Truyện này không có văn án, có mang thai nhưng chỉ là giả dựng. Không phải sinh tử văn.
Thụ là giáo chủ ma giáo bị kẻ thù đánh xuống núi được một người điên cứu. Nhưng người điên này lại coi y là phụ nhân, để dễ thoát thân thụ phải giả mang thai. Hai người bên nhau một thời gian sau đó vết thương đã lành thụ bỏ trốn, nhưng khi trở lại thì không gặp được công.
Sau đó trong lúc lưu lạc giang hồ thụ gặp lại công nhưng công không còn điên và đã quên thụ. Trong lòng công chỉ có hình ảnh của phu nhân đã qua đời của mình. Hai người chính tà đối nghịch hiểu lầm ngày càng sâu, đối diện với sống chết liệu hai người có thể cởi bỏ hiểu lầm và có thể đến bên nhau.