Trong nhưng năm lịch sử ấy, thiên hạ chia năm xẻ bảy, chiến tranh ở khắp mọi nơi. Sau này, được chia thành 3 nước Long Đế, Mã Nhã, Băng Tuyết. Tuy nhiên, hòa bình chỉ là ranh giới mong manh và tạm thời giữa ba nước. Trong ba nước, nước nào cũng có dã tâm bừng bừng, muốn mở rộng lãnh thổ. Chiến tranh diễn ra chỉ còn là điều sớm muộn. Và Băng Tuyết quốc khi ấy lại rơi vào vòng vây nước mất nhà tan.
Hoàng đế của Băng Tuyết quốc rất yêu con gái, lòng không đành nhưng nước sắp mất, rơi vào đường cùng, chỉ đành để con gái ra đi. Vì cứu nước, vì nhân dân, Hàm Hương đã lên kiệu hoa đến Long Đế quốc và lấy con người danh vọng nhất đất nước này. Hắn tuổi trẻ, tài cao, nắm trong tay vận thế của cả một quốc gia. Hắn lấy nàng chẳng qua là để biến nàng trở thành quân cờ trong tay mình, giúp hắn bình định thiên hạ, mở rộng quốc gia. Nhưng sau này, hắn dần nhận ra mình đã yêu quân cờ ấy mất rồi.