Câu chuyện “Ngôi Cổ Miếu” bắt đầu khi nhân vật chính được đưa vào trong một căn phòng trại tăm tối và cũ nát. Anh bị nhốt chung cùng với một người đàn ông tuổi đã không còn trẻ nữa. Đoán chừng, ông ấy khoảng sáu mươi tuổi. Ở độ tuổi ấy, ông vẫn khá nhanh nhẹn, lưng thẳng và mang một vẻ ngoài vô cùng rạng ngời dù ở trong một căn phòng cũ nát, đen tối như thế. Nhưng điều khiến anh cảm thấy khó chịu ở ông đó chính là giọng nói. Giọng nói của ông quá nhỏ, dù anh đã cố gắng lắng tai để nghe rồi nhưng vẫn tiếng được tiếng mất.
Sau một cuộc trò chuyện khó nhọc với ông, anh mới biết ông vốn là linh mục xứ đạo của một tỉnh cũ. Rồi qua cách nói chuyện của ông, anh thực sự cảm thấy đây là một con người có đạo hạnh chuẩn mực của một bậc tu hành. Nhưng không hiểu vì sao ông lại bị nhốt ở một nơi kinh khủng như vậy. Nhưng cũng không hắn là quá kinh khủng, bởi vì anh đã từng nghĩ đây là một ngôi cổ miếu vô cùng thích hợp để hai người tu luyện trong đó giống như những bộ truyện kiếm hiệp anh vẫn đọc.