Nghe được thanh âm cửa phòng bị đẩy ra, Xích Luyện ngừng động tác, nghe được thanh âm Nham Vân về nhà thì nam nhân cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người, cho dù là tất cả động tác của hai người đều dừng lại, nhưng đôi môi của Xích Luyện cũng vẫn là dán chặt lên đôi môi bị hôn tới nóng lên của nam nhân, đầu lưỡi của hai người ái muọi quấn quanh cùng một chỗ như cũ……..
Bởi vì trước đó Xích Luyện tháo màn giường xuống, cái màn thật dày kia che lại thân thể của hai người, bên ngoài căn bản là nhìn không tới hai người trên giường, màn đều che lại cả giường.
“A Thúc, ta về rồi”. Nham Vân đóng cửa lại, có chút nghi hoặc gọi vài tiếng, “A Thúc, ngươi đã ngủ chưa?”. Tiếng bước chân của y đang hướng tới gần bên giường.
Nam nhân lập tức mở miệng ngăn cản Nham Vân: “Ngươi đừng lại đây, a Thúc không thoải mái, đêm nay nghĩ muốn ngủ 1 mình”. Hắn do dự mở miệng bảo Nham Vân đứng lại, hắn chỉ có thể khéo léo cầm chân Nham Vân như vậy.
Nam nhân nghe được thanh âm Nham Vân dừng bước chân lại, tựa hồ nhận thấy nam nhân mất hứng, Nham Vân cũng không có tới gần thêm: “Nga, được, đêm nay ta ngủ trên mặt đất là được…..”. Nham Vân rầu rĩ không vui nói thầm hai câu, còn lo lắng hỏi tình huống của nam nhân 1 chút, nam nhân lại không thể để Nham Vân lại đây, liền đành phải qua loa xua Nham Vân đi.
Thời điểm nam nhân đang nói chuyện cùng Nham Vân, Xích Luyện còn cố ý áp sát qua hôn khóe môi của hắn, điều này làm cho hắn càng thêm không dám lộn xộn, tim thình thịch đập loạn, hơn nữa Xích Luyện còn thường thường vuốt ve hắn vài cái, hắn thiếu chút nữa liền hừ ra tiếng, hắn chỉ có thể nhẫn không cho chính mình hừ ra nửa điểm thanh âm kỳ quái, như vậy mới có thể không làm cho Nham Vân nhận thấy được bất thường.
Xích Luyện dán tại bên người của nam nhân, dùng thanh âm chỉ nam nhân có thể nghe được, thong thả dò hỏi: “Tích đại ca, ngươi không phải thực sợ hãi, sợ bị Nham Vân nhìn đến?”.
Nam nhân tâm tình phức tạp gật đầu, loại trường hợp này vô luận là bị ai thấy được, thủy chung cũng không tốt lắm, hắn thực hy vọng Xích Luyện đừng xằng bậy tại loại thời điểm này………
Nghe Xích Luyện vẫn hôn như không có chuyện gì thì tim của hắn đều thắt lại, hơn nữa nam nhân nghe được bên ngoài không có động tĩnh, hắn càng thêm bối rối, mà lúc này Xích Luyện lại dị thường bình tĩnh nhìn chăm chú vào hắn, cũng giơ tay chậm rãi vuốt ve cái bụng mềm dẻo của hắn, cùng với địa phương sưng trướng khó chịu kia, ánh mắt của hắn xao động dữ dội…….
“Đừng như vậy, sẽ bị nghe đến”. Đôi môi của nam nhân dán tại bên tai của Xích Luyện, nhỏ giọng yêu cầu Xích Luyện đừng sờ thân thể hắn nữa, nhưng mà động tác của Xích Luyện không có ngừng lại, hắn nghĩ muốn bứt ra tạo khoảng cách, ngược lại bị Xích Luyện ôm chặt hơn nữa, hắn đành phải dán tại bên tai Xích Luyện yêu cầu nói: “Ngươi buông tay, ta không muốn bị nhìn đến”.
“Nham Vân đã ngốc rồi, lại không biết chúng ta đang làm cái gì”. Xích Luyện thong thả trả lời nam nhân, hôm qua y liền ở trong Xích phủ quan sát đối phương, phát hiện Nham Vân tựa hồ biến ngốc rồi, hôm nay y đi trên đường hỏi thăm 1 chút, liền nghe nói nam nhân mang theo cái ngốc đệ đệ, cho dù Nham Vân ở tại đây thì y cũng không để ý.
Nam nhân không đáp lại
Hai người giằng co trong chốc lát, Xích Luyện liền thỏa hiệp nói: “Ta không phát ra âm thanh, cũng không khiến ngươi khó xử”. Đôi mắt thâm thúy của y lẳng lặng nhìn chằm chằm thần sắc xao động của đôi mắt nam nhân, giống như đang trưng cầu ý kiến của nam nhân.
Nam nhân rơi vào đường cùng nên đành phải gật đầu, Xích Luyện chậm rãi di chuyển thân thể, y nhích tới đầu giường, đem chăn để ở thành giường, bởi vì nam nhân khóa ngồi ở trên người của y, y nửa ôm nam nhân, theo hai người chậm rãi di chuyển, giường phát ra tiếng vang rất nhỏ, nam nhân khẽ ho khan một tiếng, ý bảo Xích Luyện chậm động tác lại.
Xích Luyện tựa vào đầu giường, hai tay phủ ở trên đùi của nam nhân, nam nhân tự nhiên khóa ngồi ở trên người của y, vì không cho Xích Luyện có không gian sờ loạn hắn, hắn dứt khoát trực tiếp ôm sát Xích Luyện, như vậy Xích Luyện muốn sờ hắn cũng chỉ có thể sờ lưng của hắn, không thể sờ thứ mẫn cảm ở trước người của hắn,Xích Luyện cũng không để ý, ngược lại ôm sát hắn.
“Ngươi chủ động như vậy, thần tiên cũng chịu không nổi”. Xích Luyện dán tại bên tai nam nhân, thong thả hôn cổ của nam nhân, cảm giác được nam nhan muốn rụt đầu lại, y nhẹ nhàng nhéo mông của nam nhân một phen, “Ta đều phối hợp ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi không thể cho chút thành ý sao?”. Hai tay của y theo lưng của nam nhân, đụng đến thắt lưng của nam nhân……..
Nam nhân thật nghĩ muốn động.
Nhưng là vừa động, thật giống như đang vặn vẹo, như vậy rất kỳ quái, cũng chỉ có thể cố nén không động……….
Một bên cảm nhận âu yếm của Xích Luyện, một bên cẩn thận nghe động tĩnh bên ngoài, Nham Vân đi tới đi lui ở trong phòng, tựa hồ có chút lo lắng, nam nhân lo lắng Nham Vân phát hiện, hắn liền mở miệng ——
“Nhị Cẩu tử, làm sao vậy?”.
“A Thúc, ta nóng quá, nghĩ muốn tắm rửa”. Nham Vân đi tới đi lui ở bên ngoài, đi tới nỗi nam nhân hoảng hốt.
“Sáng sớm ngày mai rời giường, a Thúc lại tắm cho ngươi, đêm nay sớm đi nghỉ tạm, ngươi cùng Liễu Phong ở bên ngoài chơi cả 1 ngày, cũng mệt mỏi”. Nam nhân khóa ngồi ở trên người Xích Luyện, cảm giác được Xích Luyện đang nhìn hắn, hắn liếc mắt nhìn Xích Luyện một cái, Xích Luyện liền bắt đầu xoa nắn địa phương có phản ứng của hắn, hắn lại là giơ tay kéo chăn trên giường qua, để ra ngoài cái màn giường.
“Cám ơn a Thúc”.
Nham Vân ngoan ngoãn cầm lấy cái chăn, liền chính mình dời cái bàn đi, bởi vì nhà bọn họ rất chật, chỉ có sau khi dời cái bàn đi mới có thể có chỗ ngủ, nam nhân rất nhanh chợt nghe đến thanh âm Nham Vân ngủ rồi, có lẽ là bởi vì Nham Vân ngoạn tới quá mệt mỏi, ngủ không lâu liền không có động tĩnh gì, mà trong giường, Xích Luyện lại là vói ngón tay vào trong chỗ nóng ướt kia của hắn……..
Nam nhân cúi đầu xuống nhìn về phía Xích Luyện, Xích Luyện lại ngẩng đầu lên, lẳng lặng thưởng thức hai má hơi hơi ửng đỏ của nam nhân, nam nhân chính là hai tay vòng qua trên cổ của Xích Luyện, thân thể của hai người dính chặt lấy nhau.
“Bình thường đều là ngươi tắm rửa cho Nham Vân?”. Xích Luyện động động môi, giống như có âm thanh lại không tiếng vang, hỏi nam nhân: “Một năm này, các ngươi không phải là mỗi ngày đều làm?”.
“Hiện tại Nham Vân ngốc rồi, đều là ta tắm rửa cho y”. Nam nhân thực thành thật, cũng không có giấu diếm.
Nhưng mà hắn sẽ không trả lời câu nói đằng sau của Xích Luyện, hắn làm như không có nghe thấy, hắn không biết vì sao Xích Luyện sẽ hỏi hắn như thế, hắn ở trong lòng Xích Luyện, thì ra chính là loại hình tượng này……..
“Tích đại ca, ta không có ý tứ khác, ta chỉ là muốn biết 1 năm này ngươi sống có tốt hay không, đều là trải qua như thế nào, có người truy cầu (theo đuổi) hay không, có ý định tiếp nhận ai hay không, có nhớ ta hay không?”. Xích Luyện biết chính mình nói lỡ lời rồi, y lập tức đổi đề tài, không đề cập tới đề tài làm cho nam nhân xấu hổ này, y chính là từ tốn nói: “Trong lòng của ngươi rốt cuộc còn có ta hay không……..”. Thần sắc của y trở nên có chút tiều tụy, trong con ngươi vốn không hề gợn sóng kia, cũng nổi lên gợn sóng tinh tế.
Có rất nhiều nam nhân bên người Tích Duyên.
Sự thật này, Xích Luyện cũng biết rõ, thời điểm y bị giam ở trên trời, cũng thường xuyên nhớ tới Tích Duyên, y rất muốn biết Tích Duyên đang làm cái gì, nhưng y đi không được.
Nam nhân nghiêng đầu, tránh đi ánh mắt của Xích Luyện, hắn cảm giác được ngón tay của Xích Luyện tiến vào, hắn nắm chặt bả vai của Xích Luyện, thấp giọng trả lời Xích Luyện: “Ngươi muốn làm liền nhanh làm, làm xong liền đi”. Hắn không có biện pháp……..
Hắn chỉ cầu Xích Luyện nhanh lên làm xong, nhanh lên rời đi, bởi vì Nham Vân tùy thời đều có thể tỉnh lại, hắn không hy vọng bị Nham Vân nhìn đến loại hình ảnh này, bất kể là ai, hắn cũng không muốn.
Đối mặt truy hỏi ái muội của Xích Luyện, nam nhân biết chính mình rất nhanh sẽ không chống đỡ được, chính là Xích Luyện ôn nhu như vậy, nơi chốn đều hỏi ý kiến của hắn, làm cho hắn đẩy không ra.
Xích Luyện thực thong thả vuốt ve lưng của nam nhân, y động tác thong thả hôn lên môi của nam nhân, lần này nam nhân không có tránh đi, nam nhân cảm giác được ngón tay của y rút ra ngoài, thủ nhi đại chi chính là thứ càng thêm tráng kiện nóng rực, nam nhân chậm chạp cúi đầu, đôi môi bị Xích Luyện hôn, hơi thở giữa cánh mũi là nóng rực như vậy.
Nam nhân không có giãy dụa, hắn lo lắng, hắn loạn động, Xích Luyện sẽ áp đảo hắn ở trên giường, dùng sức xâm chiếm hắn, như vậy không muốn bị phát hiện cũng sẽ bị nhìn đến, hắn đành phải tùy ý Xích Luyện động tác thong thả tiến vào, hắn chậm rãi hít vào thở ra, ổn định hơi thở của chính mình, hắn cảm giác được Xích Luyện chậm rãi tiến vào hắn.
Bởi vì Xích Luyện đặt mấy ngón tay ở bên trong hắn, làm cho hắn thích ứng một trận, mới không còn làm cho hắn cảm thấy khó chịu, ngoại trừ trướng cùng xúc cảm cực nóng, không có cảm giác đau đớn.
Nam nhân cảm nhận rõ ràng mỗi một cái động tác của Xích Luyện, tiến độ kia càng thong thả thì xúc cảm kia lại càng rõ ràng, thân thể của hắn thực mẫn cảm, bị Xích Luyện “cẩn thận từng li từng tí” ôm như vậy, hắn nóng tới sắp không thở nổi, hắn mạnh mẽ ngăn chặn hơi thở hỗn loạn của chính mình, hơi thở nóng rực kia phun ở trên sườn mặt của Xích Luyện……..
“Xích huynh đệ, ngươi…….”. Nam nhân bất đắc dĩ lên tiếng, Xích Luyện đã hoàn toàn tiến nhập, nhưng Xích Luyện còn đang thong thả đỉnh lên trên, cũng áp nam nhân xuống…….
Giống như nghĩ muốn tiến vào tới địa phương sâu nhất sâu nhất………
“Ta bị ngươi làm cho nóng quá, ngươi phải phụ trách giúp ta giải quyết, được không?”. Xích Luyện chậm rãi vuốt ve bên hông dần dần tê dại của nam nhân, ánh mắt ái muội kia, động tác nhẹ nhàng chậm chạp, cả người nam nhân đều tê dại.
“Nhỏ giọng chút”. Nam nhân chậm chạp thở ra, đôi môi bị Xích Luyện thong thả hôn, hôn tới vừa nóng lại run lên, thấy Xích Luyện muốn nói chuyện thì hắn bịt kín môi của Xích Luyện, “Đừng nói chuyện”. Trong lòng hắn đang bồn chồn, bởi vì Xích Luyện đang điềm tĩnh nhìn chăm chú hắn, trong con ngươi thâm thúy mà tĩnh lặng kia còn mơ hồ lộ ra vài phần cười nhạt.
Nam nhân nghe được bên ngoài có động tĩnh, hắn nghe được Nham Vân đang xoay người, cùng với thanh âm kéo chăn, nhưng một lát sau liền không có động tĩnh.
Xích Luyện dùng ánh mắt ý bảo nam nhân hỏi Nham Vân một chút, hai tay của y trượt hướng mông của nam nhân, nhẹ nhàng ái muội đè ép, cả thân thể của nam nhân bất giác áp sát Xích Luyện, thân thể đang căng cứng.
“Nhị Cẩu tử, ngươi ngủ chưa?”. Nam nhân dùng tay chống giường, nhẹ nhàng vén màn giường lên, nhìn đến Nham Vân đưa lưng về phía cái giường, cái chăn rơi ở trên mặt đất, đã sớm ngủ rồi.
Lúc này nam nhân mới thở phào 1 cái.
Nam nhân từ từ thả màn giường xuống, một lần nữa nhìn về phía Xích Luyện: “Nham Vân ngủ rồi”. Hắn nói chuyện, thuận tiện muốn ngồi dậy, nhưng bị Xích Luyện ôm sát, hắn vừa hé miệng ra liền bị hôn.
Xích Luyện hoàn toàn không để cho nam nhân có cơ hội nói chuyện, chậm rãi xoay người, áp nam nhân tại đầu giường, hai người chặt chẽ tương liên, giao hòa, kề sát lẫn nhau, dây dưa thật sâu…….
Vô luận là thân thể hay là đôi môi, đều chặt chẽ tới không thể phân, tương liên chặt chẽ, nam nhân không có lại phản kháng, hắn cảm giác được Xích Luyện bắt đầu chậm rãi đĩnh động phần eo, ɭϊếʍƈ hôn đôi môi của hắn, hỏi cảm thụ của hắn, hoặc là tạm dừng, thong thả làm cho hắn dần dần thích ứng, làm cho địa phương mềm dẻo lại chặt chẽ của hắn trở nên rất co dãn.
Giường thực thong thả lay động, phát ra tiếng vang ái muội lại quỷ dị, nhưng không đủ để đánh thức người trong giấc ngủ say, hôm nay Nham Vân đi chơi thật sự mệt, cho nên ngủ thật sự trầm.
Hai tay Xích Luyện ôm nam nhân, làm cho lưng của nam nhân tựa vào đầu giường, tần suất thong thả kia làm cho tay nam nhân nắm chặt thành giường, xâm nhập không ngừng xâm nhập, động suất thong thả kia thật sự là càng lúc càng sâu, càng lúc càng dùng sức, nam nhân nghiêng đầu thở dốc, thân thể hắn không ngừng trượt xuống, đôi môi của Xích Luyện quanh quẩn ở cần cổ của hắn.
“Xích huynh đệ, chẳng lẽ ngươi dược hiệu phát tác?”.Nam nhân giơ tay đẩy đẩy đầu của Xích Luyện, bởi vì hắn cảm giác được Xích Luyện thẳng tiến càng ngày càng sâu, làm cho hắn sắp nhịn không được kêu ra tiếng.
“Hình như vậy”. Xích Luyện thuận thế cúi đầu, thong thả dùng sức hôn nhanh điểm mẫn cảm trước ngực của nam nhân, ʍút̼ vào thật sâu, hơi thở kia nóng tới thân thể của nam nhân run rẩy, nóng quá, thật nóng, nhưng lại tê dại lại ngứa……
Nam nhân sắp bị Xích Luyện làm tức chết rồi.
Cái gì kêu là hình như vậy.
Hắn nhỏ giọng nhắc nhở Xích Luyện, bảo Xích Luyện nhẹ 1 chút, Xích Luyện mới nhẹ được 1 lúc lại bắt đầu phát lực, hắn biết đây là tác dụng của dược vật, nghĩ đến trước kia Xích Luyện chưa bao giờ sẽ dùng sức như vậy, cho tới bây giờ đều là tế thủy miên trường (tinh tế dịu dàng), làm rất lâu, nhưng lần này Xích Luyện vừa sâu lại dùng lực, chính là động tác lại thong thả như trước.
Tuy rằng động tác Xích Luyện rất chậm, nhưng thực dùng sức, giống như muốn làm hỏng hắn, hắn chỉ có thể ôm cổ của Xích Luyện, kế tiếp nam nhân liền cảm giác lặp lại không ngừng, lấp đầy, trống rỗng, xâm nhập, trọng lực……..
Tới tới lui lui, lặp đi lặp lại, làm cho nam nhân mềm nhũn trong lòng của Xích Luyện, tùy ý Xích Luyện yêu thương hết lần này tới lần khác, hắn chỉ có thể mẫn cảm tiếp nhận, Xích Luyện khiến cho hắn thực thoải mái.
Hắn thực nóng.
Tại trong ái dục triền miên dây dưa này, theo sóng nhiệt kia đánh sâu vào, hắn chỉ có thể chăm chú cảm nhận Xích Luyện, cảm nhận mỗi động tác của Xích Luyện, mỗi một lần hôn sâu………
Nam nhân thở hổn hển. Cả người hắn ướt đẫm mồ hôi ngã vào trên giường, chăn đơn trên người sớm bị mồ hôi của hắn thấm ướt, hắn đã sớm không nhớ rõ đây là lần thứ mấy rồi, hắn chỉ cảm thấy sự nóng ướt đang không ngừng rõ rệt hơn, cổ cảm giác mãnh liệt kia khiến cho hắn mất khống chế phát ra rên rỉ, khiến cho hắn chậm chạp nắm chặt ga giường, hắn không nhẫn được nữa, phát ra tiếng rên rỉ ái muội.
“Gọi tên ta”.
“Xích Luyện……..”.
Nam nhân mê ly nhìn chăm chú Xích Luyện trước mắt, hắn nhận thấy chính mình gọi sai rồi, lại gọi lại: “Xích huynh đệ, đừng làm nữa…….”. Thanh âm của hắn vừa thấp lại trầm……… Xích Luyện thuận thế túm được tay hắn, thong thả hôn ngón tay thon dài của hắn: “Làm một lần nữa, ta còn muốn”. Xích Luyện hôn hôn ngón tay của nam nhân, nam nhân vô lực trừng mắt nhìn, bên trong đôi mắt tràn đầy ướt át.
“…….”
“Tích đại ca, có được hay không?”. Xích Luyện dán bên tai của nam nhân, chậm rãi hôn mồ hôi trên sườn mặt của nam nhân, thấy nam nhân không trả lời, y liền lập tức rút ra, nghe được nam nhân “ân” 1 tiếng, y lại đâm vào lần nữa, lại ôm nam nhân 1 lần, nam nhân căn bản là không có khí lực chống cự, lần này giường lung lay rất kịch liệt.
Xích Luyện dán tại bên tai nam nhân, thấp giọng nói với nam nhân, mà nam nhân thỉnh thoảng sẽ trả lời Xích Luyện hai câu, tuy rằng thực kịch liệt, nhưng Xích Luyện cũng rất có kỹ xảo, không có làm đau nam nhân.
Hắn ngoại trừ bị làm tới thoải mái ra, vẫn là cảm thấy thoải mái, tuy rằng khó có thể mở miệng, nhưng cũng không có không phủ nhận, cảm giác của nam nhân là dựa vào bản năng, hơn nữa Tích Duyên thật lâu không gặp Xích Luyện, hắn không hể thừa nhận, hắn là rất nhớ Xích Luyện, trong giãy dụa của lý cùng tình cảm, hắn lại cảm thấy quan hệ của bọn họ khó có thể mở miệng.
Dù sao tiên phàm khác biệt, Xích Luyện không kiêng nể gì ôm hắn như vậy, chẳng khác nào xúc phạm giới luật của trời, nam nhân cũng không có thể lại có oán ngôn (lời oán giận), cho nên hắn để Xích Luyện làm tới cuối cùng.
Xích Luyện uống dược, làm rất kịch liệt, cũng nhiệt tình hơn so với trước kia, nhưng vì không đánh thức Nham Vân, y vẫn là khắc chế chậm lại động tác, bởi vì y không muốn Nham Vân nhìn đến bọn họ ân ái.
Chân của nam nhân đều nhũn, thắt lưng cũng bủn rủn vô lực, hai tay của hắn vô lực khoát trên vai của Xích Luyện, Xích Luyện cúi đầu thong thả hôn sâu hắn, Xích Luyện hôn vừa sâu lại lâu dài, giống như an ủi nam nhân đang hết hơi hết sức, tràn ngập nhớ nhung ôn thuần.
Xích Luyện nhắm mắt nghiêng đầu, sườn mặt tinh xảo kia làm cho nam nhân có chút sững sờ, cho tới bây giờ nam nhân đều cảm thấy Xích Luyện lớn lên rất đẹp, sau khi làm thần tiên lại phong thần như ngọc……..
Tim của nam nhân đập rất bất ổn định, hắn dứt khoát nhắm mắt không nhìn Xích Luyện, trên lông mi của hắn dính mồ hôi, khóe mắt có chút ướt át thản nhiên, chóp mũi của hai người đan xen, chóp mũi của hai người như có như không dán tại cùng nhau, giữa môi của hai người đều là hơi thở của lẫn nhau, thanh âm hôn môi của hai người rất nhẹ, thực thong thả.
Xích Luyện buông lỏng môi của nam nhân ra, môi của hai người cùng với đầu lưỡi đều dính lấy nhau ướt át ái muội, nam nhân chậm chạp rủ mắt, lông mi của con ngươi che dấu bất an trong mắt.
“Ta thích ngươi”. Xích Luyện dán tại bên môi ướt át của nam nhân từ tốn nói nhỏ, trong con ngươi của y tràn đầy nghiêm túc, lời nói của y khiến cho nam nhân ngước mắt lên, một lần nữa nhìn về phía y, y giơ tay cầm lấy tay của nam nhân, đặt ở bên môi chậm rãi hôn vài cái, “Tuy rằng trước kia ta thường xuyên lừa ngươi, nhưng hiện tại ta nói chính là thật”.
Nam nhân rút tay về, bình tĩnh nói: “Ngươi đã nói rất nhiều lần”. Hắn thấp giọng nói xong, vén màn giường nhìn đến Nham Vân vẫn đang ngủ, hắn yên tâm lại thả màn giường xuống.
“Chính là ngươi không có nghe nghiêm túc”. Xích Luyện cầm lấy tay nam nhân, chậm rãi giữ chặt ngón tay của nam nhân, hai người mười ngón cùng đan xen, nam nhân cũng không có hất tay Xích Luyện ra.
Nam nhân không phải không nghe nghiêm túc, hắn căn bản là không dám nghe nghiêm túc, hắn không muốn thất vọng, cho nên lần này hắn vẫn trầm mặc như cũ, nhưng Xích Luyện tựa hồ biết được nam nhân suy nghĩ cái gì.
Xích Luyện nhìn nam nhân 1 lát, dán sườn mặt lên trên mặt của nam nhân, tóc mai thong thả ma xát: “Ta sẽ không làm ngươi thất vọng, Tích đại ca, chỉ cần ngươi chịu cho ta cơ hội”.
“…….”
“Ngươi không nói lời nào, ta đây coi như ngươi ngầm đồng ý”.
Xích Luyện nhắm mắt chậm rãi cọ xát hai má ướt mồ hôi của nam nhân, nam nhân lẳng lặng nhìn màn giường, toàn thân hạ thân hắn, trong trong ngoài ngoài đều là hương vị của Xích Luyện…….
Hắn cũng nói không lại Xích Luyện……..
Cuối cùng.
Nam nhân cũng chỉ là thấp giọng nói: “Ta nói không lại ngươi, ngươi nói như thế nào đều được”. Hơn nữa Xích Luyện là thần tiên, hắn là đuổi cũng đuổi không đi, thần tiên này thế nhưng lưu luyến thế gian……..
Thân thể của nam nhân thực nóng, Xích Luyện ngẩng đầu, ôm nam nhân tới trên đùi, để nam nhân tựa vào trên người, thân thể của hai người chặt chẽ tương liên như cũ, hơn nữa……..
Ga giường đều bị làm ướt.
“Ngươi còn chưa làm xong?”.
“Làm xong”. Xích Luyện hôn mặt của nam nhân, chậm rãi nói: “Muốn ôm ngươi 1 chút, lâu như vậy không gặp ngươi, ta rất nhớ ngươi”. Ý cười nơi khóe môi của y thực nhạt thực nhạt……….
Cũng rất chân thật.
Xích Luyện thong thả ngước mắt, nhìn về phía đôi môi của nam nhân đang sững sờ nhìn y chằm chằm: “Nếu lúc trước ở Đoạn Hồn nhai thượng đế chưa triệu ta trở về, ta nhất định sẽ nhảy xuống cùng ngươi”.
“Thật sự?”. Nam nhân chậm chạp vươn ngón tay, có chút do dự chạm khóe môi của Xích Luyện 1 cái, tươi cười thản nhiên nơi khóe miệng của Xích Luyện dần dần sâu thêm.
Xích Luyện không có lại trả lời, nhưng từ trong đôi mắt nghiêm túc kia của Xích Luyện, nam nhân biết lần này Xích Luyện là nói thật, nam nhân có chút vô lực tựa đầu vào cái trán của Xích Luyện.
“Không phải ngươi nói muốn ôm ta sao?”. Nam nhân hỏi Xích Luyện.
“Ân”.
Xích Luyện có chút nghi hoặc nhìn về phía nam nhân, y liếc mắt nhìn nam nhân một cái, sáp qua hôn môi của nam nhân, “Ngươi còn muốn sao?”.
Nam nhân không có trốn tránh, tiếp nhận cái hôn dần dần sâu thêm của Xích Luyện, hắn bình tĩnh thấp giọng nói: “Ta muốn nằm xuống”. Hắn thong thả ôm sát Xích Luyện, Xích Luyện ôm hắn từ mép giường tới bên trong giường.
Xích Luyện tiếp tục hôn nam nhân.
Lúc này, Nham Vân đột nhiên lên tiếng: “A Thúc, đầu ta đau quá, không có gối đầu”. Tay của y vói vào trong màn, đụng đến cái chân bóng loáng của nam nhân……..