“Không, cô không phải loại người đó, đương nhiên nếu cô vẫn làm trong ngành đó thì chưa chắc.” Qua Như nhìn Triệu Hàm Như cảm khái, giống như đang nhìn tác phẩm nghệ thuật tinh xảo: “Cô bé, chẳng lẽ cô không muốn lưu lại hình tượng thuần khiết xinh đẹp nhất của mình trên màn hình? Đến khi cô già thì đây chính là hồi ức tốt đẹp nhất đời này rồi.”
Triệu Hàm Như cười giễu: “Tôi không thích hồi ức, chỉ1muốn nghĩ đến tương lai.” Càng nhớ đến hồi ức tốt đẹp thì càng làm người ta đau khổ.
“Nghĩ đến tương lai cũng được đó, cô thử ngẫm xem, tương lai đứng trên sân khấu được nhiều người chú ý, được mọi người sùng bái hoan nghênh…”
Triệu Hàm Như và Trần Tử San nhìn nhau bất đắc dĩ, Qua Như hoàn toàn là ông nói gà bà nói vịt, xem ra chuyến đi này tốn công vô ích rồi.
Trần Tử San thì thầm bên8tai Triệu Hàm Như: “Không sao, nhà làm phim của ông ta cũng tới, lát nữa chị dẫn em đi gặp người đó. Qua Như là nhà nghệ thuật không dính khói lửa phàm trần, thật sự không hiểu rõ những việc này.” Mặc dù thời gian ở cùng Qua Như không nhiều, nhưng cô hiểu rõ tính cách của ông ta. Qua Như là người điên vì nghệ thuật. Người thường sẽ không hiểu được vì sao ông ta lại đẩy tiền dâng2tới cửa ra ngoài, cố chấp thuyết phục đối phương làm diễn viên điện ảnh: “Nhưng mà Qua Như nâng người rất được đấy, em xem những nữ chính trong phim điện ảnh của ông ta đều nổi như cồn, không chừng em có thiên phú đó, sau này chúng ta sẽ nhìn thấy em trên màn ảnh lớn.”
Triệu Hàm Như cười nhạo: “Em không hứng thú với ngành đó.” Cô không phải Triệu Tuyết Như, khát vọng ánh hào quang được người người4sùng bái, thời gian đóng phim điện ảnh không bằng làm thêm vài vụ đầu tư, gia tăng thế lực của mình.
“Đừng nói kiểu khinh thường ấy, không phải cũng có vài tên nhà giàu muốn diễn vai khách mời trong phim điện ảnh à? Em được Qua Như nhìn trúng đó là điều biết bao người hâm mộ đó.”
Triệu Hàm Như nhún vai: “Em cảm ơn ông ta ưu ái mình, đáng tiếc em không có hứng.” Nếu cô vẫn là thiếu nữ đơn thuần ngày ấy có lẽ cô sẽ hứng chí. Nhưng hiện tại cô đã không còn lòng hư vinh nực cười đó rồi: “Đi thôi, tìm nhà sản xuất tâm sự.”
Nhà sản xuất điện ảnh của Qua Như là bạn thân lâu năm của ông ta. Mỗi bộ phim của Qua Như đều do người bạn này chịu trách nhiệm sản xuất, cũng chỉ có ông với thu phục được đạo diễn lớn tài hoa nhưng tính tình cứng đầu cứng cổ đó. So với Qua Như hiểu lầm mấu chốt thì nhà sản xuất này dễ bàn bạc hơn nhiều.
Nhà sản xuất Kha Kiệt lịch sự mời Triệu Hàm Như ngồi xuống: “Nghe nói Cô Triệu muốn đầu tư bộ phim mới của đạo diễn Qua.” Thái độ của ông không kiêu ngạo không xu nịnh, Triệu Hàm Như khẽ thở phào, cuối cùng cũng gặp được người bình thường.
“Ở trong nước thì doanh thu phòng vé điện ảnh của đạo diễn Qua luôn rất cao, còn doanh thu phòng vé ở nước ngoài cũng đang vào xu thế tăng dần. Mặc dù phim mới vẫn trong giai đoạn chuẩn bị, nhưng đã thu hút được nhiều người muốn đầu tư, không biết Cô Triệu muốn đầu tư bao nhiêu?”
Triệu Hàm Như nói thẳng con số: “30 triệu tệ.”
Kha Kiệt thầm tính, số tiền này không phải số nhỏ, phim mới của Qua Như là phim văn nghệ ít vốn, không phải loại chế tác hay phim trường gì lớn, có số tiền này thì không cần lo những chuyện kế tiếp. Không biết thiên kim tiểu thư này sẽ đưa ra yêu cầu quỷ dị gì đây.
“Trước đây, các ông từng gặp gỡ Triệu Minh Vĩ của Sắt thép Triệu thị ở trong nước?”
Lúc này Kha Kiệt mới phản ứng lại, hai người đều họ Triệu, xem ra cô ta cùng phe với Triệu Minh Vĩ. Ông nhìn Triệu Hàm Như đầy tiếc nuối: “Xin lỗi, tôi không thể đáp ứng yêu cầu của các người, đạo diễn Qua rất cố chấp, ông ấy có kiên trì…”
Triệu Hàm Như hứng thú nhìn Kha Kiệt: “Triệu Minh Vĩ yêu cầu gì? Sắp xếp vai diễn cho Triệu Tuyết Như trong phim điện ảnh này?”
Kha Kiệt nhìn Triệu Hàm Như nghi ngờ: “Chẳng lẽ không phải yêu cầu của cô?” Triệu Hàm Như, Triệu Tuyết Như, là chị em hả?
“Đương nhiên không phải, tôi chỉ có một yêu cầu thôi, chính là bất kể phim điện ảnh thế nào cũng không được phép cho Triệu Tuyết Như xuất hiện, dù là kẻ qua đường cũng không được, chỉ cần các người đồng ý điều kiện này thì tôi đầu tư ngay.”
Kha Kiệt trừng mắt: “Mấy người có xích mích?”
Triệu Hàm Như thừa nhận không chần chừ: “Đúng. Tôi nghĩ yêu cầu này sẽ không khó làm nhỉ? Không cần phải quảng cáo kèm cái gì, cũng không sắp xếp bất cứ diễn viên lung tung nào, cũng không can thiệp vào việc quay phim của mấy người, chỉ cần mấy người không cho Triệu Tuyết Như vai nào thì có thể có được khoản đầu tư này ngay.”
“Nhưng mà, chúng tôi vốn không định tuyển Triệu Tuyết Như. Cho dù cô không đầu tư khoản này thì Qua Như cũng sẽ không đồng ý tuyển cô ta đâu.”
Triệu Hàm Như nói thẳng: “Nếu cuối cùng, các người vẫn không tìm được nhà đầu tư thì sao? Theo tôi được biết, mấy năm nay Qua Như luôn phát triển loại phim văn nghệ, mỗi bộ phim điện ảnh càng ngày càng huyễn hoặc, tính thương mại không cao, doanh thu phòng vé cũng càng ngày càng không tốt. Các người cũng phải thừa nhận rằng, sức thu hút doanh thu phòng vé của ông ta càng ngày càng giảm đúng không? Dưới tình huống hiện tại, các người tìm người chỉ thưởng thức tài hoa của Qua Như, bằng lòng lấy tiền cho ông ta quay phim điện ảnh vô cùng khó khăn. Nếu cuối cùng các người không kêu gọi được nhà đầu tư, Triệu Minh Vĩ lại đồng ý vung khoản tiền lớn đầu tư cho các người, ông ta chỉ yêu cầu cho Triệu Tuyết Như xuất hiện trong bộ phim, dù là nhân vật phụ cũng được, các người đồng ý hay không? Tôi không cho cô ta có được cơ hội đó.”
Kha Kiệt nhìn Triệu Hàm Như kỳ lạ, hai chị em này thù hận lớn cỡ nào đây? Chẳng qua ông lăn lộn trong ngành này lâu rồi, cũng biết sơ sơ hào môn thế gia luôn có nhiều ân ân oán oán, người khí khái như Triệu Hàm Như hiếm lắm, không hổ là người của Wall Street, trong mắt những người này, chắc tiền cũng chỉ là dãy số mà thôi.
Mặc dù nói thế, nhưng Kha Kiệt vẫn ngại, sau khi Qua Như chuyển sang loại phim văn nghệ, doanh thu phòng vé không cao như trước nữa, Triệu Hàm Như là nhà đầu tư chắc sẽ không kiếm lời được nhiêu, mà điều kiện cô đưa ra lại là chuyện nhỏ chẳng tốn công, hào phóng dứt khoát, có qua có lại.
“Không bằng vậy đi, tôi có thể đồng ý với cô, không chỉ bộ phim điện ảnh này, về sau tất cả phim của Qua Như sẽ không cho Triệu Tuyết Như xuất hiện. Kỳ thật Triệu Tuyết Như chỉ là diễn viên qua đường, nếu không phải Triệu Minh Vĩ dùng tiền tô bóng thì với kỹ năng diễn cùng khí chất của cô ta cũng không có cửa tham gia vào bộ phim điện ảnh nhỏ lẻ nào.”
Triệu Hàm Như đứng dậy nói: “Quá khảng khái! Tôi tin chúng ta hợp tác chắc chắn sẽ vui vẻ. Chúc bộ phim điện ảnh lần này của đạo diễn Qua được thành công.”
“Cảm ơn lời chúc của cô.” Kha Kiệt cảm thấy nói chuyện với người giống như Triệu Hàm Như quá thoải mái, vào thẳng chủ đề, không lòng vòng quanh co, sảng khoái lại hào phóng: “Thật ra ngoại hình của cô hơn Triệu Tuyết Như rất nhiều, đặc biệt trong nước rất chuộng diện mạo thuần khiết giống như cô. Cô có muốn bước vào giới giải trí không?”
Thuần khiết? Triệu Hàm Như bật cười, có trời mới biết cô ghét cái mác này biết bao nhiêu.
Thấy nụ cười quái dị của Triệu Hàm Như, Kha Kiệt hơi nghi hoặc.