Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 919: Liên minh - chiến hữu, xin chào

Một cô gái rất trẻ, rất xinh đẹp với mái tóc ngắn mang nét khí khái.

Tuy xinh đẹp, nhưng ngay từ giây phút đầu nhìn thấy Tần Tốc có thể chắc chắn bản thân không quen cô.

Hơn nữa, anh thật không ngờ lại là một cô gái trẻ như vậy, thoạt nhìn hình như còn nhỏ hơn anh.

Liên minh tuy không ít người giàu có, hơn nữa giàu ngầm cũng không ít, nhưng có người trẻ vậy sao? Con ông cháu cha à?

Trước đây còn chưa từng gặp mặt, sao có thể đồng ý vì anh bỏ ra số tiền lớn như vậy?

“Cô Tề, tôi đã đưa Tần Tốc đến rồi, mọi chuyện đều làm theo ý của cô, có phải có thể thanh toán số còn lại rồi không?” Xuân Lệ bước đến bên cạnh Tề Tiểu Tô.

Tề Tiểu Tô gật đầu, thanh toán hết số còn lại cho cô ta.

“Vậy tôi ra ngoài trước đây, cô Tề có chuyện gì cần có thể trực tiếp gọi xuống quầy phục vụ để tìm tôi.”

Xuân Lệ kiếm được năm vạn, trong lòng cứ cảm thấy ở lại dây không được yên tâm lắm, chuyện về sau không biết sẽ phát triển như thế nào, đương nhiên cô ta cũng không muốn mất công việc này, nếu Bành Khố Các tìm đến phòng VIP này, cô ta không muốn phải đứng mũi chịu sào.

Nhận được sự đồng ý của Tề Tiểu Tô, cô ta bước nhanh về phía cửa thang máy, suy nghĩ một lúc lại quay đầu vào nhắc nhở một câu: “Cô Tề, thật ra cô có thể đưa Tần Tốc rời khỏi đây trước, tìm một nơi khác từ từ nói chuyện.”

Tề Tiểu Tô hiểu ý của cô ta, Bành Khố Các đang ở đây, hắn ta vốn luôn theo dõi Tần Tốc, đợi lát nữa chắc chắn sẽ đến tìm anh ta.

Nhưng, cô không muốn đi.

Ngược lại cô muốn xem thử, cái gã danh xưng đội trưởng Bành đó bắn rơi phi cơ của Thiếu soái có dáng vẻ như thế nào.

Hơn nữa, cô còn muốn ở đây thuyết phục Tần Tốc, xin nghỉ làm ở trường đua ngựa Lạc Phi đi.

“Cảm ơn Xuân Lệ, cô cứ đi làm việc của cô trước.”

“Vậy được, chúc hai người chơi vui vẻ.” Xuân Lệ cảm thấy bản thân nên nhắc nhở cũng đã nhắc rồi, Tề Tiểu Tô nghe hay không là chuyện của cô.

Nhưng, sau khi vào thang máy cô ta vẫn cảm thấy rất bồn chồn.

Nhìn dáng vẻ Tề Tiểu Tô này hình như có biết Bành Khố Các, trước đó cô ta cũng đã kể cho cô nghe một vài chuyện, sao Tề Tiểu Tô vẫn không lo lắng, không sợ hãi? Không lẽ bối cảnh của cô còn lợi hại hơn cả Bành Khố Các sao?

Nhưng, cô ta chưa từng nghe có ai họ Tề mà địa vị cao hơn Bành Khố Các cả.

Chuyện này là sao chứ?

Chuyện nghĩ mãi không ra cô ta cũng chỉ đành ném sang một bên, bây giờ vội đi tìm quản lý của cô ta, hai người phải thương lượng lát nữa lỡ như Bành Khố Các và ông chủ tìm đến, họ nên ứng phó như thế nào.

“Tần Tốc, phải không?” Tề Tiểu Tô bước tới, đi đến bên bàn trà ngồi xuống, đồng thời tỏ ý bảo Tần Tốc cũng đến ngồi xuống.

Đầu Tần Tốc đầy mồ hôi, nhất thời không biết nên mở lời thế nào.

Trước đây nghe ý tứ của Xuân Lệ, cô Tề này thích anh, thế nên không muốn thấy anh bị thương, mới bỏ số tiền lớn như vậy để bảo vệ anh, nhưng bây giờ nhìn thấy Tề Tiểu Tô, anh lại phát hiện ánh mắt cô trong veo, tự nhiên thoải mái, thậm chí ngôn hành cử chỉ đều có vẻ trưởng thành hơn độ tuổi của cô rất nhiều, dáng vẻ này chẳng có chút gì là yêu mến, nhìn thấy anh rất kích động, rất động lòng cả.

“Hình như chúng ta không biết nhau?” Tần Tốc ngồi xuống đối diện cô.

“Ừm, không quen, nhưng, bây giờ có thể xem như tôi đã quen biết anh rồi.”

Trong phòng VIP này, Hệ thống Tiểu Nhất đã chặn hết tất cả hệ thống nghe lén, đồng thời cũng đã cho Lili rời khỏi. Trong phòng chỉ còn lại cô và Tần Tốc.

“Cô muốn tôi làm gì?” Tần Tốc cảnh giác nhìn cô: “Có chuyện tôi phải nói rõ với cô. Khách giúp nhân viên trường đua trả tiền, chuyện này đều mang tính chất tự nguyện, nhân viên trường đua không cần chịu bất kỳ trách nhiệm gì. Cũng có nghĩa là, tuy cô đã tốn nhiều tiền như vậy cho trường đua ngựa, nhưng vốn không có nghĩa là tôi nợ cô số tiền này.”

Tề Tiểu Tô phụt một tiếng mừng thầm: “Đương nhiên tôi biết. Anh không cần lo lắng tôi bắt anh trả tiền, hơn nữa, anh cũng không trả nổi không phải sao?”

Tần Tốc bỗng trở nên bối rối

Đúng là anh không trả nổi.

Số tiền lớn như vậy, anh ở trường đua làm mấy đời cũng không kiếm được.

Nhưng anh chợt nghĩ lại, lập tức kinh hoàng nhìn Tề Tiểu Tô: “Cô điều tra tôi?”

“Cũng không thể xem là điều tra, thật ra tôi cũng chỉ nghe người khác nhắc đến anh thôi.”

“Vậy là, không phải vì thích tôi nên cô mới bỏ ra số tiền này?”

“Thích anh?” Tề Tiểu Tô đổ mồ hôi: “Anh hiểu sai rồi.”

“Rốt cuộc cô là ai? Có mục đích gì?”

“Tôi tên Tề Vân Diên, bây giờ anh cần làm trước một việc, chính là xin thôi việc.”

“Thôi việc?” Tần Tốc nhảy dựng lên, sao anh phải thôi việc chứ?

Khó khăn lắm anh mới tìm được công việc này, tuy mệt, tuy khổ, nhưng tiền lương cũng không tệ, tuy lúc thi đấu có thể sẽ bị thương thậm chí mất mạng, nhưng trên thực tế, chỉ cần mỗi lần thi đấu đều cố gắng duy trì trong tốp 3, sẽ có thể nhận được một phần tiền hoa hồng trên số tiền đặt cược.

Anh đang cần số tiền này.

Hôm nay bị Tề Tiểu Tô giữ lại, anh còn có chút thất vọng, vì anh không kiếm được số tiền đó.

Tuy anh cảm thấy tình trạng hôm nay chẳng ra làm sao, lúc thi đấu có thể không có cách nào đuổi kịp tốc độ của ngựa, nhưng dù gì cũng có cơ hội kiếm tiền.

“Phải, thôi việc, ở đây tôi có một công việc khác thích hợp với anh hơn.”

“Cô Tề, đầu tiên tôi thật sự rất cảm ơn tấm lòng của cô, nhưng, tôi không muốn bán rẻ chính mình.” Tuy ánh mắt Tề Tiểu Tô rất phóng khoáng, rất trong suốt, không có cảm giác kia, nhưng Tần Tốc vẫn phải cảnh cáo trước.

Hệ thống Tiểu Nhất bật cười: “Nhìn đi, cả bản thân anh ta cũng cảm thấy có thể mình bị mua về. Còn bán rẻ bản thân? Nói mấy lời này, sau này Thiếu soái mà biết, anh ta chắc chắn không có kết cục tốt đẹp.”

Tề Tiểu Tô cũng cảm thấy cạn lời: “Tôi không phải có ý ấy. Là thế này, bây giờ tôi đang cần một trợ lý riêng, có người giới thiệu anh cho tôi, tôi sẽ trả cho anh lương cao gấp năm lần lương của trường đua ngựa Lạc Phi.”

Lương cao gấp năm lần lương ở trường đua ngựa Lạc Phi?

Tần Tốc sợ ngây người: “Năm lần? Cô nói thật chứ?”

“Đúng. Tôi không có nhiều thời gian, nếu anh đồng ý, tốt nhất bây giờ thôi việc ở trường đua đi, theo tôi được biết, ở đây cũng có thể thao tác phải không?”

Tề Tiểu Tô vừa nói, vừa ra lệnh cho Hệ thống Tiểu Nhất bắt đầu lên bảng điều khiển điền đơn xin thôi việc sẵn cho anh ta, nghe nói cuối cùng chỉ cần dấu vân tay xác nhận của anh ta là có thể chứng thực đơn xin thôi việc này là của anh ta, hệ thống có thể trực tiếp xử lý yêu cầu thôi việc.

Nếu có khoản lương chưa trả hết, cũng sẽ lập tức chuyển cho anh ta, chỉ cần dùng chip vạn năng nhận là được.

Hai bên đều hoàn tất xác nhận, thì xem như chấm dứt quan hệ thuê mướn.

Tần Tốc hoàn toàn không ngờ lúc này cô đã giúp anh điền sẵn tất cả, liền sốt ruột: “Tôi còn chưa biết rốt cuộc cô là ai, ai giới thiệu cô đến, rốt cuộc muốn tôi làm gì, thế nên tôi không thể đồng ý thôi việc được.”

“Chiến đội Diệm Ưng.” Tề Tiểu Tô chỉ nói bốn chữ này, bây giờ cô không thể tiết lộ quá nhiều về thân phận của bản thân: “Bây giờ tốt nhất anh nên xử lý việc thôi việc trước, bằng không lát nữa đợi Bành Khố Các đến thì không làm được nữa đâu, tôi còn phải phí tiền vô ích.”

Nói đến đây, cô bỗng giơ tay ra, nắm chặt tay của anh, kéo qua dùng sức ấn ngón tay của anh lên khu vực dấu vân tay.

Tần Tốc giật mình sửng sốt, anh phát hiện bản thân lại không thể phản kháng được! Sức lực của cô rất mạnh, anh vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được.

Rất nhanh, dấu vân tay của anh đã được in lên trên. Hệ thống Tiểu Nhất lẻn vào hệ thống quản lý của đối phương, chọn trực tiếp ưu tiên xử lý, mấy giây sau, xin thôi việc đã thành công.

“Nhân viên trường đua Tần Tốc đã thôi việc, không có khoản lương còn thiếu.” Giọng hệ thống truyền đến.

Cũng chính vào lúc này, cửa thang máy “tinh” một tiếng mở ra, một giọng nói hung hăng vang lên: “Cô không thể đưa cậu ta đi.”