“Tiếng Gọi Vực Sâu” của tác giả Nguyễn Đình Phùng viết về chuyện tình của một cô gái phương Tây và một anh chàng người Việt Nam mạnh mẽ, nam tính.
Lữ gặp Mariam lần đầu tiên trong một lần cô đụng độ bọn ăn cướp. Anh đã giúp đỡ cô nhưng cô gái này dường như quá kiêu ngạo. Chàng có chút bực tức vì thái độ và cử chỉ đầu tiên nàng dành cho chàng. Tuy nhiên, Lữ chẳng giận được bao lâu bởi vì nàng quá đẹp. Cái nét đẹp của một người con gái phương Tây thực sự thu hút anh.
Mariam quả thực là một cô gái rất đẹp. Nàng có một vẻ đẹp kiêu hãnh của một con ngựa bất kham đầy bướng bỉnh nhưng cũng thật đáng yêu. Từ nhỏ, nàng đã được người cha giàu có của mình chiều chuộng, bất cứ điều gì nàng muốn, nàng đều có được. Lần đầu gặp anh chàng Việt Nam làm công cho cha nàng, một cảm giác khó hiểu liền xâm chiếm lấy đầu óc nàng. Nàng đã trải qua rất nhiều mối tình nhưng lại chưa có một ai là người châu Á bao giờ. Từ trước tới nay, nàng không thích người phương Đông cho lắm bởi tính cách khép kín của họ. Nhưng Lữ lại khác. Chàng đem đến cho nàng một cảm giác đặc biệt, vô cùng ấn tượng.