Đầu lưỡi Cửu Hoàng từ trong miệng nam nhân rút ra, nam nhân không còn thấy khó thở, Cửu Hoàng thưởng thức bộ dáng nam nhân thở hổn hển, lúc này y có lại cảm giác tự hào không thể hiểu được. Thật ra ngày ấy lúc ở tửu phường y đã muốn ôm nam nhân, nhưng mà lo lắng đến suy nghĩ của nam nhân nên y đã không chạm vào nam nhân, hơn nữa còn có hảo tâm phái người tiễn nam nhân rời đi, mà hiện giờ nam nhân mở 1 gian trà phô cách tửu phường không xa, đúng là gần quan được ban lộc (quen vs người có chức quyền nên hưởng ké chút lợi lộc), dầu gì thì y cũng phải đến chúc mừng nam nhân khai trương đại cát.
Mà lúc y nhìn thấy nam nhân, tầm mắt y liền không rời đi được, bộ dáng nam nhân bận rộn, nghiêm túc cùng với khó xử y đều thấy, y thích biểu tình phong phú trên mặt nam nhân, đều tốt hơn so với bây giờ cho dù nam nhân đang bị vuốt ve, vẻ mặt nam nhân dao động trong mắt y cũng mê người đến cực điểm. Tay y lưu loát vói vào trong quần nam nhân, nam nhân liền lập tức cảm giác được bán tay y chạm vào bên đùi trong hắn.
Lúc này ––––
Một dòng điện xẹt qua trong đầu nam nhân, hắn giữ tay Cửu Hoàng lại, ra vẻ khó xử: “Trên lầu còn có người……”. Hắn khép mi mắt, hán bất an, hắn sợ hãi, nhưng cảm giác bất đắt dĩ này đều nhờ công –––– bàn tay Cửu Hoàng đang còn vuốt ve qua lại trên đùi hắn. Thân thể hắn đang run rẩy, sự bình tĩnh lạnh nhạt ngày thường của hắn đã sớm bị đập nát
“Ta biết”. Y rất lãnh tĩnh trả lời.
“Ngươi biết?”.
“Người trên lầu là Xích Luyện cùng con tiểu hồ ly, ta sớm đã cảm nhận được”. Cửu Hoàng biếng nhác liếc mắt nhìn lên lầu một cái, liền dời tầm mắt xuống trên người nam nhân, “Ngươi có thể yên tâm, bọn họ căn bản sẽ không xuống dưới”. Y rất khẳng định nói với nam nhân, thật ra y đã sớm cảm giác được sự tồn tại của Xích Luyện, Xích Luyện cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của y, chỉ là tránh xung đột nên y không có ý lên lầu, Xích Luyện cũng không có ý xuống lầu, sự đối lập này ngược lại tác thành y cùng 1 chỗ với nam nhân.
“Ngươi…….”. Lời của nam nhân còn chưa nói ra thì phân thân của hắn đã bị cầm. Đầu ngón tay Cửu Hoàng nhẹ nhàng xẹt qua linh khẩu của phân thân, nó đã sớm cương ở trong tay Cửu Hoàng dần to ra, run rẩy rơi xuống nhiệt dịch trong suốt…
Một cỗ cảm giác quen thuộc từ lưng nam nhân truyền đến gáy, hắn kiềm nén lại khó chịu, cuối cùng nhịn không được tiết ra, tuy rằng thanh âm của hắn rất nhỏ nhưng Cửu Hoàng nghe rõ ràng, sự mất mặt của hắn cũng sớm bị Cửu Hoàng thấy hết, hắn cũng không cần để ý nữa. Nhưng mà, muốn làm thì mau làm, cần gì khiêu khích hắn như thế làm cho hắn khó chịu lại bất an.
Ngón tay hắn trở nên trắng bệch chậm rãi nắm lấy tay Cửu Hoàng, nam nhân nắm ngón tay Cửu Hoàng, đôi mắt Cửu Hoàng mỉm cười ngước mắt lên nhìn về phía nam nhân, “Ngươi không thích ta sờ ngươi? Hay là ngươi càng thích ta dùng miệng, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ thân thể của ngươi?”. Cửu Hoàng hạ giọng hỏi nam nhân, chóp mũi trắng nõn nhẹ nhàng cọ qua chóp mũi nam nhân, cái mũi thẳng, thanh mảnh cọ tới lui trên mũi nam nhân, hành động mập mờ của Cửu Hoàng khiến hắn hơi sững sờ.
“Không phải……”. Nam nhân phủ định giả thiết tục tĩu của Cửu Hoàng, “Ta không có……”. Hắn không có, hắn hoàn toàn không có, hắn chưa từng có qua loại ý tưởng hạ lưu này. Hắn chỉ muốn Cửu Hoàng rời đi nhanh lên, đừng tạo sự hoang mang cho hắn.
Mái tóc dài trắng như tuyết của Cửu Hoàng trong bóng đêm dễ làm người khác chú ý, hai mắt y tràn ngập hơi thở mê muội làm cho nam nhân có chút nhìn không rõ, môi y dán tại bên tai nam nhân, y một bên ɭϊếʍƈ hôn lỗ tai mẫn cảm của nam nhân, một bên thấp giọng hỏi nam nhân, “Ngươi không cần sốt ruột cự tuyệt ta, chờ một chút nữa ngươi sẽ rất thoải mái”.
Cửu Hoàng vén vạt áo nam nhân lên, thuận tiện chậm rãi cởi quần của nam nhân quầ xuống, khi ngón tay y xâm nhập vào thân thể nam nhân, cả thân thể nam nhân đều buộc chặt lại, y hôn nam nhân mấy cái, để nam nhân đưa lưng về phía y, như vậy tay y càng thêm thuận lợi ra vào cơ thể cực nóng của nam nhân.
Nội vách tường mềm mại ngậm lấy ngón tay y, nội bích chặt chẽ cùng ẩm ướt làm cho Cửu Hoàng yêu thích không buông tay, y dán ở bên tai nam nhân khẽ thì thầm, một cỗ nhiệt khí bao phủ hai má nam nhân, đã ươn ướt lỗ tai cùng hai gò má nam nhân, cảm giác được ngón tay Cửu Hoàng tăng thêm từ một thành ba ngón thong thả đẩy vào rút ra, nam nhân cảm giác được hình dáng ngón tay rất rõ ràng, mỗi lần tiến nhập đều làm cho hai chân nam nhân run rẩy, y phục nam nhân cũng theo đó rơi xuống mặt đất.
Ngực Cửu Hoàng cực nóng dán lên sau lưng hắn, Cửu Hoàng ôm nam nhân vào trong ngực, trước ngực trần trụi của hắn chạm vào quầy gỗ đặt sổ sách, cảm xúc lạnh như băng kích thích hai điểm trước ngực hắn.
Nam nhân bị Cửu Hoàng ôm như vậy đè trên ngăn tủ, tiếp nhận ngón tay thon dài khuếch trương cùng tiến vào, bên trong sự ôn nhu, nhẹ nhàng của Cửu Hoàng còn chứa sự cường thế……. Hắn nghiêng đầu, bị hôn đến thất điên bát đảo (cuống quýt và lộn xộn đến cực độ vì hoảng hốt – theo vi.wiktionary), hai tay hắn chống tủ gỗ để không cho thân thể mình trượt xuống. Phòng thu chi của trà phô không có đốt đèn chỉ có thể thấy lờ mờ đồ vật ở bốn phía.
Cửu Hoàng đối xử với nam nhân như thế hoàn toàn là xuất phát từ bản năng thú tính, y quan sát nam nhân cả ngày, phát hiện nam nhân bình thường cùng người khác bình dị gần gũi, cũng sẽ không nổi giận, bất kể với ai cũng rất tốt, mà cố tình người như thế liền dễ dàng bị người khi dễ, nhưng cũng có lúc nam nhân một mình phụ trách công việc, y thấy may mắn khi nam nhân mất đi linh lực, nếu không bây giờ nam nhân nhất định sẽ không ngoan ngoãn mặc y bài bố. Mà cho dù nam nhân trì độn cũng biết rõ tối nay mình trốn không thoát.
Cửu Hoàng đương nhiên cũng sẽ không lại buông tha nam nhân, đều đã làm đến bước này thì không có khả năng dừng lại, nam nhân cảm nhận được phía sau có một vật nóng bỏng để ở bên trong đùi hắn. Hơi thở hắn phun ở trên ngăn tủ thở ra sương mù lờ mờ, rất nhanh liền cảm giác được ngón tay chôn sâu trong cơ thể hắn chậm rãi rút ra ngoài, bí huyệt hắn cũng tự nhiên mà buộc chặt lại, lập tức dục vọng cực nóng của Cửu Hoàng sớm vận sức chờ phát động, dựa vào sự bôi trơn trong cơ thể nam nhân mà thuận lợi đẩy vào thân thể nam nhân, dục vọng của Cửu Hoàng đem bí huyệt nam nhân đang co rút lại lần thứ hai bị căng ra, ngạnh khí (cái ấy ấy của a Chín) trong cơ thể nam nhân dần bành trướng, trở nên vừa thô vừa cứng ở nội bích ẩm ướt chặt chẽ đâm chọc.
Dục vọng của Cửu Hoàng thực nóng……
Thật thô…….
Huyệt khẩu của nam nhân căng cứng, các nếp uốn thật nhỏ đều bị kéo căng ra, huyệt khẩu phiếm hồng còn không ngừng phun ra nuốt vào dục vọng nóng bỏng, dục vọng giữa hai chăn hắn đã có phản ứng từ lâu cùng với sư tiến vào lúc sâu lúc nông của Cửu Hoàng, đỉnh dục vọng hắn run rẩy tiết nhiệt dịch, nhiệt dịch từ trong đùi hắn chậm rãi chảy xuống nhìn từ trên dị thường *** mĩ……. Hắn nhịn sự kích động xuống, hắn không có rên rỉ, hắn không có hé răng, tại dưới trùng kích khi chậm khi nhanh của Cửu Hoàng, dù ý thức hắn kiên định nhưng thần trí bắt đầu ta rả dần.
Nóng quá…….
Trong cơ thể giống như có lửa đang thiêu đốt, tay nam nhân chống ngăn tủ đều vì khoái cảm thình lình xảy ra mà run rẩy……
Nam nhân cảm thấy rất kỳ quái, hắn luôn không có biện pháp chống cự lại Cửu Hoàng, lúc Cửu Hoàng ghé vào lỗ tai hắn thì thầm, hắn đều sắp tê dại, loại cảm giác này giống như ma âm quấn quanh, cho dù hắn không nguyện ý cuối cùng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, hắn tự nói với bản thân không thích loại cảm giác này nhưng thân thể hắn trả lời rất thành thật: hắn không chán ghét cảm giác này.
“Ngươi rất thích đúng không?”. Cửu Hoàng giống như hiểu được suy nghĩ nam nhân, y giữ chặt thắt lưng nam nhân, ôn nhu thẳng tiến vào chỗ sâu trong nam nhân, hai chân nam nhân mềm nhũn, y liền ôm nam nhânngồi xuống.
Cửu Hoàng ngồi trên ghế tại quầy phòng thu chi, nam nhân liền ngã ngồi trên người Cửu Hoàng như vậy, thân thể trần trụi của nam nhân cực nóng đến đáng sợ, bị *** châm lửa nóng, mỗi khi Cửu Hoàng chạm vào hắn một chút thì hắn đều sẽ hơi run rẩy mẫn cảm vô cùng.
“Ngươi đừng…….Ân……”. Nam nhân kinh hô (hoảng sợ la lên), đột nhiên thay đổi tư thế, hắn chỉ có nuốt dục vọng của Cửu Hoàng càng sâu thêm, cuối cùng hắn biết tại sao Cửu Hoàng ghé vào lỗ tai hắn thì thầm, ờ lúc hắn không phát hiện Cửu Hoàng hạ chú cho hắn, ngực hắn hiện ra ấn ký màu bạc mơ hồ, một vòng chú ấn ẩn vào trong cơ thể hắn.
Cửu Hoàng vung tay áo thiết hạ một cái kết giới chắn ở phòng thu chi: “Yên tâm, bên ngoài không nghe được thanh âm của ngươi, mặc kệ là người phương nào tiến đến đều không nhìn thấy chúng ta, cũng sẽ không quấy rầy đến chúng ta”.
Một tay Cửu Hoàng ôm thắt lưng nam nhân, một tay vuốt ve đùi nam nhân, y cố ý không đụng vào dụng vọng của nam nhân, vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lưng nam nhân, bên hông nam nhân tê đại, dục vọng chôn sâu trong cơ thể nam nhân còn không ngừng co rút, thân thể hắn theo động tác của Cửu Hoàng thoải mái phập phồng vận động.
“Ngươi hạ chú với ta?”. Lúc này nam nhân mới dám lên tiếng, trước đó hắn đều chịu đựng vì lo lắng bị người khác nghe được.
“Sẽ không thương tổn thân thể ngươi, đây là thôi tình chú chỉ làm ngươi thoải mái”. Cửu Hoàng ɭϊếʍƈ lưng nam nhân, đầu lưỡi nóng ướt của y chậm rãi trượt trên da thịt nam nhân, các vết ɭϊếʍƈ ẩm ướt kia dần lạnh đi, kích thích làn da nam nhân, giống như dẫn đường làm nam nhân rất nhanh phát ra tiếng rên rỉ.
Cửu Hoàng nhận thấy hắn rất không cam tâm tình nguyện, y xoay người nam nhân lại, y chế trụ nam nhân, khiến nam nhân quy củ khóa ngồi trên người y, mặt hai người đối diện nhau, nam nhân càng không thể trốn tránh được.
Thôi tình chú…….