Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 881: Thiếu tâm nhãn mới dễ nuôi (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Đừng khẩn trương.” Diệp Đình nhìn dáng vẻ kia của cô thật muốn cười.

Lăng Vi chu môi: “Nhanh nói đi!”

Anh nắm tay cô, nói: “Là chuyện tốt, đừng lo lắng.”

Nháy mắt hai mắt Lăng Vi sáng ngời: “Chuyện tốt sao?”

Đột nhiên Diệp Đình giơ tay chỉ má mính.

“……”

Lăng Vi thật hết nói……con cũng có rồi mà còn thế này… Lăng Vi bị anh chọc cười, duỗi tay ôm cổ anh ra sức hôn một cái thật kêu lên má anh.

Còn cười ngọt ngào thêm một câu: “Ông xã thật đẹp trai.”

Diệp Đình vừa lòng gật đầu, nói: “Long Diệc Hân có thầy giáo họ Trần, ông ấy có bản quyền động cơ, sau đó bị nhà nước nhìn trúng, được đưa vào hạng mục nghiên cứu… cho nên dù ông ấy muốn sang tên bản quyền cho em hiện tại cũng khó thực hiện. Nhưng mà …… Đây cũng là một cơ hội……”

Anh nhìn cô, cười ý vị thâm trường.

“Mau nói, mau nói.”

Diệp Đình nâng má cô nói: “Động cơ này của em hiện tại được nhà nước nhìn trúng chứng minh bọn họ muốn nâng đỡ để em có thể khai phá thêm. Hiện tại chỉ cần giáo sư Trần mở miệng phía trên, để em vào viện nghiên cứu làm trợ thủ cho ông ấy, sau này bản quyền vẫn thuộc về em. Hơn nữa em càng có cơ hội học tập và phát triển hơn.”

Nháy mắt… Lăng Vi kích động…

“Vậy giáo sư Trần có nguyện ý không? Nếu người ta không muốn chẳng phải vô ích sao?”

Đột nhiên Diệp Đình nhếch môi cười.

Ý là… em xem ông xã em là ai…

Vốn dĩ việc này khó giải quyết vô cùng, còn may có tiểu Bát ra tay, bớt cho anh không ít sức lực.

Diệp Đình nói: “Nhất định giáo sư Trần sẽ nguyện ý, hiện tại ông ấy rất áy náy. Vỗn ông ấy và ldn muốn tới xin lỗi em nhưng bị anh cự tuyệt, hiện tại em không thể kích động, bọn họ đến em chắc chắn sẽ kích động.”

“Ừ đúng, em chắc chắn sẽ kích động.”

Cô đột nhiên che mặt nở nụ cười.

“Từ từ…… Anh từ từ, để em tiêu hóa tin tức này cái đã.”

Trái tim Lăng Vi đập “Thình thịch” vài cái, ôm cánh tay anh lắc lắc: “Ông xã, hạng mục được nhà nước nâng đỡ là thế nào?”

Diệp Đình nói: “Chính là có nhiều quyền ưu tiên, có quỹ gây dựng, sau đó còn được nhiều ủng hộ.”

“Ông trời của em…” Lăng Vi che ngực, cảm giác được lồng ngực phồng lên, trái tim đập nhanh vô cùng… cô không nhịn được muốn hét lên.

“Muốn hét thì hét đi.” đột nhiên Diệp Đình nói một câu như vậy bên tai cô, Lăng Vi lập tức hét chói tai: “A…. ông xã, em thật vui vẻ.”

Diệp Đình ôm cô, hôn lên má cô một cái.

“Chờ hai ngày nữa em ổn định rồi chúng ta đến viện nghiên cứu xem.”

“Ừ.”

Diệp Đình hôn lên trán cô: “Em nằm trước đi, hiện tại anh đi xem xử lý thế nào rồi.”

Cô đột nhiên nắm tay anh, lắc lắc không chịu buông: “Ông xã, em thật nhớ anh, chẳng muốn để anh đi đâu.”

Diệp Đình nhìn cô, ánh mắt cô nóng bỏng đành ngồi lại bên cô, duỗi tay ôm cô, cô gối đầu lên vai anh nói: “Chờ bản quyền về tay, em muốn làm thí nghiệm động cơ mới.”

Diệp Đình nhướn mày: “Lại có ý tưởng mới à?”

“Vâng.” cô tự tin gật đầu, mấy hôm nay cô nghĩ rất nhiều… sau khi bản quyền bị‘trộm’, cô vẫn luôn nghĩ.

Con người không thể mãi ôm cái ban đầu mà gặm nhấm.

Cô không ngừng tiến thủ, tự mình cố gắng.

Lần này có Diệp Đình giúp đỡ, lấy lại bản quyền, nếu cô không có Diệp Đình thì sao? Chỉ biết ôm đầu gối khóc sao?

Tuy Diệp Đình nhẹ nhàng nói anh đã sắp xếp tất cả nhưng chỗ khó khăn anh lại chẳng nói ra.

Nghĩ cũng biết chắc chắn rất khó giải quyết.

“Ông xã, đây là bản thảo động cơ mới, anh nhìn xem như thế nào.”