Quãng thời gian thanh xuân, hai con người ở hai thế hệ khác nhau gặp nhau, trở thành định mệnh của nhau. Khi cô còn đang 18 tuổi, độ tuổi mới lớn, chưa trải sự đời thì anh đã 28 tuổi, là một người con trai trưởng thành cũng có thể coi là một người đàn ông. Anh yêu cô và cô cũng yêu anh. Vượt qua mọi ranh giới về mặt tuổi tác, hai người đến với nhau, hạnh phúc bên nhau đến hết đời.
Cô gặp Đàm Thư Mặc, một chàng trai hoàn mỹ, là người trong mộng của biết bao cô gái và đem lòng cảm mến anh. Khi đó, Thư Mặc cũng là lần đầu tiên gặp cô, lần đầu tiên biết rung động với một cô gái. Chỉ tiếc rằng, khi ấy, cô mới chỉ 18 tuổi. Anh đã quyết định chờ cô trưởng thành và dành thời gian theo đuổi cô từ khi cô còn cấp ba cho đến những năm cuối đại học.
Với cô, “gặp Đàm Thư Mặc chính là hạnh phúc lớn nhất của Triệu Thủy Quang”. Và có lẽ, với anh cũng vậy. Khoảng cách tuổi tác có là gì nếu cả hai cùng nhau theo đuổi con người mà mình yêu. Có thể nói, trong con người của cả hai nhân vật, quãng thời gian họ cùng nhau vượt qua những khó khăn, những khoảng cách đó chính là quãng thời gian tươi đẹp nhất, ý nghĩa nhất.