Yêu Giả Vi Vương

Chương 966: Bí mật chưa giải

Tiêu Lãng nhớ rõ trên địa cầu có mười bí ẩn lớn chưa giải, khao học không thể nào giải thích.Ví dụ như kim tự tháp Ai Cập nổi tiếng nhất, mỗi khối đá cực kỳ nặng, số lượng rất nhiều, theo suy tính thì công trình lớn như vậy cần tổng số người khoảng năm ngàn vạn mới hoàn thành được. Nhưng khi đó Ai Cập không thể có nhiều người như vậy, và phải tốn thời gian đến mấy trăm năm, tài lực của Ai Cập không tiêu hao nổi. Ngoài ra độ cao, góc độ, chiều dài của kim tự tháp thường rất giống với con số, công thức thiên văn.Ví dụ như Tần Thủy Hoàng của Thế giới kiếp trước có Thanh Đồng kiếm trong tượng binh mã, lưu trữ trên mặt đất hơn hai ngàn năm mà không có chút dấu hiệu rỉ sắt. Sau này chứng thực trên Thanh Đồng kiếm có một tầng hóa chất muối, thứ này mãi đến năm một ngàn chín trăm ba mươi bảy nước Đức mới phát minh ra, khoa học kỹ thuật khi đó hoàn toàn không có khả năng tinh luyện ra.Ví dụ như bí ẩn trung tâm tam giác Bermuda, nghe nói Bermuda bình thường hay xảy ra hiện tượng và sự kiện phản vật lý định luật siêu tự nhiên, nghe nói có hơn năm mươi chiếc thuyền, hai mươi máy bay bí ẩn mất tích tại khu vực này. Thậm chí xuất hiện việc lạ mất tích nhiều năm sau lại xuất hiện.Pho tượng trên đảo Lễ Phục Sinh, văn minh Maya đột nhiên biến mất, trên địa cầu thường chụp hình ảnh vài đĩa bay, khoa học không thể giải thích những điều này.Nếu địa cầu thật sự nằm trong không gian hỗn đôạn, cổ đại từng có người đi Thần Vực thì mấy vấn đề này không là vấn đề nữa, mọi bí ẩn đều có giải thích hợp lý.Địa cầu rất nhỏ, là một hạt cát trong biển hệ ngân hà nguyên hệ ngân hà không khác gì hạt cát trong vũ trụ mênh mông. Bởi vậy địa cầu có thể sinh ra sinh mệnh, như vậy vũ trụ mênh mông cũng sẽ có sinh mệnh, sẽ có chủng tộc cực kỳ cường đại.Tiêu Lãng không có gì nhớ nhung địa cầu, chẳng qua thấy hưng phấn vì phát hiện một bí mật. Tiêu Lãng thầm nhủ có cơ hội sẽ quay về địa cầu đi dạo, giúp những khoa học gia phá giải bí ẩn. Tiêu Lãng nghĩ đến hắn giơ tay nhấc chân có thể san bằng núi Mara châu mục chắc sẽ hù sợ nước Mỹ, Nhật Bản.Tiêu Lãng thu lại suy nghĩ, nhanh chóng luyện hóa Phi Vân bàn, năng lượng trong tay tuôn ra bao phủ nguyên Phi Vân bàn. Thứ này là vật vô chủ, rất nhanh đã bị Tiêu Lãng hoàn toàn luyện hóa.Vòng bảo hộ bên trên Phi Vân bàn nhạt dần, Tiêu Lãng nhảy lên trên. Tiêu Lãng phát hiện bên trong Phi Vân bàn có bí mật, đó là một không gian độc lập, bên trong có rất nhiều tư liệu liên quan Thần Vực.Tiêu Lãng không có thời gian quan sát, bởi vì Thiên Vũ Đại Thần đã truyền tin cho hắn.Tiêu Lãng nhảy xuống Phi Vân bàn, động ý niệm cất nó vào trong Tu Di Giới rồi xông vào Thiên Vũ điện.Mấy tàn hồn trong Thiên Vũ điện đã biến mất, chỉ còn lại tàn hồn Thiên Vũ Đại Thần rất nhạt, giống như tàn hồn Thiên Ma Đại Đế, tùy thời sẽ tan biến.- Tiểu tử, đã giải trừ phong ấn, ngươi có thể tùy thời khởi hành đi Thần Vực. Năm chúng ta chỉ còn lại ta và Chúc Âm là chưa hao hết hồn lực nhưng tối đa kéo dài ba năm. Hy vọng trong vòng ba năm này ngươi sẽ chạy đến Hiên Viên sơn, để ta gặp phụ thân lần cuối. Trên mặt đất có hai không gian giới chỉ, cái màu đỏ có chứa di thể của chúng ta, ngươi đừng đụng vào. Ngươi hãy luyện hóa chiếc màu đen, cấm chế trong cấm địa cổ thần sẽ do ngươi khống chế, bên trong có một số báu vật, công pháp của chúng ta, hy vọng sẽ giúp ích cho ngươi.Thiên Vũ Đại Thần nói xong tàn hồn từ từ biến mất trên không trung. Tiêu Lãng thầm nghĩ tàn hồn ba Đại Thần đã hoàn toàn biến mất trong thiên địa này, cảm thấy hơi thương cảm. Tuy bọn họ mở phong ấn, Tiêu Lãng mang di thể của họ đi Thần Vực đều là trao đổi đồng giá nhưng hắn cứ cảm giác thiếu họ, có lẽ thực lực của bọn họ còn mạnh hơn hắn.Tiêu Lãng luyện hóa chiếc nhẫn màu đen, điều tra sơ liền giật mình.Đây mới là không gian giới chỉ thật sự, Tu Di Giới lớn nhất chỉ cỡ mấy dặm. Trong không gian giới chỉ thì tựa như một không gian hư vô, Tiêu Lãng cảm ưngs sơ phát hiện bên trong có bốn thần binh Đại Thần, mấy chục thần binh Bán Thần cảnh, thần binh Đại Đế, thần binh Chí Tôn thì nhiều vô số kể.Quả nhiên!Sau khi Tiêu Lãng luyện hóa không gian giới chỉ màu đen thì nguyên cấm địa cổ thần, năm tòa cung điện đều do hắn khống chế. Tiêu Lãng bỗng nhướng mày, động ý niệm, nguyên cấm địa cổ thần, năm cung điện biến mất. Thân thể Tiêu Lãng trở lại Khuynh Thành sơn.- Cấm chế của thần quả nhiên cường đại, có thể chuyển năm tòa cung điện vào không gian hư vô. Vừa lúc mang nó về Tiêu Đế thành, để đám Hồng Đậu càng thêm an toàn.Tiêu Lãng cực kỳ vừal òng gật gù, ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh trong, cảm thán. Rốt cuộc phong ấn Thiên Châu bị phá, tiếc rằng tàn hồn Thiên Ma Đại Đế phấn đấu một đợi nhưng không đợi được ngày này.Tiêu Lãng một đường phi độ hư không, nhanh chóng đến Ma Đế thành, dùng siêu cấp truyền tống trận chạy thẳng tới Tiêu Đế thành.cường giả tập hợp trong Tiêu Đế thành, vô số Thiên Đế chạy đến. Thiên Châu ra chuyện lớn như vậy, bọn họ muốn hỏi xem là tình huống gì, nếu không thì trong lòng yên.Tiêu Lãng xuất hiện dẫn đến chấn động, nhưng hắn không giải thích gì với bọn họ mà chỉ nói là không có việc lớn, Thiên Châu cực kỳ an toàn. Hơn nữa phong ấn đã phá, linh khí hỗn độn tràn vào, sau này tốc độ tu luyện của mọi người sẽ tăng gấp đôi.Tiêu Lãng đi vào trong hoàng cung, một đám Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế, Bán Thần cảnh đều có mặt. Tiêu Lãng gật đầu với mọi người, ngồi trên ngai vàng tím từng thuộc về Vân Tử Sam.Tiêu Lãng nói thẳng:- Các ngươi suy nghĩ chưa? Ai muốn đi? Lại cảnh cáo một câu, đi Thần Vực thì ta không thể nào chăm sóc các ngươi, rất có thể sẽ để các ngươi tự xoay sở, cho nên có chết cũng đừng trách ta! Đương nhiên nếu các ngươi có điều phát triển trong Thần Vực thì ta hy vọng các ngươi hợp tác cùng nhau, cố gắng phát triển Thiên Châu lớn mạnh. Nếu trong các ngươi ai có thực lực mạnh hơn ta thì khi trở về ta nhường vị trí lại cho.Mọi người vội đứng dậy ý bảo không dám. Tiêu Lãng chưa đến hai mươi lăm tuổi đã đạt thực lực thế này, dù bọn họ có cơ duyên thì làm sao sánh bằng hắn?Nhìn ánh mắt nghiêm túc của Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần là người thứ nhất lên tiếng:- Ta đi!Ánh mắt của Tiêu Ma Thần kine quyết. Tiêu Lãng thở dài, không nói gì. Tiêu Lãng biết chắc Tiêu Ma Thần sẽ đi, cuộc sống bình tĩnh của Thiên Châu không thích hợp với gã. Tiêu Lãng biết hắn không thể ngăn cản Tiêu Ma Thần được.Người thứ hai lên tiếng là Nhàn Đế:- Đại Đế, ta đi cùng ngươi. Ngươi cũng biết con người ta thích báu vật nhất, đi Thần Vực có thể kiếm thêm.Tiêu Lãng gật đầu. Nhàn Đế đột phá Bán Thần cảnh, thực lực này đi Thần Vực chắc là có thể sống, không chừng làm ra tên tuổi.Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ liếc nhau, cười khổ nói:- Tiêu Lãng, máy lão nhân chúng ta không đi, ở lại Thiên Châu trông nhà giúp ngươi.Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ không đi cũng nằm trong dự đoán của Tiêu Lãng. Tuổi của Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ đã lớn, rất khó có điều đột phá, chắc đã chán ngán ngày tháng ngươi tranh ta đấu.Mộc Tiểu Yêu gãi đầu cười hì hì nói:- Ca, ngươi đừng khuyên ta, ngươi không mang ta đi thì ta cũng lén đi.Đệ tử, Mộc Sơn Quỷ cười khổ, sớm biết Mộc Tiểu Yêu sẽ đi. Bàn bạc một phen, rất nhanh quyết định số người đi theo Tiêu Lãng. Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao, Độc Long, Nhàn Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lãnh Đế, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng, tổng cộng mười người, thêm vào Ma Thanh Thanh là mười một người.Lãnh Đế, Lăng Đế thì không cần nói, cảm giác không ở lại Thiên Châu được, định đi Thần Vực lang bạt một phen, để xem có kỳ ngộ gì không. Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng thì chắc cảm thấy khó đột phá nên muốn mạo hiểm một lần.Cuối cùng Tiêu Lãng quyết định, để mọi người quay về chuẩn bị, mười ngày sau xuất phát đi Thần Vực.