Tiểu Tiên Nữ Của Giáo Bá

Tiểu Tiên Nữ Của Giáo Bá

Tác giả: Xuân Đao Hàn
Số chương: 109
Lượt xem: 4167

Cuối tháng tám, Hải Thành nghênh đón đợt mưa bão cuối cùng, mây đen vây kín khắp nơi, sắc trời cũng âm u hơn mấy ngày trước. Cửa phòng ngủ ở lầu hai bị đẩy ra, mợ Ngô Anh Hoa vừa cầm khăn mặt lau nước, vừa lên tiếng phàn nàn: “Mưa to thế này cũng không biết lên sân thượng lấy chăn mền vào! Suốt ngày nhốt mình ở trong phòng không sợ mốc meo à!” Thích Ánh vẫn ngồi im không nhúc nhích trước khung cửa sổ, ngay cả tư thế cũng không thay đổi. Du Trạc nửa nằm nửa ngồi trên ghế salon, lười biếng mở miệng: “Chị ấy không nghe thấy, mẹ gào hét với chị ấy cũng được tích sự gì đâu.”


Ngô Anh Hoa đi qua vỗ một cái lên đầu cậu: “Con bé điếc thì con cũng điếc à? Suốt ngày chỉ biết chơi game, giờ sắp lên lớp mười rồi, còn nghĩ mình có thể lông bông chơi đùa như hồi sơ trung hả?” Du Trạc tỏ vẻ mất hứng, lết tha lết thết đứng dậy chạy về phòng mình. Ngô Anh Hoa chán nản, quay đầu lại nhìn Thích Ánh vẫn giữ nguyên tư thế ngồi trước khung cửa sổ, bóng lưng nhỏ bé yếu ớt hòa cùng làn mưa giông bão bên ngoài, sinh ra một nỗi cô đơn thê lương đến mức lạnh người. Nghĩ đến cảnh ngộ của đứa cháu gái này, cơn bực trong lòng bà lại tiêu tan hơn phân nửa. Bà đi qua gõ lên mặt bàn. Lúc này Thích Ánh mới quay đầu lại, nhìn thấy là mợ, đồng tử lóe lên một vẻ dịu dàng thanh tịnh, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười cẩn thận từng li từng tí.


SÁCH CÙNG CHUYÊN MỤC