Chính Là Chờ Em Nói Yêu Anh

Chính Là Chờ Em Nói Yêu Anh

Tác giả: Shantran
Số chương: 77
Lượt xem: 7957

Lương Vỹ vốn mồ côi cha mẹ từ nhỏ, được cậu mợ nhận nuôi. Lúc đó hai người hiếm muộn, không có con nên cũng thương cậu lắm. Ai dè về sau mợ cậu sinh được một đứa con trai khác, từ đó vợ chồng họ liền vứt bỏ cậu qua một bên. Dần dà, cậu như đứa ô sin trong nhà, mọi việc lớn nhỏ từ nấu cơm giặt giũ các thứ đều do cậu làm, đã thế còn bị đánh mắng luôn luôn. Dù rất ấm ức nhưng cậu cũng không thể làm gì khác. Cậu còn chưa kiếm ra tiền, nếu phản kháng lại bọn họ thì cậu biết dựa vào đâu để sống. Mấy năm qua, Lương Vỹ vẫn cam chịu khổ nhục, chờ một ngày cậu trưởng thành rồi, có thể tự do làm việc mình muốn, đến lúc đó cậu sẽ sống cuộc sống bấy lâu cậu mơ ước. Bất quá, giờ cậu phải nhịn.

Vì vừa đi vừa mải suy nghĩ nên cậu không để ý phía trước, đâm sầm vào một người đi ngược chiều lại với mình. Sách vở cầm trên tay tung tóe dưới đất, người kia còn thảm hơn cậu, trên tay anh là một sấp bài kiểm tra, ngã một cái, cả chồng giấy liền bay tứ tung mỗi tờ một nơi. Cả hai phải rất vất vả mới thu lại hết được chúng. Lương Vỹ cầm mấy tờ giấy, đưa cho anh, cúi đầu xin lỗi.


SÁCH CÙNG CHUYÊN MỤC