Cuốn sách kể về Long Tiêu, một chàng trai kiếp trước đã chịu nhiều dày vò về thể xác. Khác với bao người, thân thể của hắn là một mỡ hỗn độn không hợp tác với nhau, và mỗi ngày trôi qua là một ngày hắn ta phải chịu sự hành hạ của mớ hỗn độn đó. Có thể diễn tả cơn đau đơn như cả cơ thể bị cắt nhỏ hoàn toàn, người phàm khó có thể chịu đựng được. Đặc biệt cứ đến những đêm trăng tròn, cơ thể của hắn lại đấu tranh kịch liệt nhất, đau đớn đến mức chỉ hận sao không thể ngay lập tức chết đi. Câu chuyện bắt đầu từ năm 7 tuổi, hắn bỗng dưng ngủ một giấc dài dằng dặc suốt 10 năm. Hắn tuyệt nhiên không ăn không uống tưởng rằng đã sức cùng lực kiệt, thế nhưng cơ thể hắn cứ tiếp tục trưởng thành trong giấc ngủ. Khi tỉnh dậy, hắn ta đã thay đổi hơn trước rất nhiều.
Dáng người cao ráo, sắc mặc trắng bệch, đôi mắt mơ hồ làm tôn lên sự yếu đuối. Trông hắn chẳng khác gì một tên thư sinh yếu ớt, tồn tại trong thế giới dùng võ lực vi tôn như Thiên Thần đại lục, hẳn nhiên không tránh khỏi những sự coi thường. Đối lập với hắn là người cha xưng danh hỗn độn chi vương, ông lừng lẫy khắp thiên hạ khi chuyện gì với ông cũng dễ như trở bàn tay. Thế nhưng, ông vẫn luôn đau đáu, dằn vặt bản thân rằng việc gì cũng làm được, chỉ riêng không cứu được con trai của mình. Điều đó khiến hắn cũng khổ tâm khôn xiết…