Duẫn Hạo và Tại Trung vốn là hai huynh đệ nhưng giữa hai người lại tồn tại một thứ tình cảm đặc biệt đan xen. Duẫn Hạo luôn xem Tại Trung là người mình yêu thương sâu đậm nhất còn Tại Trung lại như muốn trốn tránh tình cảm ấy.
Hai người tuy là huynh đệ nhưng dường như lại chẳng có bao nhiêu điểm giống nhau. Một người mạnh mẽ, đầy bản lĩnh, một người lại yếu nhược, nhút nhát. Vào ngày chúc thọ phụ thân, Doãn Hạo đã là người tiếp quản thay phụ thân tất cả nghiệp vụ đồng thời cũng trở thành võ lâm đệ nhất sát thủ. Một người như vậy so với Tại Trung y đích thực khác một trời một vực. Cùng sinh ra trong một gia đình nhưng y lại chẳng thể tài giỏi như vậy, lại mang thân thể yếu ớt trở thành gánh nặng cho người khác.
Chuyện tình cảm giữa hai con người đối lập như vậy chẳng biết bắt đầu từ lúc nào. Chính Tại Trung đôi lúc cũng không biết mình nên đối với người kia là tình huynh đệ hay tình yêu. Còn Duẫn Hạo đối với y lại mang một tình cảm vô cùng chân thực và sâu sắc. Có điều, tình cảm ấy quá mức mạnh mẽ, giống như muốn chiếm hữu cả con người y.