Thế nhưng, trong một lần trốn chạy sự truy đuổi gắt gao của cảnh sát, Thẩm Ngạo đã sẩy chân té xuống vách núi, kết quả là một đi không trở lại. May mắn thay, linh hồn hắn xuyên không về thời Tống, sống trong thân xác một hạ nhân trong phủ Quốc công.
Đến thời đại khác, hắn vẫn không quên hành nghề. Cũng giống như kiếp trước, hắn được thiên hạ tôn vinh thành nghệ nhân xuất chúng, mỹ nhân vây quanh nhiều vô kể. Chẳng mấy chốc, địa vị và tiền tài danh vọng của hắn khiến bất cứ ai cũng phải ngưỡng mộ.
Tất nhiên, dù tài giỏi đến đâu cũng khó qua khỏi ải mỹ nhân…