Là một trong những tiểu thuyết thành công nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, cuốn sách là câu chuyện về cuộc sống bình dị của những đứa trẻ ở một thôn quê nghèo khó tại Việt Nam, với ý nghĩa về tình anh em, tâm tư hồn nhiên của tuổi mới lớn.
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh đã được tái bản gần 30 lần với khoảng 100.000 đầu cách được phát hành, trở thành một trong những tác phẩm bán chạy nhất năm 2010 và 2015.
Ở góc độ điện ảnh, phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của đạo diễn Victor Vũ cũng là bộ phim Việt Nam rất thành công, thu hút được sự chú ý của khán giả và có doanh thu khủng.
Được sáng tác cùng với bộ phim, bài hát trong phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là nhạc phim nhận được sự yêu thích và nhiều lượt nghe trên các nên tảng mạng xã hội.
Tôi thấy hạnh phúc bên kia đồi
Gọi những bình yên nào ghé chơi.
Cần lắm gần lắm sao vời vợi
Tuổi thanh xuân cũng như mây trời...
Lời bài hát Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh nghe du dương, gợi lên cảm giác buồn nuối tiếc về những kỷ niệm thời thơ ấu, xen lẫn chút buồn lãng mạn, dễ thương dễ cảm thông của tình yêu.
Truyện xoay quanh nhân vật Thiều có lúc thật đáng thương có khi lại thật đáng trách.
Cậu có tình cảm với Mận, nhưng chỉ dám im lặng nhìn Mận với Tường em trai của mình một cách đố kị, không dám bộc lộ ra chỉ giấu kín trong lòng.
Thiều đáng trách với nhiều trò nghịch dại làm em trai phải nằm liệt giường, khiến cậu rất băn khoăn day dứt.
Câu chuyện giữa Tường và Nhi là câu chuyện về chàng phò mã và công chúa, chính Nhi đã giúp Tường khỏi bệnh và Tường cũng giúp Nhi tỉnh táo lại sau nhiều năm bị tâm thần.
Cái kết thật đẹp cho một tuổi thơ bị đánh mất của Nhi. Rồi câu chuyện của những đứa trẻ khác: thằng Sơn, thằng Dưa, thằng Ghế,… làm cho câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh thêm nhiều màu sắc thú vị, cô đọng và thật hơn.
Truyện Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh đưa ta vào một thế giới đầy thi vị cùng với những suy tư giản dị, mộc mạc, gần gũi chan hòa đến lạ thường.
Khi đọc sách hoặc xem phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh dường như ai cũng thấy được hình ảnh tuổi thơ mình ở trong đó hiện lên là cánh đồng, bờ mương, những buổi chiều dong chơi cùng chúng bạn.
Cuốn sách vẫn ngọt ngào, trong trẻo đấy nhưng vẫn phảng phất nỗi buồn, một người cha mắc bệnh vì không muốn làm khổ vợ con đã trốn nhà ra đi, người cha khác luôn đóng giả là đức vua vì đứa con nhỏ chậm phát triển của ông luôn nghĩ mình là công chúa, ... nỗi buồn phảng phất tạo sự day dứt và tiếc nuối, lắng đọng nhẹ nhàng trong tâm trí người đọc để muốn quên đi thật khó.
Tuổi thanh xuân cũng như mây trời
Yêu đúng là tình yêu, yêu sai là tuổi trẻ.