Con trai của bố:
Hôm nay bố cùng chơi bóng rổ ở trường con. Đầu tiên chúc mừng các con đã giành được đại thắng lợi! Sau đó, bố phải nói một chuyện không lấy làm vui cho lắm.
Khi đội bạn không phục vì bị mất bóng thì một đồng đội của các con (bố không nhớ tên, nhưng xem ra là một bạn học khóa trên) đã cả giận chỉ tay vào cầu thủ phòng thủ của đội bạn nói: “Nhìn kìa, đến yết hầu còn chẳng có, không giống đàn ông chút nào, thua là phải!” Sau đó, tất cả bọn con cùng nhau cười ồ lên… Nếu huấn luyện viên không kịp thời can thiệp, có khi hai bên đã “lao vào ăn thua” rồi.
Đúng là đến tuổi dậy thì, dưới tác dụng của nội tiết tố Androgen, yết hầu của nam giới bắt đầu nổi lên. Vì thế nó thành tiêu chí bên ngoài để đánh giá con trai ở tuổi dậy thì. Nhưng vẫn cần phải nhắc lại câu nói: “Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh”. Một mặt, có thể có một số người phát dục hơi muộn, do đó mà những đặc điểm sinh dục thứ phát có thể sẽ xuất hiện muộn hơn các bạn cùng trang lứa, khi sự phát dục đến một thời điểm nhất định thì yết hầu của họ cũng sẽ nổi lên như mọi bạn trai khác. Mặt khác, cũng có những nhân tố khác khiến cho một số con trai yết hầu không nổi rõ. Cho dù nguyên nhân cụ thể là gì, trước mắt y học chưa có kết luận cuối cùng. Nhưng có thể khẳng định chắc chắn sự nổi lên của cục yết hầu không hề có liên quan gì đến những đặc điểm sinh dục thứ phát trong tuổi dậy thì và cũng không liên quan gì đến sự phát dục của các bộ phận sinh dục như tinh hoàn, dương vật… Sự nổi hay không nổi lên của cục yết hầu không thể là tiêu chuẩn để phán đoán đặc điểm sinh dục thứ phát của nam giới có được bình thường trong giai đoạn phát dục hay không. Chính vì thế, chỉ cần bộ phận sinh dục trong và ngoài của con trai vẫn phát triển bình thường trong thời kỳ phát dục, lông mu, lông nách vẫn mọc bình thường, giọng nói vẫn trầm đục, ồ ồ, thì cho dù cục yết hầu có không nổi lên thì vẫn cứ là một người đàn ông chuẩn.
Thắng trận vui là đúng, thua trận có buồn bực cũng vậy thôi, nhưng giữ phép lịch sự tối thiểu, tránh xa những sự thị phi không đáng có thì các con luôn phải nhớ, huống hồ chuyện này lại gây tổn thương nặng nề đến lòng tự trọng của đối phương. Bố thấy buổi tổng kết sau trận đấu các con dường như vui mừng ngoài sức tưởng tượng, nhưng sau bài nói chuyện của huấn luyện viên thì các con lại cúi đầu buồn bã, không hiểu có phải vì những lời phê bình của thầy huấn luyện viên không. Bố không có quyền yêu cầu tất cả các bạn trong đội bóng của con, nhưng bố hy vọng lần sau không chỉ trên sân thi đấu, mà còn ở bất cứ trường hợp nào, bất cứ lúc nào không còn nghe thấy bất cứ lời nào giống như thế của con nữa.
Chào con, hẹn gặp lại con trong lá thư tới!
Bố của con!