Gần đêm khuya, toàn bộ thôn trấn đều bị mùi hương ngọt ngào ái muội triền miên bao phủ.
Vân Bát Nguyệt ngồi trước bệ bếp, đối diện là một cái chảo lớn to chừng một người ôm. Nàng rướn nửa thân mình, dùng thìa dài múc từ trên xuống, tựa như ảo thuật, trong thìa kết đọng vô số hạt tròn li ti trong suốt.
Kết tinh mồi đường vốn là phân đoạn quan trọng nhất trong quá trình làm đường, nhưng không biết vì sao, Bát Nguyệt lại hơi lo lắng.
Mùi đường yêu diễm mị nhân, hoàn toàn khác biệt với phong cách đường quế hoa mà Vân Bát Nguyệt hay làm.