Những ai yêu mến Ernest Hemingway chắc chắn sẽ rất tò mò về cuộc đời và sự nghiệp lẫy lừng của ông. Và “Hội Hè Miên Man”, cuốn sách được xuất bản vào năm 1964, là cuốn hồi ký chân thực, xúc động nhất về những năm tháng tuổi trẻ đầy thăng trầm thuở còn vô danh của nhà văn đại tài này.
Ernest Hemingway là một tiểu thuyết gia đồng thời là một nhà báo nổi tiếng người Mỹ. Khi chỉ mới vừa tròn mười tám tuổi, ông đã có một quyết định táo bạo là từ bỏ giấc mơ học đại học để theo đuổi sự nghiệp viết lách. Đó chắc hẳn là một quyết định mà ông chưa bao giờ cảm thấy hối hận. Những tác phẩm của ông thường tuân theo nguyên lý “tảng băng trôi”, tức là không cầu kỳ, không hư cấu mà chỉ đơn thuần viết về cuộc sống của con người theo một cách đơn giản, súc tích và có sức ảnh hưởng lớn đến độc giả. Ông thường chọn nhân vật chính mang “chủ nghĩa khắc kỷ”, tức là luôn chấp nhận nghịch cảnh, từ đó tiếp thêm động lực cho con người làm những việc lớn lao trong cuộc sống. “Ông Già Và Biển Cả” là một tác phẩm mang lại nhiều thành công lớn nhất cho ông khi vinh dự đạt được giải thưởng Pulitzer năm 1953 và được xuất bản trên toàn thế giới.
Có lẽ trong mỗi chúng ta ai cũng có một nơi để nhớ về, đó là nơi đã gắn bó với những giai đoạn vất vả trong cuộc sống, là nơi chứa đựng nhiều ký ức đẹp và là nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn ta trưởng thành hơn từng ngày. Trong trái tim của Ernest Hemingway cũng tồn tại một nơi như thế, nơi mà ông nhắc đến bằng tất cả lòng nhiệt thành và phấn khởi của tuổi trẻ: Paris! Thành phố Paris những năm 1922 trong tâm trí của ông là một thành phố lấp lánh ánh đèn, là một thành phố đầy nắng và gió xoa dịu tâm hồn của tuổi trẻ đầy giông bão. Nơi đó chứa đựng những ký ức về những buổi chiều đi dạo lên những con phố ngược dốc, về những lần ngồi trong quán café ven sông nghe gió tâm tình và cả những buổi hội hè đầy đủ giới văn nghệ sĩ,… Paris đã nuôi dưỡng tâm hồn nghệ sĩ, là nguồn cảm hứng bất tận trên những trang sách và là một hồi ức đẹp luôn nằm trong tim ông.