Bà dì Tư Mắm keo kiệt với giọng nói ngọt ngào sắc lẻm, biết thấu biết tình, luôn kè kè chiếc bóp đen bóng mỡ phình to. Lão Ba Ngù vui tính hào sảng nhưng có thể trở nên nghiêm túc bất cứ lúc nào. Cậu bé An tinh ranh trải sự đời, lanh lợi và có óc phán đoán khôn lường. Gia đình ông Hai và chú Võ Tòng đại diện cho tầng lớp nông dân nghèo bị bóc lột đến tận cùng, lang thang chạy trốn bọn địa chủ ác tà từ nơi này sang nơi khác, bị tù đày rồi phải dứt áo ra đi, bỏ cả quê hương nơi chôn rau cắt rốn. Tuy “ nghèo như chiếc lá rụng xuống sông, nươc đi tới đâu mình theo tới đó! Huống chi bây giờ lại gặp lúc giặc đánh lung tung…”, mặc cho những chiếc gai bề khổ đâm thấu họ, những con người ấy vẫn hào sảng trung hậu, ngay thẳng, một lòng một dạ vì Tổ quốc quê hương đồng bào.
Con người và dân quân vùng Nam Bộ ấy luôn mang trong họ niềm tự hào, con tim đập mãnh mẽ vì đồng bào dân tộc, nhất quyết trung thành với đất nước, gìn giữ giang sơn đến hơi thở cuối cùng.