Tiêu Lãng tỉnh lại. Trong đầu hắn vẫn nghĩ đến chuyện kỳ lạ vừa phát sinh. Cho dù hắn đã mơ hồ đoán được một vài chuyện, nhưng vẫn có rất nhiều nỗi băn khoăn bao phủ hắn.Sở dĩ phát sinh chuyện như vậy, hắn kết luận hẳn là có liên quan tới thời khắc hắn sắp chết, vẫn kiên trì với bản tâm của mình. Có lẽ có khả năng chính bởi vì trong lòng hắn có loại chấp niệm này, mới có thể khiến thiên đạo của hắn phát sinh biến hóa, từ vô tình biến thành tình đạo.Tình đạo cảnh giới thứ hai?Như vậy rất có thể thiên đạo vô tình là tình đạo cảnh giới thứ nhất! Nói cách khác, tình đạo bao hàm thiên đạo vô tình. Lại nói cách khác, tình đạo cao cấp hơn so với thiên đạo vô tình một chút!Nghĩ tới đây toàn thân Tiêu Lãng trở nên kích động. Có thể sống sót đã là vạn hạnh, nếu như tình đạo đúng là cao cấp hơn so với thiên đạo vô tình còn là thiên đạo, vậy thật sự quá tốt.- Tiêu Lãng, Tiêu Lãng!Trong lúc Tiêu Lãng đang mơ mơ màng màng, bên tai chợt có một giọng nói run rẩy đánh thức hắn. Sau đó một thân thể mềm mại hừng hực ôm chặt lấy hắn. Hắn nhất thời cảm giác được mùi thơm nồng nàn trong ngực, vô cùng thư thái.- Lãnh Yên, tại sao nàng lại ở đây?Hắn mở mắt, không ngờ lại nhìn thấy Âu Dương Lãnh Yên. Hắn có chút run rẩy, lòng tràn lập tức cảm giác đầy ngọt ngào. Nhìn khuôn mặt trước mắt vui mừng đến phát khóc, trong lòng hắn chỉ còn nhu tình, chỉ còn sự ấm áp.Hắn kiên trì, hắn không hề từ bỏ nên mới thành công!Hắn cảm thấy thật may mắn vì mình đã kiên trì. Nếu như hắn bỏ qua, như vậy giờ phút này cho dù vượt qua tâm ma, hắn sống sót cũng còn có ý nghĩa gì?Hắn ôm chặt người trước mắt, thâm tình ôm hôn nàng, chúc mừng hắn còn sống, cũng chúc mừng hắn vẫn là chính mình.Ầm!Âu Dương Lãnh Yên cũng quên hết tất cả quấn quýt hôn hắn, hai người đã sắp nghẹt thở, quên hết tất cả. Chỉ có điều giây tiếp theo, Âu Dương Lãnh Yên đột nhiên lấy một tay đẩy Tiêu Lãng ra, sau đó trực tiếp xé rách không gian rời đi!Tiêu Lãng ngạc nhiên, sau đó nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng động vang lên. Hắn lập tức đã hiểu. Quả nhiên, sau một khắc Đông Phương Hồng Đậu và Liễu Nhã, Âu Dương Ấu Trĩ khóc chạy vào. Ba người đều nhào vào trong ngực của hắn, ôm chặt lấy hắn. Tiêu Thanh Y đứng ở ngoài cửa cũng âm thầm rơi lệ. Chỉ có điều nụ cười trên mặt rất đẹp, lấp lánh như hoa trong sương sớm.Tiêu Lãng cười an ủi mọi người vài câu. Trong đầu không suy nghĩ thêm về chuyện tình đạo nữa. Hắn bắt đầu nhớ lại chuyện xảy ra trước khi hôn mê. Hắn nhìn gian phòng, phát hiện rất xa lạ. Hắn có chút nghi hoặc nói:- Ồ? Nơi này là chỗ nào, không giống như núi Thần Khải?Mọi người vừa lau nước mắt, nghe hắn nói đột nhiên im lặng. Ấu Trĩ nhớ tới điều gì, lập tức kinh sợ kêu lên:- Đại ca ca, đại ca ca nhanh đi khuyên nhủ tỷ tỷ Tiểu Yêu đi. Tỷ tỷ Tiểu Yêu kiên trì không chịu rời đi, nàng muốn cùng sống chết với Thần Khải Thành...- Tình hình thế nào?Tiêu Lãng ngẩn ra, sắc mặt lập tức ngưng trọng hỏi.Chờ sau khi mọi người nói rõ tình hình của Thần Khải phủ, mắt Tiêu Lãng lập tức trở nên lạnh lẽo. Hai tay hắn nắm thật chặt đến mức nổi đầy gân xanh. Thần Khải phủ lại sa sút tới mức độ như vậy...Tin tức mới nhất, ngày hôm qua Thần Khải phủ lại phát sinh hung thú bạo động. Con Thú Hoàng kia dẫn dắt mấy chục con Thú Vương trăm vạn năm, vẫn có vô số hải thú đếm không hết, điên cuồng quét qua vô số thành trì của Thần Khải phủ. Chỉ trong một ngày, mấy chục vạn thành trì phía nam Thần Khải phủ đều bị san thành bình địa.Mộc Sơn Quỷ lại xuất chiến kết quả bị trọng thương, lúc trở lại Thần Khải Thành đã trong tình trạng hôn mê. Người Mộc gia vốn chuẩn bị lén lút đưa hắn đi, nhưng trước khi hắn hôn mê đã lưu câu nói, đừng làm cho hắn chết không nhắm mắt...Người Mộc gia hiểu rất rõ tính khí quật cường cỉa tộc trưởng, cuối cùng lựa chọn tôn trọng ý nguyện của hắn, tôn trọng sự lựa chọn của hắn.Còn có hai người cũng không chịu đi. Đó chính là Tiểu Đao Hòa Mộc Tiểu Yêu. Chỉ có điều Tiểu Đao bị người Mộc gia đột nhiên đánh bất tỉnh trực tiếp đưa đi. Mộc Tiểu Yêu lại dùng một con dao găm đặt ở trên cổ, uy hiếp chỉ cần người Mộc gia dám động, nàng lập tức tự sát. Nàng kiên trì không chịu đi. Mộc Sơn Quỷ nói cũng không nghe...- Ngu xuẩn!Tiêu Lãng thầm mắng một tiếng. Chỉ có điều trong đầu hắn xoay chuyển một cái thật ra rất nhanh đã suy nghĩ thông suốt vì sao Mộc Tiểu Yêu muốn làm như vậy!Nàng là đệ nhị mỹ nhân Thiên Châu, nữ thần trong lòng vô số công tử, nhưng nàng nhoàn toàn không để ý đối với những công tử kia. Trước đây nàng dựa vào Thần Khải phủ, không người dám cưỡng ép nàng. Một khi Thần Khải phủ bị hủy diệt, Mộc gia cũng rơi vào nguy cấp cực lớn. Đến lúc đó vô số công tử thế gia siêu cấp, rất có thể sẽ dùng lực ép Mộc gia gả nàng cho bọn họ.Với tính cách của nàng chắc chắn sẽ không tiếp nhận bị ép buộc, gả cho những công tử siêu cấp mà mình không thích. Như vậy cũng sẽ mang đến nguy cơ lớn cho Mộc gia. Hơn nữa kết cục cuối cùng của nàng chắc chắn sẽ không quá tuyệt vời. So với bị những công tử kia cưỡng hiếp, nàng tình nguyện lựa chọn cái chết...Tuyệt thế hồng nhan có thể khuynh thành, cũng có thể gây họa cho quốc cho dân!Cho dù trong lòng Tiêu Lãng vô cùng tức giận, nhưng cũng không thể làm gì. Hắn chỉ có thể lấy tốc độ nhanh nhất bay vượt qua hư không đi tới Thần Khải phủ. Nhưng hắn không có cách nào khuyên Mộc Tiểu Yêu rời khỏi. Hắn cũng không muốn đi khuyên nàng. Hắn lựa chọn tôn trọng quyết định của Mộc Tiểu Yêu.Trong gian phòng hoàn toàn yên tĩnh. Mọi người đều trầm mặc. Trên mặt đều một vẻ ai oán, lặng lẽ cầu khẩn cho Thần Khải phủ, cho Mộc Sơn Quỷ và đám người Mộc Tiểu Yêu...Vèo!Đột nhiên, từ ngoài cửa có mấy đạo bóng đen bắn mạnh lại, khiến mọi người cả kinh.Ầm, ầm!Đám người vừa phóng nhanh tới đều quỳ một gối xuống, trên mặt đầy vẻ cấp bách. Rõ ràng là đám hộ vệ cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong của Mộc gia được Tiểu Đao phái đến hộ tống đám người Tiêu Lãng.Người thủ lĩnh của đám người kia liên tục dập đầu trước Tiêu Lãng, cực kỳ cấp bách nói:- Lãng công tử, mời ngài lập tức chạy tới Thần Khải Thành. Vừa nãy Đao công tử lặng lẽ trở lại Thần Khải Thành! Tộc trưởng đang hôn mê, không người nào có thể khuyên Đao thiếu hiệp rời khỏi. Mà truyền tống trận trong thành trì đã bị Đao thiếu hiệp phá hỏng tất cả. Gia chủ Ngân Hà không thể truyền tống trở lại. Gia chủ vừa truyền tin lại đây. Hiện nay chỉ có ngài có thể khuyên Đao công tử rời khỏi đó! Mong Lãng công tử giúp đỡ. Nếu như Đao thiếu hiệp chết, Mộc gia sẽ hoàn toàn không có hi vọng quật khởi nữa...- Cái gì?Tiêu Lãng thình lình đứng dậy, nổi giận rống lên:- Tên Tiểu Đao ngu xuẩn này lại trở lại chịu chết sao?Thật ra Tiểu Đao đối với Mộc gia cũng không có tình cảm sâu đậm. Chỉ có điều Tiêu Lãng hiểu rất rõ ràng, tình cảm giữa Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu rất tốt. Hiện trong tình cảnh như vậy, hắn trở lại hiển nhiên là muốn lấy cái chết ép Mộc Tiểu Yêu phải cùng rời đi...Hải thú sắp đến Thần Khải Thành. Truyền tống trận lại bị Tiểu Đao hủy diệt. Nếu như Mộc Tiểu Yêu vẫn không chịu đi, như vậy bất kỳ ai cũng không đi được...- Ấu Trĩ, có biện pháp nào gọi cô cô muội lập tức tới đây hay không?Tiêu Lãng lập tức quát lớn. Thần thông bay vượt qua hư không của hắn không chính xác. Nếu như Âu Dương Lãnh Yên ở đây, có thể lập tức dẫn hắn đi Thần Khải Thành, sau đó mang theo Tiểu Đao rời khỏi đó. Tiểu Đao vẫn rất nghe hắn. Hiện nay đúng là chỉ có hắn đi Thần Khải Thành mới có thể ngăn cản Tiểu Đao chịu chết...- Lần trước ta đã dùng ngọc phù rồi! Không phải cô cô mới vừa ở đây sao? Cô cô đi đâu vậy?Âu Dương Ấu Trĩ lắc đầu. Mấy ngày nay Âu Dương Lãnh Yên luôn ở trong phòng. Ai biết nàng đột nhiên rời đi như vậy.- Không còn kịp nữa!Tiêu Lãng đợi một lát, nóng lòng đi qua đi lại ở bên trong phòng vài vòng, sau đó nghiêm mặt nói:- Mọi người nghe đây, tất cả ở lại đây chờ ta trở lại! Đặc biệt là muội, Ấu Trĩ! Nếu như muội dám chạy loạn, sau này ta sẽ không tiếp tục nhận muội muội như muội nữa! Các ngươi đừng lo lắng. Ta có bay vượt qua hư không, còn có Vô Tình Kiếm. Cho dù đối đầu với Thú Hoàng, ta cũng có thể trốn thoát! Hơn nữa ta bảo đảm với các ngươi, tình huống không ổn ta sẽ trốn thoát trước tiên!Trên mặt mọi người đầy vẻ khẩn trương lo lắng nhưng không nói gì. Các nàng đều rất hiểu rõ tình cảm giữa Tiêu Lãng và Tiểu Đao. Giờ phút này chỉ có Tiêu Lãng có thể khuyên Tiểu Đao rời khỏi đó. Cho nên Tiêu Lãng không thể không đi! Dưới thần sắc phức tạp của mọi người, Tiêu Lãng việc nghĩa chẳng từ nan xé rách hư không, bay vượt qua hư không về phía Thần Khải phủ.