Đào Duy Hiệp là một tác giả với ngòi bút văn học sâu sắc và có vốn hiểu biết phong phú. Ông là giảng viên khoa Văn học tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân Văn. Ông có một sự nghiệp văn học đỉnh cao, có nhiều công trình nghiên cứu và am hiểu sâu sắc về văn học phương Tây.
“Chia Tay” là một câu chuyện ngắn tiêu biểu của tác giả. Qua ngòi bút của ông, câu chuyện đọc qua có chút khó hiểu và không theo một trình tự nhất định nào đó. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ càng, đây sẽ là một tựa truyện khá đặc biệt và thực sự ấn tượng. Viết về những điều, những sự việc, sự vật, ta có thể thấy được cách cảm nhận sâu sắc đến từng chi tiết của Đào Duy Hiệp.
“Có tiếng thở thanh bình. Có tiếng ngáy hiền lành. Có tiếng nước dội. Dội mãi… Trường lưu thủy. Buổi chiều chia tay sao chỉ nhớ đến đôi mắt? Đôi mắt nói lời yêu, đôi mắt cũng nói lời trách giận”.
Tình yêu lúc ban đầu thực là một khúc ca êm đẹp, dịu dàng. Nhưng đến cuối cùng, khi chia tay, khúc ca ấy lại thực đau buồn, tẻ nhạt.