“Đại Đường Song Long Truyện” là một tiểu thuyết của nhà văn Huỳnh Dị. Ông được biết đến như là người đầu tiên khai sáng thể loại tiểu thuyết võ hiệp huyền ảo.
Huỳnh Dị tên thật là Huỳnh Tổ Cường, là một tiểu thuyết gia nổi tiếng của Hồng Kông. Trước khi bắt đầu sự nghiệp sáng tác, ông đã từng tốt nghiệp tại Khoa Nghệ thuật chuyên ngành nghiên cứu hội họa Trung Quốc. Khi đã có một công việc ổn định là Trợ lý Giám đốc Bảo tàng Nghệ thuật Hồng Kông, ông đột ngột chuyển hướng và đã từ chức để chuyên tâm vào công việc sáng tác.
Kết hợp giữa tiểu thuyết khoa học theo trường phái Nghê Khuông và tiểu thuyết võ hiệp theo trường phái của Kim Dung, ông đã cho ra đời hai tác phẩm đầu tiên là “Tầm Tần Ký” và “Đại Đường Song Long Truyện” gây tiếng vang trên toàn Đông Á đồng thời đánh dấu sự ra đời của thể loại võ hiệp này.
Dân chúng khắp nơi lâm vào cảnh lầm than, đói khổ liên miên và trộm cướp bắt đầu lộng hành. Quá bất mãn với sự cai trị của Hoàng đế, nghĩa quân đã nổi dậy ở khắp nơi với quyết tâm lật đổ triều đình. Lúc bấy giờ, Từ Tử Lăng và Khấu Trọng là hai đứa trẻ mồ côi sinh ra và lớn lên ở Dương Châu. Cả hai vô tình phát hiện một báu vật nghìn năm là cuốn bí kíp về Trường Sinh Quyết.
Bên cạnh đó, nhận được những chỉ dẫn cơ bản từ người mẹ nuôi của mình – Phó Quân Sước về võ công tâm pháp, cả hai đã trở thành những cao thủ võ lâm và bắt đầu cuộc hành trình dấn thân vào võ đạo phiêu bạt giang hồ. Họ đã lấy biệt danh là Đại Đường Song Long, giúp đỡ Lý Thế Dân cứu dân chúng thoát khỏi cảnh lầm than, loạn lạc.