Kỳ thực Lạc Duẫn Trần ngày cho đến đêm đều bận tối mặt tối mũi với công việc, dần dần trở thành một thói quen khiến giờ giấc sinh hoạt bất ổn. Đã hai giờ ba mươi sáu phút đêm nhưng y vẫn không tài nào ngủ được, bèn giết thời gian bằng cách mở điện thoại và lướt vào ứng dụng đọc tiểu thuyết quen thuộc.
Cuốn tiểu thuyết này Lạc Duẫn Trần theo dõi cũng đã lâu, không chỉ vì nam chính có dung mạo mê đảo chúng sinh mà còn vì vị sư tôn độc ác trong truyện có cùng cái tên với hắn. Chết tiệt! Dám cả gan hành hạ nhân vật chính lại còn mang tên của hắn, khác gì một sự sỉ nhục dành cho hắn đâu!
Tuy nhiên, sau một giấc ngủ dài, Lạc Duẫn Trần nhận ra mình không còn ở trong căn phòng thân yêu nữa. Nói đúng hơn, y đã bị xuyên không vào chính cuốn sách mà mình đang đọc dở, nhập vào thân xác của vị sư tôn mà hắn từng tức đến tột độ. Thế nhưng hình như tình cảnh này hắn chưa hề trải qua!
Tên sư phụ độc ác vì hãm hại người ta mà bị báo thù, kết quả là lại bị chính kẻ thù của mình - Quý Quy Hàn ngược thân ngược tâm. Ngay từ khi xuyên không đến, Lạc Duẫn Trần đã bị dọa cho hồn xiêu phách lạc bởi câu nói đầy ám muội: “Sư tôn nên nhớ rõ, qua đêm nay, ngươi chính là người của Quý Quy Hàn!”