, CK đầu tư vào tập đoàn Thiên Tước, trở thành cổ đông lớn thứ ba của tập đoàn. Giữa tháng Bảy, tập đoàn Thiên Tước chính tức tuyên bố tiến quân vào lĩnh vực AI (trí tuệ nhân tạo), ba năm tới sẽ tập trung vào đám mây chữa bệnh.

Tháng Tám, CK và Thiên Tước chính thức đạt thành hiệp nghị tăng vốn, tăng thêm ba trăm triệu nhân dân tệ ở vòng đầu tiên là đầu tư cơ sở vật chất. Giới đầu tư châu u chấn động và kinh hãi.

Không chỉ vì sự hào phóng của CK mà còn bởi vì đối tượng được hào phóng lại là tập đoàn Thiên Tước. Đây chính là doanh nghiệp có bối cảnh liên quan tới xã hội đen, tiền sạch bao nhiêu đi vào rồi cũng hoặc không ra được, hoặc ra là biến thành tiền đen, khiến người ta có gan lấy nhưng chẳng có mạng để tiêu. Đối với củ khoai lang được định trước hễ cầm là nóng bỏng tay này, người đầu tư không thể trêu vào, chẳng lẽ còn không trốn được hay sao?

Chỉ có CK, không những không tránh né mà còn chủ động dấn thân vào. Các diễn đàn lớn về tài chính và kinh tế lập tức bàn tán sôi nổi...

“CK thay người cầm quyền rồi à?”

“Quyết định đầu tư ngu xuẩn như thế, thật không hiểu tại sao lại được thông qua nữa!” “Oh my God! Chẳng lẽ phụ nữ kết hôn vào rồi thì đầu óc cũng đột nhiên trở nên ngu dại à? Đây hoàn toàn chẳng giống phong cách của nữ ma đầu chút nào đúng không?” “Tuy rằng tất cả mọi người đều đang mắng chửi nhưng rồi lại cứ cảm thấy sự tình không đơn giản như thế.” “Có lẽ nữ ma đầu đang chơi đùa, mà chúng ta đều trở nên ngu xuẩn khi bị những biểu hiện giả dối che giấu!”

11

Trong khi giới kinh doanh vẫn đang không ngừng bàn tán thì việc hợp tác giữa CK và Thiên Tước lại nhanh chóng đi vào quỹ đạo. Trong lúc này, không ít ông lớn doanh nghiệp thậm chí còn công khai nói mỉa, hoàn toàn không coi trọng chuyện hợp tác “buồn cười” này.

Có hai lý do...

Thứ nhất, nói tới bản thân tập đoàn Thiên Tước, đây là doanh nghiệp truyền thống, ngành nghề sản xuất là bất động sản và kim khí hóa chất, còn chưa được coi là người mới trong lĩnh vực AI, cùng lắm cũng chỉ là một đứa trẻ con, dựa vào cái gì mà dám nói bừa như thế chứ? Còn muốn tiến quân vào chữa bệnh đám mây u?

Thứ hai, những năm gần đây, trí tuệ nhân tạo là ngành vô cùng nóng bỏng, các doanh nghiệp lớn nhỏ khắp toàn cầu đều muốn tấn công vào, nhưng người có thể thành công lại quá ít. Đầu tư CK lấy đâu ra tự tin chứ?

Nhưng mặc kệ bên ngoài nói gì, CK vẫn hoàn toàn không dao động. Rất có tư thế bịt chặt lỗ tai, tôi không nghe, tôi không nghe thấy gì cả.

Giới đầu tư thi nhau cười nhạo, nói CK tự chịu diệt vong.

Dù vậy, ba trăm triệu vẫn cứ được chuyển vào tài khoản của Thiên Tước đúng hạn.

Không ít cơ quan ngôn luận về tài chính và kinh tế muốn tiếp cận Đàm Hi để hỏi thăm nội tình, chỉ tiếc, miệng của nữ ma đầu còn đóng kín hơn cả cửa kho vàng, căn bản không cạy ra nổi.

Cuối tháng Mười hai cùng năm, tập đoàn Thiên Tước đã yên lặng suốt bốn tháng ra thông báo bản quyền phát minh, có tới 12 bản quyền sáng chế liên quan tới các hạng mục kỹ thuật trong lĩnh vực chữa bệnh, trong đó “Người máy chữa ung thư” và “in nội tạng 3D” được chú ý nhất.

Một hòn đá ném ra làm cả mặt hồ dậy sóng, ngành sản xuất AI chấn động, ngành y tế cũng nổi lên một cơn gió lốc hung tợn.

Không ai đi nghi ngờ bản quyền phát minh cả, bởi vì những thông tin này hoàn toàn có thể tra được trên trang web chính thống. Dân đầu tư trước kia cười nhạo tập đoàn Thiên Tước lập tức tắt tiếng, im lặng như ngậm hột thị. Các diễn đàn trong giới lại một lần nữa nổi lên sóng gió... “Quả thực không thể tin nổi! Trong thời gian ngắn như thế, làm sao có thể làm được chứ?” “Trời ạ! Người máy chữa ung thư ư? Thứ đồ vật đó thực sự tồn tại sao? MMT mất mười năm nghiên cứu, dốc vào vô số nhân lực, vật lực, tài lực mà cũng chẳng thắng nổi tập đoàn Thiên Tước chỉ mất bốn tháng thôi sao? Vui đùa cái quái gì thế?”

“La Mã không thể xây dựng thành công chỉ trong một ngày, nếu tập đoàn Thiên Tước tuyên bố tiến quân vào AI thì chắc chắn phải có cơ sở, nếu không sao CK lại khẳng khái như thế được chứ? Trước sau đập vào gần một tỷ, mọi người tưởng rằng nhà tư bản không còn hút máu nữa mà chuyển sang ăn chay đấy à?”

Một câu này làm bừng tỉnh mọi người vẫn còn đang như trong mộng.

Tháng Ba năm tiếp theo, tuyết ở Thụy Sĩ còn chưa kịp tan thì tập đoàn Thiên Tước đã tổ chức hội nghị triển lãm và trao đổi thành quả của mình. Các công ty AI và công ty điều trị lớn trên khắp thế giới sôi nổi tới dự. Tổng tài của đầu tư CK, nữ ma đầu của quảng trường Parade... Ms Tan là khách quý đặc biệt, giữ vai trò là người khai mạc hội nghị. Cùng ngày tổ chức trao đổi. Đàm Hi dẫn con trai tới khu tổ chức triển lãm, được MC mời lên sân khấu.

Người phụ nữ mặc váy dài màu rượu chát, vừa xinh đẹp lại vừa năng động.

Người đàn ông mặc vest đã chờ sẵn trên sân khấu từ lâu. Bốn mắt nhìn nhau, anh nở nụ cười với cô trước, vẫn cứ là dáng vẻ dịu dàng như nước trong trí nhớ của Đàm Hi, chỉ là mặt mày vẫn còn lưu lại sự sắc bén chưa kịp tan đi, đó là vẻ mặt mà một người đứng trên cao bắt buộc phải có.

Người đàn ông cố gắng muốn để cô có thể nhìn thấy mặt chân thật nhất của bản thân mình, cũng chính là bản thân Cố Miên ngày trước.

Nhưng mặt nạ đã mang quá lâu rồi nên dần dần lại biến thành gương mặt thứ hai...

Anh là Cổ Miên, cũng là Dịch Phong Tước. Chỉ không còn là “tên ngốc” của Viêm Hề nữa mà thôi. “Đã lâu không gặp.”

Đàm Hi bám vào khuỷu tay gấp khúc của anh, hai người dìu nhau lên sân khấu.

Ở góc độ camera không lia tới, cô nói: “A Miên, đã lâu không gặp.” Ai đã từng là giấc mơ của Cố Miên, sau đó lại trở thành giấc mơ của Viêm Hề. Giờ nó được hoàn thành bởi “Dịch Phong Tước” và “Đàm Hi”, coi như lễ tế cho chính mình đã chết đi. Nghi thức khai mạc kết thúc, chuyển sang thời gian truyền thông phỏng vấn.

Phóng viên: “Ngài Dịch, trong thời gian ngắn mà tập đoàn Thiên Tước đã đạt tới độ cao mà các doanh nghiệp cùng lĩnh vực khó đạt tới được, ngài cho rằng đâu là nhân tố mang tính quyết định trong thành công này?”

“Tài chính, nhân lực, kỹ thuật trung tâm.”

Phóng viên: “Là cơ hội nào khiến ngài quyết định tiến quân và chiếm giữ lĩnh vực trí tuệ nhân tạo AI vậy?” “Cơ hội là ngẫu nhiên, mà tất cả những gì tôi làm đây đều là lẽ tất nhiên, thế nên, chẳng hề tồn tại cái gọi là cơ hội.”

Phóng viên: “OK, vậy tôi xin hỏi một câu khác, tại sao ngài lại có tình yêu sâu sắc với lĩnh vực trí tuệ nhân tạo này vậy?” “Bởi vì am hiểu.”

Phóng viên hơi dừng lại, hình như trước đó chưa từng nghe nói vì này có thành tựu gì trong lĩnh vực toán học và máy tính mà nhỉ?

Well, cái này cũng chẳng quan trọng lắm.

Phóng viên: “Tập đoàn Thiên Tước có thể đạt được thành công như ngày hôm nay, người ngài muốn cảm ơn nhất là ai?”

“Đối tác của tôi, Ms Tan.”

Phóng viên: “Cô Đàm, tại sao ngài lại chọn tập đoàn Thiên Tước vậy? Dù sao, lúc đó các doanh nghiệp cùng ngành không hề coi trọng việc hợp tác này giữa hai bên.” Xem thêm... Xem thêm...