Vù vù vù vù vù!Cửa thiên thai trên cung điện thanh Hoàng phong, một lão nhân áo xanh nhanh chóng đi tới.Lão nhân áo xanh chắp tay nói với nam nhân áo trắng:- Tam gia gia, chắc ngươi tra xét được chuyện bên Thanh Long sơn? Có thay đổi gì không? Long Kỵ đang ở dưới núi, đừng để chết.Nam nhân áo trắng không biết bao nhiêu tuổi, vẻ mặt hờ hững dường như không quan tâm chuyện gì.Nam nhân áo trắng không ngoái đầu, thản nhiên nói:- Long Kỵ chết thì chết, ngươi căng thẳng làm chi?Lão nhân áo xanh chớp mắt, ngập ngừng nói:- Long Ngạo cực kỳ thích Long Kỵ, ta sợ hắn chết trong địa bàn của chúng ta thì rắc rồi. Đúng rồi... Tam gia gia, cục đá đen đó là cái gì? Sao ta cảm giác có một chút hơi thở của Chí Cao Thần? Không lẽ là chí bảo Chí Cao Thần?Nam nhân áo trắng lắc lắc một ngón tay, nói:- Là hỗn độn chí bảo, chí bảo xếp thứ hai trong thiên địa, tên gọi Hỗn Độn Lôi Thạch. Đó là khi hỗn độn không gian hình thành bị tia chớp thứ nhất chém trúng hòn đá hình thành, bên trong có lôi chi bản nguyên. Hòn đá này từng qua tay nhiều người nhưng tiếc rằng không ai dung hợp được, cuối cùng rơi vào tay Tiêu Dao Vương, nhưng không hiểu sao tiểu tử này có được, lại còn dung hợp Hỗn Độn Lôi Thạch. Nếu tiểu tử này không bị Long Kỵ giết thì sẽ có tiền đồ lớn. Được rồi, ngươi đi xuống đi. Các ngươi mặc kệ chuyện này, chút thực lực của Long Ngạo không lọt vào mắt ta.Lão nhân áo xanh nhỏ giọng nói:- Hỗn Độn Lôi Thạch! Tiểu tử này đúng là may mắn, không lẽ Tiêu Dao Vương cho hắn?Lão nhân áo xanh chắp tay đi xuống, trong lòng xem trọng Tiêu Lãng hơn nhiều. Mấy câu Thanh Thứ Chí Cao Thần nói có vẻ khá vừa mắt Tiêu Lãng.Thanh Hoàng phong không phát ra thanh âm gì nhưng bên Thanh Long sơn thì lật trời đổ nước. Xung quanh có rất nhiều Thiên Tôn di chuyên đến. Đám người Hiên Viên Thiên Tôn tới. Mai phu nhân, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc đứng chung với nhau.Bọn họ sớm đã ở Thanh Long thành nhưng không dám lên Thanh Long sơn, mãi khi Tru Thần trận bị phá mới định nhặt xác cho Tiêu Lãng. Bây giờ trông thấy dị tượng, mắt đám người Hiên Viên Thiên Tôn tới, Mai phu nhân, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc sáng lên, không lẽ xảy ra kỳ tích?Thiên Tôn của Long gia núp gần đó cũng đến. Long Kỵ công tử làm việc trên Thanh Long sơn, mới đầu bọn họ không tiện ra mặt nhưng giờ phải lộ ra. Bốn, năm Thiên Tôn biểu tình nghiêm tục định lên núi nhưng hơi thở trên Thanh Long sơn quá khổng lồ, bọn họ chỉ có thể liên tục báo tin cho Long Ngạo Chí Cao Thần, chờ gã xuất hiện.Tình hình trên Thanh Long sơn càng phức tạp hơn. Ít nhất Long Kỵ công tử, Long Ưng, Mạnh lão không hiểu. Tàn hồn của Tiêu Lãng hoàn toàn tiến vào trong cục đá đen, bên ngoài cục đá xuất hiện tia chớp, áp lực càng khủng bố hơn. Một đám đỉnh Thần Tổ cảnh có thực lực thấp cổ họng dâng lên máu, không thể dồn nén phun ra khỏi miệng.Chậm rãi, có một ảo ảnh ngưng tụ giữa không trung bên dưới cục đá đen, đó là tàn hồn của Tiêu Lãng. Tiêu Lãng bềnh bồng giữa không trung, mắt khép hờ, không có chút hơi thở sự sống.Tàn hồn là chuyện bình thường, không bình thường ở chỗ bên trên ụcc đá đen liên tục giáng xuống sấm sét bao phủ tàn hồn của Tiêu Lãng. Tàn hồn của Tiêu Lãng không biến mất, ngược lại tàn hồn bán trong suốt bắt đầu ngưng luyện.- A! Hắn đang cấu trúc thần thể. Cục đá này là báu vật gì mà thần kỳ như vậy? Có thể giúp tàn hồn ngưng tụ thần thể?Đám Long Kỵ công tử, Long Ưng không xem hiểu nhưng trong lòng Mạnh lão dậy sóng. Người chết muốn ngưng tụ thân thể thì phải có lực lượng luân hồi của Chí Cao Thần, cần chí bảo như Ngũ Sắc Liên. Tiêu Lãng không cần gì hết, chỉ bị tia chớp liên tục rèn luyện đã có thể ngưng tụ thân hình?Mạnh lão chợt nhớ đến điều gì, thân hình lại run rẩy, kinh kêu:- Lôi điện? Hủy diệt? Trọng sinh! Lôi điện có được lực lượng hủy diệt và trọng sinh, không lẽ đây là Hỗn Độn Lôi Thạch xếp hạng hai trong mười chí bảo thiên hạ. Nguy rồi, Long Kỵ, sao Chí Cao Thần nhà ngươi còn chưa đến?- Hỗn Độn Lôi Thạch? Mười chí bảo tỏng thiên hạ?Long Kỵ công tử bị hù sợ. Tia chớp trên cục đá đen làm Long Kỵ công tử cảm giác hơi thở tuyệt vọng, năng lượng cường đại như vậy đủ hủy diệt cả đám bọn họ. Không nói đến hơi thở từ tia chớp khiến Mạnh lão không thể chống lại được, Thiên Tôn của Long gia ẩn núp xung quanh không lên núi, do đó thấy được cục đá đen này khủng bố biết bao nhiêu.Trong lòng Long Kỵ công tử rất sốt ruột, nhưng Long Ngạo Chí Cao Thần không xuất hiện thì gã biết làm sao bây giờ? Long Kỵ công tử chỉ có thể hy vọng xa vời điều trước mắt gã là biểu hiện giả dối. Tiêu Lãng đã chết, hắn tuyệt đối không sống lại.Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!Cục đá đen liên tục giáng tia chớp xuống, lôi điện như giao long bạc chui ra chui vào tàn hồn của Tiêu Lãng. Thân thể tàn hồn của Tiêu Lãng không ngừng cô đọng, chậm rãi thành hình, trở thành thực thể, trở thành người sống!Khi thân thể ấy xuất hiện một chút hơi thở sinh mệnh thì đám người Long Kỵ công tử, Long Ưng, Mạnh lão hoàn toàn tuyệt vọng. Đám người Long Kỵ công tử, Long Ưng, Mạnh lão cảm giác rõ ràng sự sống trong người Tiêu Lãng liên tục thịnh vượng, tóc bạc trên đầu hắn không gió tự bay.- Thân thể của Tiêu Lãng đang nhanh chóng ngưng tụ, rất nhanh sẽ ngưng tụ ra chân thân là hắn có thể sống lại!Thần thức của Hiên Viên Huyết Kỵ rất cường đại, người khác không thể tra xét ra nhưng gã thì điều tra rõ ràng. Hiên Viên Thiên Tôn dứt lời, mắt đám người Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân, hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc sáng lên. Tuy đám người Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân, hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc không biết xảy ra chuyện gì nhưng nói chung là việc tốt, có lẽ cục diện hôm nay sẽ đảo ngược.Một tiếng hừ lạnh vang lên:- Hỗn Độn Lôi Thạch?Trên bầu trời Thanh Long sơn xuất hiện một thân hình vạm vỡ. Khi người này xuất hiện, bầu trời trăm vạn dặm như đông lại, ánh mắt mọi người không kiềm được bị hắn hấp dẫn. Mọi người không thấy rõ mặt nam nhân này, chỉ trông thấy thân hình to lớn như thanh Hoàng phong.Long Ngạo!Cái này đến lượt đám người Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân, hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc, Hiên Viên Thiên Tôn tuyệt vọng. Long Ngạo Chí Cao Thần đến rồi thì còn ai có thể cứu Tiêu Lãng? Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc khóc sướt mướt, giọt lệ làm ướt y phục. Vốn hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc chỉ đến nhặt xác cho Tiêu Lãng nhưng mới rồi giây phút kia khiến hai người dấy lên hy vọng. Ngọn lửa hy vọng chưa lan tràn thì bầu trời đổ mưa tầm tã. Thường càng hy vọng bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu.Mấy Thiên Tôn của Long gia hét to:- Lão tổ tông, mau giết Tiêu Lãng cứu Long Kỵ!Thiên Tôn của Long gia cố chống áp lực bay hướng Long Ngạo Chí Cao Thần đứng trên bầu trời, bay đến giữa không trung thì bị áp lực cường đại của Hỗn Độn Lôi Thạch đè xuống, không thể bay lên cao nữa.Vù vù vù vù vù!Long Ngạo Chí Cao Thần vung tay lên, áp lực bao phủ mấy Thiên Tôn của Long gia biến mất ngay. Long Ngạo Chí Cao Thần nhìn Tiêu Lãng mấy lần, lại liếc thanh Hoàng phong xa xa.Cuối cùng, Long Ngạo Chí Cao Thần lạnh lùng cười:- Báu vật như vậy cho phế thể như ngươi dùng quá lãng phí. Ai có tài thì lấy chí bảo thiên hạ, Hỗn Độn Lôi Thạch thuộc về ta.Long Ngạo Chí Cao Thần vươn một tay ra chộp hướng cục đá đen trên đầu Tiêu Lãng. Hiên Viên Huyết Kỵ, Hoàn Nhan Tuyệt Sát liếc nhau, thở dài. Nếu Hỗn Độn Lôi Thạch bị lấy đi thì Tiêu Lãng thất bại không ngưng tụ thân thể được.Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!Lúc này chân trời phía tây dao động, một sợi dây mây màu tím to lớn xé gió bay ra, như chân long màu tím bắn hướng cánh tay của Long Ngạo Chí Cao Thần. Nơi dây mây đi qua không gian vặn vẹo, khí thế ngập trời.Vù vù vù vù vù!Bên kia bầu trời, một quý phụ ung dung hoa quý và một cô bé xinh đẹp như tinh linh bước ra từ rừng cây xuất hiện. Mặt cô bé lạnh băng, nhìn chằm chằm Tiêu Lãng trên đỉnh Thanh Long sơn, mắt ngập nước, cắn môi.Cô bé khẽ kêu lên:- Tiêu đại ca, Mị Nhi đã đến chậm. Đại ca yên tâm, cho dù hôm nay Mị Nhi có chết cũng sẽ không để bất cứ ai tổn thương ngươi!- Tử Mị Hoàng đến rồi, Tiêu Lãng còn có cứu!Mắt Hiên Viên Thiên Tôn sáng rỡ làm người bên cạnh không thể nhìn thẳng.