Năm ấy, Vũ Dương là một cô gái luôn dành hết sự chân thành của mình cho tình yêu. Đối với cô, tình yêu hẳn là một thứ quan trọng. Nhưng còn Mặc Hàm, tình yêu của anh thực sự không đủ sâu đậm để đáp lại cô. Nói là tình yêu nhưng thứ tình yêu của anh căn bản giống với “thích” hơn. Bởi trong lòng anh vẫn không thể phai nhòa đi mối tình cũ của mình, Hà Miêu, hình ảnh cô gái đã mất đó vẫn còn in đậm trong tâm trí anh. Thế rồi, một ngày, một cô gái có bề ngoài khá giống với Hà Miêu xuất hiện khiến trái tim anh rung động và loạn nhịp một lần nữa. Kết quả, mối tình giữa anh và Vũ Dương cắt đứt giữa chừng. Anh đi du học và cô thì tiếp tục cuộc sống của mình. Năm năm sau, mối duyên tình giữa anh và cô được nối lại một lần nữa. Rũ bỏ đi sự non trẻ, dại khờ của tuổi trẻ, anh quay lại và trân trọng Vũ Dương hơn bao giờ hết. Suốt năm năm ở xứ người, anh chưa bao giờ ngừng nghĩ về cô, vẫn luôn lấy cô làm mục tiêu để anh cố gắng trưởng thành và toàn diện hơn. Còn cô, từng ấy thời gian nhưng cô vẫn chưa thể nào quên đi hình bóng của anh. Hai con người đã từng đi qua thanh xuân của nhau nhưng họ may mắn gặp lại nhau khi cả hai đều đã trưởng thành.