“Con này bị câm, mày chửi đi nó không chửi lại đâu...haha...”
Tiểu Nam đã quá quen với những câu chọc ghẹo như thế này, thoạt đầu còn buồn, về sau lại chẳng còn mấy để tâm.
Quanh khu này ai cũng biết Tiểu Nam. Cô là cháu của bà Huề, mỗi lần đi học về đều ra phụ bà Huề bán nước. Từ khi bà Huề mất, cô chỉ còn bán có một mình với vật bất ly thân là cái bảng đen dùng để giao tiếp. Tuy không nói được nhưng ông trời lại ban tặng cô một vẻ ngoài trắng trẻo, xinh xắn với nụ cười răng khểnh rất có duyên.
Mọi chuyện bắt đầu khi một tên đầu gấu đến quấy phá hàng nước của cô, Ban đầu hắn ta ép cô phải dọn đi cho bằng được, nhưng sau khi nhận được sự ra hiệu của một người bí ẩn ngồi trong con xe Audi sang trọng, hắn ta lại nói với cô một giọng rất cung kính:
“Đại ca chị muốn lấy em làm vợ!”