Yêu Ma Đạo

Chương 163

Xích Luyện mở chân nam nhân ra, ngón tay vói vào, thấy thân thể nam nhân bất an lộn xộn, miệng phát ra tiếng rên rỉ không biết là thống khổ hay là vui sướng, hình như nam nhân không thích ngón tay y, y rút ngón tay ra, động tác nam nhân tạm dừng, hình như đang chờ đợi cái gì nhưng cảm giác được Xích Luyện không có phản ứng.


Nam nhân đang chuẩn bị nói chuyện thì………


Hai chân nam nhân bị tách ra, 1 vật thể so với ngón tay càng thô, càng lớn hơn nữa, càng nóng, càng cứng rắn chậm rãi đâm vào thân thể hắn, 1 cỗ khoái cảm khó có thể chịu được từ sau lưng hắn tràn lên, thanh âm phát ra từ miệng hắn trở nên có chút khàn khàn, nhưng Xích Luyện biết hắn thực thoải mái vì thế y tiến vào đến chỗ sâu nhất, phân thân bị nam nhân ɭϊếʍƈ ướt thực thuận lợi liền đi vào bí huyệt nam nhân bị khuếch trương qua.


Trong cơ thể nam nhân nóng ướt khiến cho Xích Luyện phút chốc liên tục lay động thân thể, y ổn định thắt lưng nam nhân, thân thể nam nhân run rẩy liên tục, thế trừu tống này tới dồn dập khiến cho lưng nam nhân chấn động liên tục, miệng phát ra rên rỉ cũng càng khàn khàn, phát ra càng mờ ám……..


“Nhanh quá……..”.
“Thích không?. Xích Luyện hỏi nam nhân, đẩy nhanh tốc độ, nghe được giọng nam nhân run rẩy rên rỉ, y bóp mạnh cặp mông nam nhân, cúi người xuống hôn môi nam nhân. Khiến nam nhân ngậm lấy đầu lưỡi của y……..


Thân thể nam nhân vừa mềm vừa nóng, Xích Luyện ôm nam nhân không biết thay đổi bao nhiêu tư thế, phân thân y một khắc không ngừng tiến vào nội vách tường mẫn cảm nóng ướt của nam nhân.
“A a…….”. Nam nhân bất an rên rỉ lên, nơi đó thật thoải mái……..


Xích Luyện hình như biết ý tứ của nam nhân, liên tục chạm vào nơi đó của nam nhân, dục vọng nóng bỏng liên tục ma sát nơi kia 1 chút, y hôn mặt nam nhân một chút, môi y chạm môi nam nhân một chút, y hỏi nam nhân, “Không phải ngươi muốn muốn nhìn bộ dáng của ta sao? Hiện tại mở to mắt ……..”. Y mở mảnh vải bịt mắt nam nhân ra.


Nam nhân mở mắt ra, đôi mắt thích ứng bóng tối nhìn thấy rõ dáng vẻ của Xích Luyện, nhưng y cũng không lo lắng nam nhân sẽ đẩy y ra, bởi vì hiện tại nam nhân bị y dùng yêu thuật mê hoặc, căn bản không biết y là ai.
“Có muốn nhiều hơn không?”.
“Muốn……..”. Nam nhân mở miệng.


“Vậy ngươi nên biết phải làm như thế nào chứ?”.
“…….”. Nam nhân lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Xích Luyện ôm nam nhân đổi tư thế, để nam nhân ngồi ở trên người y, tự nam nhân liền bắt đầu dùng con đường nóng ướt của mình phun ra nuốt vào dục vọng của y……….


Màu sắc nhũ tiêm trước ngực nam nhân khá mê người, Xích Luyện há miệng ngậm nó vào trong miệng, chậm rãi gặm cắn, con ngươi y u tĩnh cười trộm, nam nhân “chủ động” thật đúng là hiếm có, y nhất định phải hưởng thụ cho tốt……..


Đối thoại của 2 người vừa *** mĩ vừa điên cuồng trừu sáp, cả người nam nhân không có khí lực gì, nguyên bản hắn ngồi ở trên người Xích Luyện, nâng thắt lưng lay động cuối cùng biến thành 2 tay Xích Luyện đỡ hắn, giúp hắn vận động lên xuống, huyệt đạo nóng ướt của hắn phun ra nuốt vào phân thân cực nóng, môi 2 người quấn quít, đầu lưỡi khuấy đảo, cọ xát……..


Nam nhân như vậỵ thật sự là dị thường *** đãng………


Sau khi Xích Luyện “ăn uống no đủ” thì nhiệt dịch (chất lỏng nóng bỏng) bắn vào trong cơ thể nam nhân, nam nhân bị y xoa nắn đến cả người như nhũn ra, khoảnh khắc y rút thứ ấy ra ngoài thì bí huyệt đột nhiên trống không có cảm giác mất mát khiến nam nhân kẹp chặt hai chân, đồng thời nam nhân có chút thanh tỉnh…….


Nam nhân nhìn thấy người trước mắt đang cúi người xuống, người hôn môi hắn là đôi môi của Xích Luyện, trong đầu hắn có chút hỗn loạn không biết vì sao Xích Luyện sẽ xuất hiện ở trong này nhưng giây tiếp theo lại nghe Xích Luyện đối hắn nói ——


“Ta nói ta rất xấu, ngươi không tin, muốn ta biến ra đuôi rắn cho ngươi xem không, thuận tiện lại cho ngươi thoải mái 1 chút”. Xích Luyện bán híp hai tròng mắt, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ sạch mồ hôi trên gương mặt nam nhân.
Nam nhân thanh tỉnh hoàn toàn ——
Đuôi rắn……..


Mà lúc này Xích Luyện căn bản là không biết nam nhân đã thanh tỉnh, y không biết khi nào biến ra đuôi rắn màu đỏ, chậm rãi quấn quanh thắt lưng của nam nhân………
Xúc cảm ướt lạnh khiến cả người nam nhân run rẩy…….


Tại đây trong bóng tối. Gió đêm thổi sa trướng (màn vải mỏng) bay 4 phía, loáng thoáng có thể nhìn thấy thân ảnh của 2 người đang quấn lấy nhau, nam nhân bị đặt ở phía dưới thì cả người đang run rẩy………


Nam nhân thấy rõ ràng mái tóc đen của Xích Luyện bay lên, vạt áo y sam khép hờ chính là……. Một cái đuôi rắn to lớn tráng kiện màu sắc tiên diễm mị nhân……….


Nam nhân không dám nói lời nào, không dám động cũng không dám có quá nhiều biểu tình, cùng quá nhiều phản ứng, hắn không muốn Xích Luyện nhìn ra hắn đã thanh tỉnh, hắn không biết đối mặt Xích Luyện như thế nào.
Xích Luyện là xà yêu………..
Thật là xà yêu………


Hơn nữa đuôi rắn của Xích Luyện đang chậm rãi quấn chặt thắt lưng cùng dục vọng của hắn, xúc cảm ướt lạnh kia khiến cho đôi mắt nam nhân phiếm hồng, nếu không phải hắn cố gắng khống chế tình tự của chính mình thì phỏng chừng hắn đã khóc mất rồi.


Bình tĩnh, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh………..
Trong lòng nam nhân đang nhắc nhở chính mình, mà khi Xích Luyện vói đầu lưỡi qua thì hắn mở miệng, nhẹ nhàng mà ngậm lấy, động tác của hắn thực ôn nhu, chậm rãi nhẹ ʍút̼ đầu lưỡi Xích Luyện, không khó phát giác thân thể hắn đang hơi run rẩy.


Tiếp tục hôn, đuôi rắn của Xích Luyện quấn quanh bên hông khêu gợi của nam nhân, đuôi rắn màu yêu diễm chậm rãi quấn quanh trên dục vọng của nam nhân, chậm rãi xoay quanh, chậm rãi siết chặt lại.


Đầu lưỡi Xích Luyện biến thành lưỡi rắn, nam nhân cả kinh nên lập tức rút đầu lưỡi lại, y nở nụ cười hôn nhẹ lên môi nam nhân, ngón tay y lạnh lẻo xoa bóp nhũ tiêm của nam nhân, y cảm giác được nam nhân hút không khí, y cảnh giác ngẩng đầu nhìn liếc mắt nhìn nam nhân một cái, phát hiện đôi mắt nam nhân mê muội nhìn y thì y mới yên tâm.


Một tay Xích Luyện nhấc chân nam nhân lên khiến nhiệt dịch trong cơ thể nam nhân chậm rãi chảy ra từ cửa động, ngón tay y vói vào đâm chọc qua lại, nam nhân đã sớm bắn ra nhiệt dịch nên cả người như nhũn ra, bị ngón tay y đâm chọc thì phát ra rên rỉ yếu ớt, y còn muốn làm nữa nên lại bế nam nhân lên.


Hiện tại nam nhân căn bản là không thể quay lại……..


Hình như Xích Luyện cũng không định quay lại, nam nhân rất sốt ruột nhưng thấy trạng thái thú hóa của Xích Luyện thì hắn chỉ có thể làm bộ tiếp tục bị mê muội phối hợp với Xích Luyện. Cho dù hắn lo lắng ngàn vạn lần nhưng cũng vô ích. Hắn không giúp được gì……….


Đất trời một mảnh hỗn độn, đêm tối buông xuống, khắp nơi yên tĩnh chỉ có U sơn rung chuyển kinh người………..
……….


Thời điểm lúc nam nhân tỉnh lại thì hắn vẫn nhìn thấy Xích Luyện, nhưng mà nơi này đã không phải là miếu sơn thần, đang ở phân đàn thứ 20 của Nham môn ở phía Nam, trong viện Hà Phong ở đỉnh Bàn Long Sơn. Bàn Long Sơn rất cao, đỉnh núi thành dãy, đây chỉ là 1 cái phân đàn của Nham môn mà thôi nhưng rốt cuộc khí thế đã khá hoành tráng, trên đỉnh núi xây điện phủ khí thế.


Phân đà của Nham môn có một ít đệ tử pháp lực cao cường đóng giữ, trong phân đàn phía Nam cất dấu rất nhiều bảo vật cùng pháp khí tuyệt luân, tà khí đều không thể xâm nhập cho nên địa phương này rất an toàn……..


Thời điểm nam nhân tỉnh lại thì thấy Xích Luyện ngồi bên người hắn, Xích Luyện một thân trang phục hoa mỹ, hắn nhớ rõ trước khi hắn hôn mê thì Xích Luyện mặc hồng y mà lúc này đã thay thanh y………..


Nam nhân nhớ rõ Xích Luyện cứu hắn ra từ kiếm đàn, hắn nhớ rõ tại miếu sơn thần thì hắn cùng Xích Luyện hoan ái, khi đó Xích Luyện lộ ra đuôi rắn màu đỏ……….. Xúc cảm ướt lạnh kia quấn quanh hắn, hiện tại ký ức của hắn vẫn còn rất mới mẻ.
“Ngươi tỉnh?”.
“Ân………”.


Nam nhân nhẹ nhàng đáp lại một tiếng, Xích Luyện đỡ hắn ngồi dậy trên giường, hắn làm bộ cái gì cũng không biết hỏi Xích Luyện vì sao sẽ ở nơi đây, Xích Luyện nói với hắn……….


“Ta từ Biên thành tới đây bàn sinh ý, thấy ngươi ngất xỉu ở cửa miếu sơn thần, hơn nữa đúng lúc có đệ tử Nham môn đi ngang qua nơi đó bảo ta không được đi phía Nam, nghe nói phía Nam có âm khí bùng nổ, rất nguy hiểm, ta ôm ngươi đang hôn mê đi theo đệ tử Nham môn tới phân đàn của Nham môn”. Xích Luyện vốn định không gạt nam nhân nhưng y không thể không gạt được.


“………..”. Nam nhân nhìn Xích Luyện chăm chú, không nói gì nhưng mà trong mắt hắn thực bình tĩnh, liền ngay cả Xích Luyện cũng không nhìn ra bây giờ hắn đang suy nghĩ cái gì, đây vẫn là lần đầu tiên Xích Luyện không hiểu được tâm của hắn.


“Làm sao?”. Thanh âm Xích Luyện chậm lại, đôi mắt y ẩn ẩn lộ ra yêu mỵ, còn nghiêm túc nhìn chăm chú vào ánh mắt mông lung của nam nhân, “Tích đại ca, ngươi sẽ không phải không tin ta đi?”.
“Không……..”.


Nam nhân căn bản là không có nghe bởi vì bất kể Xích Luyện nói cái gì thì hắn đều sẽ gật đầu ý bảo hiểu được, sau đó lại tỏ vẻ cám ơn, hắn làm bộ không biết Xích Luyện là xà yêu, hắn nhớ rõ Mạt Đồng từng nói với mình là Nham Vân cấu kết cùng Xích Luyện, hiện tại xem ra quả nhiên là thật, Xích Luyện có thể tự do ra vào phân đàn của Nham môn thì nhất định có quan hệ rất tốt với Nham Vân……..


Nam nhân trầm mặc, đón nhận Xích Luyện đút cho hắn ăn rồi đón nhận Xích Luyện ôm hắn, đón nhận Xích Luyện hôn hắn.


Đương nhiên nam nhân cũng không có quên tình huống của U sơn, Xích Luyện nói cho hắn biết U sơn bị âm khí bao phủ, hơn nữa Nham Vân đã nằm trên giường hơn nửa tháng, tình huống bên kia thì Xích Luyện cũng chỉ nói nửa chừng rồi thôi, hắn rất sốt ruột nhưng trên người hắn băng bó rất nhiều, chỗ nào cũng đều đi không được, linh khí của hắn vẫn còn.


Đoán chừng ngự phong tới U sơn thì hắn cũng cần một đoạn thời gian để khôi phục linh khí nên căn bản là không giúp được gì.
Xích Luyện cũng chỉ nói với nam nhân………..


“Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta không biết tình hình bên kia, 1 lát nữa tay giúp ngươi hỏi đệ tử Nham môn là được rồi……….”.
Hai ngày trôi qua, Xích Luyện lại nói với nam nhân………….


“Ngày hôm qua ta giúp ngươi hỏi tình hình bên kia, môn chủ Nham môn còn chưa trở về, tình hình của những người khác thì ta không biết……….”.
Lại mấy ngày trôi qua nữa, thời điểm Xích Luyện đến đút cơm cho nam nhân thì có chút tiếc nuối nói với nam nhân………


“Theo đệ tử Nham môn trở về từ U sơn nói thì trước khi âm huyệt bị xà yêu phong bế bị phá, lúc sau không biết môn chủ bọn họ dùng phương pháp gì phong bế âm huyệt 1 lần nữa, thương vong phi thường nặng nề, còn có một ít ô quỷ trốn đi khi âm huyệt bùng nổ không có tiêu diệt hết……….”. Thời điểm y nói chuyện thì mắt cũng không chớp lấy 1 chút.


Rất rõ ràng có 1 số việc Xích Luyện không muốn nói với nam nhân……….
Nam nhân cũng đã nhận ra cho nên ngày hôm đó hắn thừa dịp thời điểm Xích Luyện chưa tới thì đi ra khỏi phòng, trên mặt đất của tiền viện có 1 ấn bát quái rất lớn……….


Có 1 thiếu niên mặc bạch y đang quét rác, Nham môn không đều là mặc hồng y, mà lúc này 1 vài đệ tử hơi lớn tuổi 1 chút từ hành lang vội vàng đi tới tiền viện. Đều là mặc bạch y………..


Nam nhân có chút khó hiểu, hắn tiện tay túm 1 vị đệ tử hỏi: “Tiểu huynh đệ, vì sao tất cả mọi người đi đứng vội vàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.


“Vài ngày trước đó, âm khí bùng nổ nên chưởng môn cùng các cao nhân liên thủ đối kháng chống địch, chưởng môn bất hạnh bỏ mình (aka chết), hơn nữa mấy vị cao nhân khác đều bị trọng thương, có vài vị được an bài nghỉ ngơi ở hậu đường của Nham môn. Hiện tại toàn bộ đệ tử đều phải đến tiền viện tưởng niệm chưởng môn, Nham môn trong 3 ngày đều phải mặc bạch y, không được lớn tiếng ồn ào, nghiêm túc tưởng niệm………”. Đệ tử kia nói xong thì vội vàng rời đi.


Nham Vân đã chết…………
Nam nhân có chút không thể tin được, hắn cảm giác mới tỉnh lại vậy mà đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất………..


Nam nhân đi tiền điện, thấy rất nhiều đệ tử đang mặc niệm, trong lòng có cảm thụ không nói nên lời, hắn đứng yên thật lâu ở trong này cho tới khi có đệ tử nhắc nhở hắn, tưởng niệm hôm nay đã xong, đệ tử đó nói với hắn mấy ngày sau sẽ còn 1 ít người Nham môn trở về Nham môn bái tế môn chủ, hắn nhìn thoáng qua quan tài trong đại điện.


Hắn nói không nên lời………