“Độc Tự Sầu” trong “Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt” là một tác phẩm mang màu sắc u ám xuyên suốt mạch truyện. Tình cảm của hai nhân vật chính mang đến cho bạn đọc nhiều suy nghĩ, có cả sự day dứt, có cả sự nuối tiếc.
Người đời vẫn thường gọi Bách Lý Hàn Băng với danh xưng Băng Sương. Y có thể coi là hóa thân của sự hoàn mỹ trên thế gian này, không những có vẻ ngoài tuấn mĩ khiến người khác ngưỡng mộ mà còn mang tính cách ôn nhu, dịu dàng. Đặc biệt, y còn sở hữu tuyệt thế võ công xuất thần nhập hóa. Một người như vậy thực đáng để hắn gọi hai tiếng “sư phụ”. Chỉ tiếc rằng, sư phụ lại rất vô tình.
Y thuật của Như Tuyên trong thiên hạ đứng thứ hai thì không có ai có thể đứng đầu. Hắn có thể cứu được rất nhiều người nhưng lại không thể cứu được chính bản thân mình. Bách Lý Hàn Bằng tựa như một thứ độc dược không có thuốc giải. Con người một khi đã trúng độc thì chỉ có thể nằm im chờ chết. Y đối với hắn chính là như vậy, luôn giày vò tâm can của hắn. Nhưng trong mắt hắn, ngoài y ra đã không còn người nào khác nữa rồi.